Yêu Cung

Chương 54: Chương 54: fan hâm mộ (2)




Bì Ba quay lại phất tay ra hiệu cho hai người Lăng Túc và Âu Dương rời đi.

Ngồi ở trên ghế, Bì Ba tự nói một mình:

- Quả nhiên không hổ là con cháu Lăng gia. Tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng thực sự rất trầm ổn, không giống với những thanh niên trong lòng chỉ có nhiệt huyết, chỉ suy nghĩ tới chuyện sống mái với nhau! Xem ra lão hữu đã có người nối nghiệp!

Đi ra khỏi lều lớn, Âu Dương cảm thấy đầu óc mơ hồ. Từ trong nhất cử nhất động của Bì Ba, hắn có thể nhìn ra, Bì Ba vô cùng tâm huyết đối với chiến thuật của Lăng Túc. Hơn nữa khi Lăng Túc nói ra chiến thuật đó, hắn không hề mừng rỡ hoặc là giật mình. Có thể thấy hắn đã sớm nghĩ đến phương diện này. Nhưng tại sao đến bây giờ hắn vẫn chưa thực hiện chiến thuật này?

- Mấy ngày kế tiếp quân Tây Kỳ hẳn sẽ thành thật hơn một chút. Trong mấy ngày này chúng ta cũng có thể tạm thời được nghỉ ngơi.

Lăng Túc đi bên cạnh Âu Dương nói. Thật ra đối với trung đội số 7 mà nói, bọn họ nghỉ ngơi chính là huấn luyện. Cũng may bình thường Âu Dương căn bản không cần tham gia vào những đợt huấn luyện của đội số 7.

Trước đây thời điểm còn ở phía bắc, khi trung đội số 7 vừa mở rộng, có vài người rất có ý kiến khi thấy Âu Dương không tham gia huấn luyện. Nhưng sau khi trải qua một trận chiến tại Kiến Phong Thành, đã không còn có người nào cảm thấy Âu Dương có vấn đề nữa.

Âu Dương ẩn nấp phía sau lưng chính là một ác ma đối với kẻ địch. Hắn không cần phải đi theo tấn công. Nhưng dù hắn ở vị trí hay thời điểm nào, hắn vẫn có thể trợ giúp trung đội số 7 mở ra cục diện.

- Đội trưởng, vậy tu luyện trở thành Yêu Chiến Sĩ có phải nhất định đạt được mười mã lực trước hay không?

Âu Dương biết, mấy ngày kế tiếp hắn sẽ có cơ hội để tu luyện. Nhưng có một vấn đề trước sau vẫn luẩn quẩn trong lòng của hắn. Đó chính là liên quan đến chuyện có phải nhất định đạt được mười mã lực mới có thể trở thành Yêu Chiến Sĩ hay không?

- Cũng chưa chắc!

Lăng Túc lắc đầu nói:

- Ngươi xem hiện tại ta chỉ có sáu mã lực. Nhưng trong cơ thể ta đã hình thành linh nguyên. Chỉ cần chiến tranh kết thúc, ta được tu luyện hẳn có thể trở thành một Lục Tiên nhất giai. Lực lượng không phải là điểm mấu chốt. Quan trọng chính là ở chỗ có thể tu luyện ra linh nguyên được hay không.

- Làm sao biết được linh nguyên đã hình thành hay chưa?

Âu Dương tiếp tục truy hỏi.

- Thời điểm linh nguyên mới hình thành, ngươi sẽ cảm giác trong thân thể ngươi có một lượng khí vô cùng yếu ớt, như có như không. Lục Tiên chính là dẫn động khí đi một vòng trong toàn thân, sau đó cảm thụ linh nguyên của bên ngoài. Nhưng Yêu Chiến Sĩ lại ngưng tụ khí này trong ngực hình thành một viên yêu đan của riêng mình. Chỉ cần ngưng tụ yêu đan thành công sẽ bước vào Yêu Chiến Sĩ nhất giai. Tiếp đó chính là lựa chọn binh khí mình thích nhất, tiến hành dung hợp với thân thể để hoàn thành yêu hóa đơn giản nhất.

Lăng Túc tiếp tục giải thích.

- Hóa ra là như vậy!

Âu Dương khẽ gật đầu. Sau đó hắn từ từ ngẩng đầu lên lại tiếp tục hỏi điều gì đó. Hai người bất tri bất giác đã trở lại nơi tập trung của trung đội số 7 bên trong doanh địa. Lúc này bên ngoài lều có vô số người đứng vây quanh. Bọn họ tới để nhìn trung đội số 7.

Trên chiến trường, trung đội số 7 đã biểu hiện xuất sắc khí thế đánh đâu thắng đó không gì cản nổi khiến những binh sĩ thường xuyên ở ngoài tiền tuyến chiến đấu vô cùng si mê. Đối với phương thức tấn công mạnh mẽ cùng với kỹ thuật bắn cung áp chế toàn diện quả thực chính là một biểu diễn đẳng cấp sách giáo khoa.

