Ánh mắt Âu Dương lóe lên hào quang huyết sắc. Từ khi bắt đầu tiến vào
nơi chôn xương này, Chân Thực Chi Nhãn của hắn gần như chưa từng dừng
lại.Tuy nói Chân Thực Chi Nhãn tiêu hao rất nhiều yêu khí của hắn, nhưng hắn giết nhiều người như vậy, chiếm được lực lượng đủ để khiến Chân
Thực Chi Nhãn kéo dài rất lâu.
Hai người Miêu Vận Tiến và Thời
Phong đi lên núi trước. Những người khác không hề lập tức đuổi theo sau, mà lựa chọn ở lại phía sau chờđợi tin tức.
Rất nhanh, hai người
liền vội vội vàng vàng từ trên núi đi xuống. Thần thái của hai người đều rất bình tĩnh. Điều này chứng minh biến hóa hẳn không phải quá lớn.
Miêu Vận Tiến lấy ra tấm bản đồ do hắn đã vẽ sơ qua nói:
- Người của Thiên Cung không hề di động. Nhưng bọn họ rất cẩn thận. Nhiều Yêu Chiến Sĩ như vậy cùng tụ tập ở chung một chỗ. Hai người chúng ta
không dám tới quá gần.
- Ngoại trừ Thiên Cung ra, có thấy đoàn đội khác xuất hiện hay không?
Đây mới là điều Lữ Phong quan tâm nhất.
- Không có. Bên khu vực Thiên Cung là đứng đầu. Ngoại trừ Thái Nhất Tông
ra, những đoàn đội khác gặp Thiên Cung đều sẽ phải tổn thất.
Miêu Vận Tiến phân tích nói.
- Được! Lên núi!
Lữ Phong nắm chặt nắm đấm. Thiên Cung là khúc xương cứng bọn họ muốn gặm
đầu tiên. Bọn họ muốn dừng bước tại dãy núi này nhất định phải gặm Thiên Cung. Tuy rằng đoàn đội hai mươi hai tên Yêu Chiến Sĩ nghe ra có vẻ rất đáng sợ, nhưng trên thực tế mọi người cũng biết, bên này chắc chắn là
an toàn nhất.
Trong khu vực này còn có vị trí của bảy thế lực đang tranh đấu. Bọn họ lựa chọn giết chết Thiên Cung ở chỗ này trước.
Đoàn người bắt đầu xuất phát về phía trên núi. Âu Dương vẫn đi phía sau cùng của đoàn đội. Âu Dương hiểu rất rõ nhược điểm của mình là gì. Tuy rằng
hắn nắm giữ thuật tiên đoán, hắn có thể né tránh cận chiến, nhưng bản
thân là một yêu cung thủ chủ yếu là tấn công từ xa. Phát huy ưu thế của
mình đến mức lớn nhất mới là điều Âu Dương muốn làm.
Tay cầm Thứ Kiêu Cung đã hoàn thành yêu hóa, con ngươi huyết sắc không ngừng chớp
động. Âu Dương không dám có chút sơ suất. Con mắt của hắn không ngừng
đảo qua bốn phía. Nếu như có một cơn gió thổi cỏ lay hắn tuyệt đối sẽ
lựa chọn kéo dài khoảng cách trước tiên.
Xung quanh đều có cây cỏ mọc rậm rạp. Nơi này đối với rất nhiều cung thủ mà nói tuyệt đối không
tính là một chỗ tốt, nhưng đối với Âu Dương lại tuyệt đối là sân bãi
tốt nhất.
Cây cỏ mọc rậm rạp, mặc dù sẽ tạo ảnh hưởng nhất định
đối với tầm mắt của hắn, nhưng Âu Dương tin tưởng, nơi này càng khiến
năng lực ẩn núp của hắn mạnh hơn.
- Đội trưởng, người của Thiên Cung ở bên đó. Chúng ta có nên nghỉ ngơi một chút hay không?
Thời Phong chỉ vào một phương hướng nói. Bản thân hắn là một người dò đường. Hẳn là mỗi giờ mỗi khắc về xác định được vị trí của kẻ địch.
- Không!
Lữ Phong lắc đầu nói:
- Chúng ta không thể nghỉ ngơi. Thiên Cung không phải người ngu. Chúng ta phát hiện ra bọn họ, đương nhiên bọn họ cũng sẽ phát hiện ra chúng ta.
Có lẽ vào lúc này đối phương đã biết chúng ta tiến vào. Điều chúng ta
nên làm chính là phát động tập kích trước tiên, khiến bọn họ cảm thấy
không kịp ứng phó.
Lời của Lữ Phong vừa ra nói ra khỏi miệng, Âu
Dương lập tức gật đầu. Không nghi ngờ chút nào, nếu như Lữ Phong sinh ra ở tiểu thế giới, chắc chắn hắn sẽ trở thành một đại tướng. Bởi vì hắn
hiểu lúc nào có thểđánh, lúc nào không thểđánh.
