Đoàn người bắt đầu xuyên qua rừng cây. Từ sau khi la bàn mất linh, trái
lại mọi người không còn gặp được những chuyện quỷ dị như vậy nữa. Dọc
theo đường đi không chỉ không gặp chuyện quỷ dị, trái lại dọc đường bọn
họ xuyên qua núi rừng giống như cái mộ lớn này, ngay cả những các quỷ
bình thường không ngừng vây chung quanh bọn họ cũng đều biến mất.
Đến lúc này mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên còn không chờ bọn họ hoàn toàn yên tâm, thời điểm bọn họ vừa xuyên qua cánh rừng tiến vào
một nơi giống như một sơn cốc. Một khắc khi vừa tiến vào, tiếng gào khóc thảm thiết từ trong sơn cốc truyền ra. Trong sơn cốc một hào quang màu
tím không ngừng chớp động. Xung quanh hào quang có vô số yêu vật không
thấy không rõ hình dáng đang không ngừng nhấp nhô giống như bất cứ lúc
nào cũng có thể lao từ trong đó ra ngoài. Tử quang này lại giống như dây thừng ràng buộc tất cả yêu vật không có chúng lao ra!
- Đây chính là cửa địa ngục sao?
Yên Hồng nhìn nơi này tử quang không nguyên do một trận sợ sệt.
- Không có chuyện gì. Ta đến trấn áp bọn họ!
Trên đỉnh đầu Âu Dương chợt lóe lên hồng quang. Bát Tí Ma La cầm đồ đao đã
xuất hiện trên đỉnh đầu Âu Dương. Thời điểm Bát Tí Ma La xuất hiện, vô
số yêu vật trong tử quang giữa sơn cốc giống như quá kinh hãi. Ầm một
tiếng, toàn bộ đã chui vào lòng đất biến mất không còn tăm hơi...
Bát Tí Ma La kêu lên một tiếng bay ra ngoài. Vô số yêu vật sợ đến mức tránh ra bốn phía hoàn toàn không còn dám diễu võ dương oai như vừa nãy.
- Ngay cả những tiểu yêu tiểu quái này cũng muốn chết ở đây sao?
Sở Yên Nhiên nhìn những yêu vật bị Bát Tí Ma La làm kinh sợ trong khoảnh khắc đã chạy trốn khắp nơi, nàng khinh thường nói.
Nơi này dù sao cũng là cửa lớn địa ngục, không có người nào tiến vào. Nhưng chỉ có một đám tiểu yêu vật nho nhỏ làm sao có thể ngăn cản được Bát Tí Ma La đi qua?
Bát Tí Ma La trên đỉnh đầu Âu Dương giống như một
vị đại thần chưởng quản sinh sát từng bước bắt đầu bước vào cánh cửa địa ngục. Sau khi Âu Dương tiến lên, vô số yêu vật thi nhau nhường đường
cho Âu Dương. Bọn họ vô cùng sợ hãi đối với Bát Tí Ma La trên đỉnh đầu
Âu Dương!
- Cả đời Âu Dương giết quá nhiều người. Nhiều đến mức ngay cả ác quỷ đều sợ hãi trước sát khí trên người hắn!
Cốc Thanh Vũ lại mở miệng. Thật ra Bát Tí Ma La thậm chí còn Tu La vương
của Âu Dương đều không phải là do Âu Dương tu luyện ra. Những Ma thần
này thật ra đều là sát khí của Âu Dương trải qua thời gian dài ngưng tụ
lại. Những Ma thần này giống như Quỷ Vương nói, tuy rằng có lực uy hiếp
rất cường đại, nhưng đồng dạng bản thân sát khí cũng giống như quả bom
chôn trên người Âu Dương.
- Ầm...
Cánh cửa địa ngục giống
như hoan nghênh đám người Âu Dương. Không ngờ khi Âu Dương đặt chân đến
trước cánh cửa địa ngục, cánh cửa chậm rãi mở ra. Thời điểm cánh cửa địa ngục này mở ra, trái lại Âu Dương dừng bước nhìn cánh cửa chậm rãi mở
ra.
- Là ai?
Nhìn cánh cửa lớn này, Âu Dương biết, nhất
định có người mở cánh cửa địa ngục cho mình. Hoặc là nói cách khác, lẽ
nào trong địa ngục có "Người" muốn mình đi vào?
- Thật sự quá cổ quái!
Mạnh Cường ôm cánh tay nói. Đừng thấy Mạnh Cường là tiên tôn. Tiên tôn cũng
là người. Tiên tôn cũng có thời điêm sợ sệt. Ngày hôm nay, sau khi trải
qua quá nhiều chuyện cổ quái, rõ ràng Mạnh Cường đã có chút lo sợ.
Không chỉ là Mạnh Cường, nhìn Mê Đồ Hòa Thượng đứng bên cạnh cũng nắm chặt
vòng xá lợi, không dám buông tay. Dường như vòng xá lợi này là bảo vật
duy nhất có thể cứu mạng vậy.