- Có chuyện gì vậy?

Lăng Túc nhìn nơi tập trung của bọn họ bị nhiều người vây lại xem như vậy thì cảm thấy buồn bực. Những người vây quanh không chỉ có binh sĩ, thậm chí còn có một vài tướng lĩnh cấp thấp. Lúc này nơi tập trung của trung đội số 7 vô cùng hỗn loạn. Nhìn thấy tình cảnh này, Lăng Túc bắt đầu suy nghĩ không rõ bọn họ có thể an tâm huấn luyện hay không.

- Không biết. Chắc hẳn là fan hâm mộ của ngươi.

Tuy Âu Dương không biết vì sao lại xuất hiện nhiều người như vậy, nhưng hắn cảm thấy trung đội số 7 ở trên chiến trường, trong trận đầu đã tạo ra chiến tích như vậy. Lăng Túc là đội trưởng, theo lý thuyết mà nói, hẳn phải nhận được một nhóm fan hâm mộ mới đúng.

Nhưng ai biết hắn vừa nói xong đã nghe được giọng nói của Vương Mông:

- Đó chính là đội trưởng và Âu Dương! Người các ngươi muốn tìm chính là bọn họ...

Nghe thấy tiếng kêu của Vương Mông, Âu Dương thiếu chút nữa đã theo bản năng xoay người chạy trốn. Trước đây, hắn từng là một thiên tài xạ thủ, cũng là tuyển thủ đã tham gia giải thi đấu. Đương nhiên hắn biết, nếu như đây thật sự là fan hâm mộ, hơn nữa còn là fan hâm mộ cuồng nhiệt, chắc chắn còn khó đối phó hơn cả kẻ địch...

- Ta ngất! Không ngờ tên tiểu tử Vương Mông này dám bán đứng chúng ta!

Lăng Túc nhìn thấy vô số ánh mắt nhìn chằm chằm về phía hai người bọn họ, lông trên người hắn đều dựng đứng. Đối phó với những người hâm mộ này tuyệt đối khó đối phó hơn kẻ địch cùng số lượng gấp trăm lần. Dù sao đối với kẻ địch ngươi có thể chém giết, nhưng với những người này lại không được.

- Đội trưởng Lăng Túc! Cho chúng ta gia nhập trung đội số 7 đi...

- Đội trưởng Lăng Túc! Trước đây ta đã từng là kỵ sĩ. Ta cũng muốn gia nhập trung đội số 7...

- Đại ca Âu Dương, ngươi truyền thụ cho ta kỹ thuật bắn cung đi!

Câu nói này có chút vô căn cứ. Bởi vì thời điểm xuất hiện câu nói này, trên mặt Âu Dương rõ ràng xuất hiện vài vạch đen. Nếu như không phải tình huống hỗn loạn, hắn thật sự muốn nhảy dựng lên đạp cho người vừa gọi hắn là đại ca đại thúc kia một cước, sau đó hỏi hắn:

- Con mắt nào của ngươi nhìn thấy lão tử lớn tuổi hơn ngươi hả? Tuổi ngươi đã có thể làm cha ta được rồi!

Rất nhanh, hai người Lăng Túc và Âu Dương đã bị đám fan hâm mộ cuồng nhiệt của dị giới bao vây. Một đám binh sĩ giống như du khách tới vườn thú xem gấu trúc vậy. Cũng may không có máy chụp hình, bằng không sợ là một nhóm người này sẽ xông lên đòi chụp ảnh chung làm lưu niệm.

- Các vị các vị... Bây giờ đại chiến sắp tới. Tất cả chờ đến khi đại chiến kết thúc mới nói sau, có được không?

Lăng Túc phát hiện, trong lúc hắn nói chuyện, Âu Dương đã trốn ở tại phía sau hắn. Gia hỏa này thật không có nghĩa khí, dám đẩy hắn ra nơi đầu sóng ngọn gió.

- Đội trưởng Lăng Túc, trước đây chúng ta thật sự đều là kỵ binh. Tuy rằng chúng ta không tinh nhuệ như trung đội số 7, nhưng tất cả chúng ta đều có vương bài cấp kỵ binh. Hãy để cho chúng ta gia nhập trung đội số 7 đi...

Một nam tử mặc áo giáp kỵ binh tiến lên một bước nhìn Lăng Túc nói. Không cần nói cũng biết trong mắt hắn đầy vẻ chờ mong.

Lăng Túc nhìn lướt qua mọi người, phát hiện ánh mắt của những người khác đều giống như người này, đều đầy vẻ mong đợi. Nhưng vào lúc này Lăng Túc lại thấy đau đầu! Nơi này có ít nhất hơn ngàn người. Nếu trung đội số 7 của hắn thu nhận nhiều người như vậy, hẳn biến chế trung đội sẽ biến thành đại đội...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.