Nghỉ ngơi? Nếu
như đặt vị trí của trung đội số 7 mà nói, Âu Dương sẽ rất tán thành. Bởi vì năm đó người của trung đội số 7 đều là người bình thường, Nhưng bọn
họ cần nghỉ ngơi sao? Một đám cửu giai đỉnh phong tạo thành đoàn đội,
cho dù là mấy ngày mấy đêm không ăn không uống liên tục bôn ba, bọn họ
cũng không xuất hiện tình trạng mệt mỏi. Cho nên nghỉ ngơi vào lúc này
chẳng khác nào bỏ qua thời cơ tập kích.
- Mọi người chuẩn bị một
chút. Đối phương là Yêu Chiến Sĩ. Một khi hai bên chúng ta giao hỏa, kẻ
địch nhất định sẽ tấn công chúng ta ở trạng thái hung ác nhất. Đến lúc
đó Yêu Chiến Sĩ bên chúng ta nhất định phải đứng ra phía trước làm lá
chắn chống đỡ hỏa lực đầu tiên!
Lữ Phong hiểu rất rõ ràng. Yêu
Chiến Sĩ tấn công coi trọng nhất chính là khí thế. Nếu như không chống
được đợt tấn công đầu tiên, như vậy trận hình xông lên của bọn họ sẽ bị
loạn. Tiếp theo sẽ rất khó bảo trì trận hình tiến hành giết địch hữu
hiệu được.
- Yên tâm đi!
Một đám Yêu Chiến Sĩ mặc dù biết
nhiệm vụ này rất gian khổ, nhưng bọn họ vẫn đi vào, chính là muốn dùng
mạng đổi lấy tương lai. Nếu như trận chiến như vậy cũng không dám đánh,
vậy chẳng thà ở bên ngoài thành thật chờ chết còn tốt hơn.
- Âu Dương!
Lữ Phong nhìn thấy Âu Dương trước sau đều không nói gì, hắn gọi Âu Dương một tiếng, sau đó nói:
- Một lát nữa ngươi ở phía sau chú ý tìm cơ hội.
- Được!
Âu Dương gật đầu, hắn biết, hẳn là Lữ Phong cảm thấy thực tế lực sát
thương của hắn không bằng Yêu Chiến Sĩ bình thường, nhưng hắn không giải thích điều gì.
- Mọi người chuẩn bị xong, lập tức xuất phát!
Lữ Phong ra lệnh một tiếng, sau đó hai mươi mốt người bắt đầu di chuyển
về phía vị trí của Thiên Cung. Đây là trận chiến đấu khó khăn nhất mà
bọn họ gặp hải từ khi bước vào đây. Tuy nhiên trải qua hai trận chiến
phía trước khiến lòng tin được tích lũy, khiến bọn họ có đủ tự tin.
Hai mươi mốt người ngoại trừ hai tên Huyễn Thuật Sư ẩn giấu thân hình một
cách hợp lý, những người khác đều quang minh chính đại tiến lên. Đây
không phải là tiểu thế giới. Ở chỗ này cho dù là Yêu Chiến Sĩ chui xuống đất đi lại cũng rất khó tập kích được. Thậm chí một khi làm không tốt
còn dễ dàng bị người ta giết ngược lại.
- A..
Những tiếng
gầm rú kèm theo vô số yêu khí phun trào. Yêu Chiến Sĩ của đoàn đội Lữ
Phong hoàn thành yêu hóa bản thân trước. Sau đó mỗi người bọn họ giống
như yêu ma phát cuồng, nhanh chóng tập kích bất ngờ về phía phía trước.
Khi Yêu Chiến Sĩ hoàn thành yêu hóa, chợt nghe thấy phía trước cũng truyền đến những tiếng gầm rú. Rõ ràng, khi bọn họ tiếp cận Thiên Cung, người
của Thiên Cung đã phát hiện ra bọn họ. Mặc dù có chút giật mình khi đội
ngũ Vạn Tiên Sơn bất ngờ lên núi lập tức phát động tập kích không rõ vì
điều gì, nhưng vào lúc này điều bọn họ phải làm chính là ứng chiến!
Đại địa bị vô số Yêu Chiến Sĩ dẫm đạp, không ngờ xuất hiện từng đợt rung
chuyển. Cuộc đại chiến của hơn ba mươi Yêu Chiến Sĩ cửu giai đỉnh phong
và Lục Tiên. Chỉ sợ khi cuộc chiến đấu này qua đi, tất cả núi rừng đều
bị vỡ nát.
- A...
Tiếng gầm rú truyền đến. Dau đó chợt
nghe những tiếng ầm ầm ầm vang lên. Tiếp theo Âu Dương nhìn thấy vô số
cây cối bỗng nhiên bịđẩy ngã. Hơn hai mươi Yêu Chiến Sĩđã hoàn thành yêu hóa giống như một cơn gió lốc màu xanh lục cuốn về phía này.
- Cản bọn họ! Lục Tiên Thượng Thiên Xuyên Kiếm Trận!
Lữ Phong đột ngột từ mặt đất nhảy lên. Kiếm linh của hắn từ trong thân thể bắn ra bốn phía. Vô số kiếm linh kim sắc bé nhỏ giống như linh xà cuốn
lấy phong vân.