- Nếu như các ngươi thật sự không muốn vào, vậy để mình ta đi vào. Các ngươi chờ ta ở bên ngoài!
Âu Dương thấy cảnh tượng như vậy cũng không muốn miễn cưỡng mọi người.
Thật ra giao dịch lần này chỉ là giao dịch giữa mình với Quỷ Vương. Mọi
người căn bản không có quan hệ gì. Tất cả mọi người đi vào mạo hiểm cũng không có ý nghĩa gì.
- Không cần đâu phu quân! Phu quân cứ mang Yên Nhiên đi vào. Yên Nhiên cảm thấy nơi này còn đáng sợ hơn là bên trong...
Đừng thấy Sở Yên Nhiên là thánh nữ Yêu tộc, nhưng trong lòng nàng vẫn tồn
tại sự sợ hãi. Thật ra như lời nàng nói cũng không sai. Trong địa ngục
vẫn không khủng bố bằng bên ngoài này!
- Vậy vào đi thôi!
Âu Dương cũng không nhiều lời. Hắn nhanh chân bước về phía trước, dẫn theo mọi người bước qua cánh cửa địa ngục tiến vào trong. Mà khi bọn họ vừa
bước vào bên trong, cánh cửa lớn địa ngục ầm liền ầm ầm đóng chặt lại!
Bát Tí Ma La trôi nổi trên đỉnh đầu Âu Dương, nên ngay cả khi cất bước
trong địa ngục Âu Dương cũng không cảm thấy sợ hãi. Nếu như nói trong
địa ngục đều là Tử Linh, như vậy Bát Tí Ma La cũng chuyên môn giết chết
Tử Linh yêu ma. Từ trong lòng, Tử Linh đã cảm thấy sợ hãi đối với Bát Tí Ma La. Cho nên trong ba, bốn tầng phía trước, chỉ cần có Bát Tí Ma La
đỉnh đầu Âu Dương, đám người Âu Dương có thể đi một đường thông suốt.
Có thể xem như sự an toàn của mọi người đều được bảo đảm. Nhưng khi mọi
người đi tới tầng bốn, những gì nhìn thấy nghe thấy đều khiến mọi người
cảm giác ớn lạnh.
Dù sao đi nữa, ở nơi này thứ gì buồn nôn, ngươi cũng có thể thấy được ở đây. Ác quỷ rít gào khắp nơi. Lão giả ôm đầu
quay về phía ngươi cười. Một vài thi thể tàn tạ không thể tả nổ, còn
kịch tính hơn gấp ngàn lần so với khi xem phim kịnh dị, xuất hiện ở
trong mắt mọi người.
- Sau khu chúng ta đi qua địa ngục này, nếu
không bị doạ điên, đi ra ngoài chỉ sợ đừng hòng có yêu ma quỷ quái nào
hù dọa được ta nữa!
Mộc Tùng co đầu nói. Nhìn thân hình hắn khẽ run rẩy, có thể tưởng tượng hắn đã khiếp sợ tới mức nào.
- Thật ra những ác linh này không đáng sợ như các ngươi tưởng tượng. Ác
linh ở mấy tầng phía trước đều là ác linh cấp thấp thôi. Bọn họ căn bản
không có tư duy, hoàn toàn tồn tại dựa vào niềm tin. Mức độ độc ác của
những niềm tin này hẳn không thể bằng con người được!
Âu Dương nói một câu với ẩn ý sâu xa.
- Không sai. Nói ngay như con bê Bạch Tinh kia, nếu như không phải cuối
cùng Âu Dương đột nhiên khôi phục thực lực, ta dám cam đoan tất cả chúng ta đều phải chết trong tay hắn. Suốt đường đi hắn tính kế với chúng ta. So với con bê Bạch Tinh kia, những ác linh này cũng không đáng sợ như
thế!
Mạnh Cường tiếp nhận nói.
- Không sai, ác linh chỉ
tấn công thị giác của ngươi. Nhưng nếu như là người thâm hiểm, khi trùng kích có lẽ sẽ lấy tính mạng của ngươi!
Âu Dương nói xong câu này đã đi tới cánh cửa thông lên tầng năm. Lúc này Bát Tí Ma La đã bắt đầu
biến hóa. Rất nhanh, Bát Tí Ma La này đã trở thành Tu La Vương huyết
sắc!
Tu La Vương vừa ra, vô số tiếng rít gào phát ra, khiến vô số ác linh xung quanh sợ tới mức chạy trốn như điên. Âu Dương biết, thời
điểm mình còn ở tầng thứ bốn tuy rằng Bát Tí Ma La rất hung tàn, nhưng
những ác linh này đã không còn sợ sệt giống như mấy phía trước. Chỉ sợ
sau khi vào tầng năm bản thân mình nhất định phải dùng Tu La Vương để
trấn áp.