Vèo...
Quang tiễn lại lóe lên.. Mỗi đạo quang tiễn chớp động,
nhất định sẽ có một Huyễn Thuật Sư bỏ mình. Trong chốc lát, chín tên
Huyễn Thuật Sư chỉ còn lại sáu người.
Sợ hãi, tuyệt vọng tràn
vào trong lòng của các Huyễn Thuật Sư. Bọn họ nhìn Yêu Cung Thủ phía xa
không ngừng kéo cung giống như một tiểu hài muốn hành hạ bọn họ đến
chết. Bọn họ sợ hãi, bọn họ muốn chạy trốn.
Sáu tên Huyễn Thuật
Sư điên cuồng chạy trốn về các hướng. Không phải bọn họ không nguyên ý
chiến đấu một trận, ba dặm này đối với bọn họ mà nói chính là một
khoảng cách gần như tuyệt vọng.
Bọn họ mất đi tiên cơ, bây giờ ba dặm đối với bọn họ mà nói giống như chân trời góc biển, xa không thể
với tới. Ai cũng biết. Nếu như vừa mở màn, mười sáu người này liền bay thẳng đến vị trí của Âu Dương, nghĩ biện pháp dùng pháp bảo giết chết
Âu Dương, như vậy có lẽ bọn họ sẽ thành công. Nhưng bây giờ chỉ còn lại
sáu người. Ba dặm đối với bọn họ đã trở thành khoảng cách không thể
nào hoàn thành.
- Bất kỳ ai cũng không được đi.
Con ngươi
huyết sắc của Âu Dương lại lóe lên. Theo đó, huyết lực không ngừng tiến
vào thân thể hắn chậm rãi thiêu đốt. Cung tên của Âu Dương, quang tiễn
của hắn, thân thể của hắn không ngừng luân ta hỏa diễm huyết sắc. Lúc
này hắn giống như sát thần từđịa ngục bước ra. Thứ Kiêu Cung trong tay
hắn không ngừng rung động. Từng đạo quang tiễn bắn ra.
Sáu mũi
tên, lại là sáu mũi tên! Đây là sáu mũi tên quỷ thần khó lường. Sáu
mũi tên này đã kết thúc sinh mạng của sáu tên Huyễn Thuật Sư cuối cùng! Đến lúc này, mười sáu tên Huyễn Thuật Sư đã bị Âu Dương bắn chết tại
chỗ không còn một mống.
Một tay Âu Dương nhấc Thứ Kiêu Cung lên.
Hắn nhìn về chiến trường phía xa. Hắn giống như lại trở về trận giao
chiến giữa hai quân năm đó. Đối với hắn mà nói Huyễn Thuật Sư thực sự
không có tính khiêu chiến. Một khi những gia hoả này mất đi tiên cơ,
thân thể suy nhược của bọn họ căn bản không đỡ nổi một đòn.
Lấy
tốc độ xui xẻo của Huyễn Thuật Sư, mình thậm chí không cần dùng tới
thuật tiên đoán, chỉ dựa vào tốc độ của quang tiễn cùng với trình độ kỹ
thuật bắn cung tinh chuẩn đã đủ để giết chết một cách hoàn mỹ.
Huyễn Thuật Sư bị tiêu diệt toàn đoàn. Đây gần như là sự tình Bà Sa Thánh Địa không thể nào tưởng tượng được. Mười sáu tên Huyễn Thuật Sư, chỉ
trong chưa đầy năm phút đồng hồ đã không còn người nào kiên trì được
nữa. Tất cảđều bị một người bắn chết.
Bọn họ có thể nhìn thấy một người trẻ tuổi đứng phía xa toàn thân có huyết diễm thiêu đốt, tay cầm
trường cung quỷ dị lạnh lùng nhìn về phía bên này.
- Xông lên! Xông qua đó!
Vu Kỳ biết, ngày hôm nay bọn họ chắc chắn đã thất bại. Bọn họ không phải
bại bởi Vạn Tiên Sơn. Bọn họ bại bởi một Yêu Cung Thủ. Một Yêu Cung Thủ
quỷ dị như vậy, một Yêu Cung Thủ có thể thuấn sát bất kỳ Huyễn Thuật Sư
nào. Hắn giống như Ma thần đột nhiên xuất hiện.Từ năm mũi tên ban đầu
làm lộ vị trí của Huyễn Thuật Sư, lại tới Xuyên Kiếm Trận của Lục Tiên
bao vây toàn bộ Huyễn Thuật Sư bên trong. Điều này giống như có một âm
mưu nhằm vào bọn họ. Nhưng hắn biết, hiện tại tất cảđều đã muộn.
- Ai cũng không được đi.
Lữ Phong cùng một Yêu Chiến Sĩ liên thủ đánh một đòn khiến một Yêu Chiến
Sĩ bay ra xa. Sau đó kiếm linh của hắn đâm vỡ yêu đan của Yêu Chiến Sĩ
này thành từng mảnh nhỏ. Mười tám người đánh với mười sáu cái, hơn
nữa còn là mười sáu người đã không còn sĩ khí. Nếu ngày hôm nay bọn họ để cho người nào chạy thoát, như vậy bọn họ cũng không cần lăn lộn nữa!
- Ai cũng không được đi!
