Âu Dương ở dưới hét lớn một tiếng, đồng thời phía sau hắn hư ảnh của Thứ Kiêu Cung đã mở ra, một con huyết sắc kiêu chừng trăm trượng cực lớn
mang theo sát ý nồng đậm từ trong Thứ Kiêu Cung sôi trào ra, chỗ nào
huyết sắc kiêu bay qua, hỏa diễm cũng đốt sạch tất cả!
Thân thể
Ngụy Bỉnh Dập chợt lóe đã đi tới trước người Trịnh Tú Nhi, tay hắn túm
lấy thân thể Trịnh Tú Nhi, phù một tiếng trực tiếp xé Trịnh Tú Nhi thành mảnh nhỏ!
Trong Hạo Thiên thành, vô số người nhìn màn bạo lực
như vậy đều ngừng thở. Thần Tiễn Âu Dương, Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập, Vu Tổ Trịnh Tú Nhi, ba cường giảnày, người thường cả đời cũng đừng mơ tưởng
nhìn thấy một người, nhưng hôm nay tại thành thị nhỏ như Hạo Thiên
thành, bọn họ lại may mắn nhìn thấy tràng diện tam đại cường giả tranh
đấu trên trời dưới đất, cho dù chết cũng đáng giá!
- Trời ạ! Đó chính là Âu Dương!
Lúc này người qua đường vừa rồi bị lôi kéo đã nước mắt vui mừng, hắn có thể xem là người hâm mộ trung thành của Âu Dương, hắn thật sự không ngờ
người thanh niên vừa kéo hắn lại chính là Âu Dương!
- Trịnh Tú Nhi đã chết! Ha ha ha ha!
Ngụy Bỉnh Dập ở trên trời la lên, nhưng hắn còn chưa cười nhiều đã cảm thấy
một ánh đao thật lớn từ trong hư không bổ ra, cho dù Ngụy Bỉnh Dập né
rất nhanh, nhưng một đao này cũng trực tiếp chặt đứt một cánh tay của
Ngụy Bỉnh Dập!
Ngụy Bỉnh Dập chịu đựng đau đớn nhìn lên trời, chỉ thấy một võ thần toàn thân khoác kim giáp đứng trên chín tầng trời,
trong tay võ thần nắm một cây Yển Nguyệt Đao. Lúc này tay phải võ thần
nắm Yển Nguyệt Đao, Yển Nguyệt Đao tản ra quang huy chấn động nhân tâm.
- Không ngờ ngươi vẫn ẩn tàng thực lực!
Ngụy Bỉnh Dập nhìn võ thần kim giáp, hắn biết đây là Trịnh Tú Nhi, hoặc là hóa thân của Trịnh Tú Nhi.
- Võ thần khôi lỗi mới là chỗ dựa lớn nhất của Vu Tổ ta!
Trong võ thần khôi lỗi truyền ra thanh âm của Trịnh Tú Nhi, cho dù đây là lần đầu tiên Trịnh Tú Nhi sử dụng Vu Tổ khôi lỗi này, nhưng một đao của
nàng đã chặt đứt cánh tay của Ngụy Bỉnh Dập, cũng mang tới cho nàng tự
tin vô cùng...
- Hừ! Võ thần khôi lỗi, hôm nay ta sẽ đánh ngươi thành khôi lỗi!
Ngụy Bỉnh Dập khẳng định không chịu thua, hắn hét lớn một tiếng, cánh tay từ trong thân thể hắn sinh ra, mặc dù một đao vừa rồi rất ngoan độc, nhưng đạt được cảnh giới như hắn, tái tạo tứ chi bị gãy hoàn toàn không có
vấn đề.
- Ông bạn già, lần này đến lượt ngươi!
Âu Dương vỗ Thứ Kiêu Cung ở phía sau, Thứ Kiêu Cung lần đầu tiên hoàn thành hình
thái chuyển hoán thứ ba của nó! Lúc này Thứ Kiêu Cung hóa thành một con
hỏa diễm kiêu cực lớn! Tiếng kêu thẳng tới cửu thiên, hỏa diễm hình
thành một dòng xoáy khổng lồ cuốn về phía Trịnh Tú Nhi.
Trịnh Tú Nhi thấy Thứ Kiêu Cung phun ra hỏa diễm cực lớn, chiến đao trong tay vừa chuyển, trực tiếp chém nát hỏa diễm!
- Chúng ta liên thủ!
Ngụy Bỉnh Dập nhún người nhảy lên lưng huyết sắc kiêu, nếu như là lúc khác,
Ngụy Bỉnh Dập nhảy lên, huyết sắc kiêu nhất định sẽ rất phẫn nộ, dù sao
trong thiên hạ này người có thể cưỡi nó chỉ có Âu Dương và Vệ Thi.
Nhưng lúc này là thời khắc sinh tử, nó cũng không bất chấp nhiều như vậy, chỉ có thể cùng Ngụy Bỉnh Dập liên hợp, xuất thủ công kích!
Ngụy
Bỉnh Dập đứng trên người huyết sắc kiêu, hắn cảm giác linh hồn hỏa diễm
bao vây lấy hắn, phảng phất như phủ thêm cho hắn một tầng chiến giáp
khiến Ngụy Bỉnh Dập có một loại cảm giác phòng ngự của lão tử thiên hạ
vô địch!
Lúc này Ngụy Bỉnh Dập rốt cuộc minh bạch vì sao Âu Dương có thể kiêu ngạo như vậy, xác thực, có linh hồn hỏa diễm này hộ thân,
nếu Âu Dương không bị thương, trong thiên hạ này ai dám đánh một trận
với hắn?
- Xông lên!
Ngụy Bỉnh Dập đã thu hồi Ma Vương
chiến nhận, chiến nhận cuốn động hỏa diễm. Trên người Ngụy Bỉnh Dập bay
ra từng đạo ma hồn, mỗi một ma đạo hồn đều xen lẫn với linh hồn hỏa diễm của Thứ Kiêu Cung, hỏa diễm và ma hồn dung hợp lại với nhau, mỗi một
đạo ma hồn đều biến thành liệt diễm Ma quân thiêu đốt hỏa diễm!
- Sát!
Ngụy Bỉnh Dập hét lớn một tiếng, toàn thân hắn đạp lên chiếc cầu dài do hỏa
diễm tạo thành, chạy đến trước người kim giáp võ thần.
Tốc độ
phản ứng của kim giáp võ thần Trịnh Tú Nhi cực nhanh, chiến đao trong
tay nàng giống như gió xoáy, trong trọng trọng đao ảnh chém giết, không
gian giống như thủy tinh bị đánh nát tung tóe khắp nơi!
Ngụy Bỉnh Dập hoàn toàn không sợ chiến đao từ trên trời giáng xuống, bởi vì trong nháy mắt hắn xuất thủ, huyết sắc kiêu đã nói cho hắn! Không cần sợ hãi
công kích, ta chống đỡ được, ngươi phụ trách chém chết người đàn bà này!
Lúc này Ngụy Bỉnh Dập phải lựa chọn hoàn toàn tin tưởng huyết sắc kiêu, hắn mặc kệ trường đao đang đâm tới, chiến nhận trong tay hắn đâm thẳng vào
ngực kim giáp chiến thần của Trịnh Tú Nhi!
- Trường đao bay múa, không gì cản nổi!
Thanh âm của Trịnh Tú Nhi từ trong kim giáp chiến thần phát ra, một đạo phong vân vô tận cuồn cuộn nổi lên, chiến nhận hủy diệt giống như chém nát
thời không trực tiếp xé rách linh hồn hỏa diễm trước người Ngụy Bỉnh
Dập!
Khi trường đao nhìn thấy Ngụy Bỉnh Dập đã sắp sửa bị trảm
thành mảnh nhỏ, một mũi tên mang theo hỏa quang từ dưới đất bay lên!
Nhìn thấy dưới đất, trong tay Âu Dương cầm một cây chiến cung màu đen,
sau khi cây chiến cung này bắn ra mũi tên đã kêu lên một tiếng vỡ vụn.
Đây là một danh cung tên là Khô Mộc, đây là bảo bối Âu Dương mượn được
trước đó, nhưng bảo bối này chỉ có thể chịu đựng được một lần tiễn ý của Âu Dương, sau đó sẽ vỡ thành mảnh nhỏ!
- Phụt...
Mũi tên
huyết sắc cắm vào cánh tay trái Trịnh Tú Nhi, đẩy Trịnh Tú Nhi phi hành
hơn mười thước về bên phải, còn một đao tất sát của Trịnh Tú Nhi lại
lướt qua ngực Ngụy Bỉnh Dập, mặc dù mở ra một lỗ hổng cực lớn nhưng vẫn
không làm gì được đối phương.
- Quá mạnh!
Ngụy Bỉnh Dập
cũng không vì hỏa diễm của Thứ Kiêu Cung bị phá giải mà tức giận, ngược
lại hắn còn đang tán thán hỏa diễm cường hãn do Thứ Kiêu Cung cấu thành!
Không sai, phòng ngự này gần như vô địch, mặc dù một đao vừa rồi của Trịnh Tú Nhi bị chiến nhận trong tay Ngụy Bỉnh Dập chống đỡ, phỏng chừng cũng là tử lộ, nhưng nhìn như hỏa diễm hư vô mạnh mẽ bị lột bỏ chín thành lực
lượng.
- Ông bạn già! Để ta xem trạng thái mạnh nhất của ngươi đi!
Âu Dương đứng trên mặt đất hét lớn một tiếng, nhìn thấy Thứ Kiêu Cung từ
trên thiên không ầm ầm mở cánh! Khi Thứ Kiêu Cung mở cánh là lúc hỏa
diễm che khuất cả bầu trời, sau đó Thứ Kiêu Cung biến thành một mảnh hỏa vũ! Trong hỏa vũ, một con huyết sắc kiêu đã bay đến trên người Ngụy
Bỉnh Dập!
Đây là hình thái cuối cùng của Thứ Kiêu Cung, nó đã hóa thành áo giáp toàn thân! Toàn thân hoàn toàn là áo giáp đỏ như máu,
trên áo giáp liệt diễm thiêu đốt hừng hực! Đây là áo giáp do thực thể
hóa của linh hồn hỏa diễm cấu thành!
- Quá điên cuồng! Ha ha ha
ha! Hôm nay lão tử may mắn mặc được áo giáp do thánh binh biến thành,
Trịnh Tú Nhi! Ngươi làm sao không chết! Hôm nay chúng ta nhất định sẽ
tiễn ngươi lên đường.
Ngụy Bỉnh Dập cũng điên cuồng, lúc này hắn
rốt cuộc minh bạch tại sao khi Âu Dương cầm Thứ Kiêu Cung trong tay, đối mặt với cường giả thiên hạ đều thờ ơ!