Sau khi Lữ Phong giết chết một người, kiếm linh của hắn trở nên cực kỳ sắc
bén, giống như bị Lữ Phong kích thích vậy. Vào lúc Vu Kỳ vừa chuẩn bị
chui xuống đất, liền nhìn thấy một mảnh huyễn trận đã bao vây nơi này
lại. Trong thoáng chốc, Vu Kỳ vốn định chui xuống đất đã bị huyễn trận
mê hoặc, ngây ngươi làm chậm lại một chút.
- Bao vây tất cả bọn họ giết chết trong kiếm trận. Ngày hôm nay đừng hòng có kẻ nào thoát được.
Lữ Phong vừa chỉ huy kiếm linh chém giết các Yêu Chiến Sĩ xung quanh, một
bên phân ra một kiếm linh nhỏ bắt đầu lập xuyên kiếm trận. Rất rõ ràng
ngay hôm nay bọn họ không dựđịnh buông tha cho bất kỳ người nào.
- Vạn Tiên Sơn muốn đuổi tận giết tuyệt sao?
Vu Kỳ vô cùng hoảng hốt. Thêm hai tên Huyễn Thuật Sư nữa gia nhập, hoàn
cảnh xấu của bọn họ càng thêm rõ ràng. Nếu Vạn Tiên Sơn thật sự muốn
đuổi tận giết tuyệt, như vậy cho dù bọn họ liều mạng chiến đấu một trận
cũng chắc chắn gặp phải kết cục bị tiêu diệt toàn đoàn.
- Liều
mạng! Các huynh đệ liều mạng! Bọn họ không cho chúng ta đường sống,
chúng ta chết cũng phải kéo theo mấy kẻ chịu tội thay!
Vu Kỳ rống giận. Một Phương Thiên Họa Kích trong tay của hắn mạnh mẽ vung lên, lôi quang chớp động. Phương Thiên Họa Kích của Vu Kỳ liều mạng đập về phía
Lữ Phong. Đây chính là đấu pháp liều mạng của hắn. Tự biết mình chắc
chắn phải chết, cũng nhất định phải kéo theo Lữ Phong.
- Đội trưởng cẩn thận...
Nhìn thấy Vu Kỳ thà rằng bị những người khác bao vây tấn công cũng nhất
định phải giết chết Lữ Phong, những đội viên khác nhất thời kêu gào. Tuy nhiên thời điểm bọn họ đang kêu gào, chợt nghe vèo một tiếng.
Một đạo quang tiễn huyết sắc giống như đến từ bên ngoài bầu trời, bay tới
sau lưng Vu Kỳ, trực tiếp bắn thửng cánh tay phải của Vu Kỳ.
Không sai. Đây chính là mũi tên của Âu Dương. Âu Dương không phải chỉ làm
một người đứng xem. Con mắt của hắn vẫn theo dõi biến hóa trong trận.
Thời điểm Vu Kỳ định liều mạng, hắn đã chờ cơ hội. Thời điểm Vu Kỳ xoay
người thà chịu sự công kích của những người khác cũng muốn đập chết Lữ Phong, Âu Dương biết cơ hội tới. Mũi tên này đã bắn trúng chính xác vào cánh tay phải của Vu Kỳ.
Cánh tay phải bị bắn thủng, Vu Kỳ liền
cảm giác lực lượng trong thân thể mình lập tức mất đi hơn nửa. Thời điểm hắn vẫn chưa kịp phản ứng, lại nhìn thấy kiếm linh của Lữ Phong không
ngừng lớn lên. Sau đó kiếm linh mạnh mẽ đâm xuyên qua lồng ngực của
hắn, xuyên qua yêu đan của hắn...
- Ngươi đã quên vương bài của của chúng ta!
Đây là câu nói cuối cùng Vu Kỳ nghe được trước khi chết. Không sai, hắn quả thật quên mất Âu Dương, kẻ vừa mở màn đã lợi dụng phương thức khó tin,
liên tục giết chết mười sáu tên Huyễn Thuật Sư.
Mũi tên này
nhanh, chuẩn, tàn nhẫn. Tuy mũi tên này không trực tiếp xuyên qua cổ
họng hắn, nhưng lại làm lực lượng của hắn bị mất đi, chỉ có thể bất đắc
dĩ ngã xuống dưới kiếm linh của Lữ Phong
- Giết!
Sau khi
Lữ Phong đánh chết Vu Kỳ, người Bà Sa Thánh Địa nhất thời liền trở thành năm bè bảy mảng. Bọn họ bắt đầu thử tìm cách xông ra khỏi kiếm trận.
Nhưng kiếm trận của mười Lục Tiên dễ dàng phá được như vậy sao? Nếu như bình
thường, bọn họ muốn mở ra một lối thoát hẳn không có vấn đề. Nhưng hiện
tại bọn họ vừa phải đối mặt với sự tấn công của hai mươi người, vừa
trùng kích kiếm trận. Đây chẳng khác nào là muốn chết.
Trời cao
không đường, xuống đất không cửa. Trên trời bị võng kiếm đóng kín. Dưới
đất bị kiếm trận xuyên đánh. Huyễn trận mê loạn con mắt của bọn họ. Bọn
họ đã không còn bất cứ cơ hội phản kháng nào. Mà chính bọn họ cũng biết, khi Yêu Cung Thủ giống như yêu ma kia bắn chết mười sáu Huyễn Thuật
Sư, bọn họ đã mất đi năng lực tái chiến...