Yêu Cung

Chương 70: Chương 70: Khắc tinh của Huyễn Thuật Sư




Đây là năng lực đầu tiên do Huyết Sắc Yêu Đan mang lại cho hắn —— Chân Thực Chi Nhãn. Chân Thực Chi Nhãn nhìn thấu tất cả những thứ giả tạo và huyễn thuật! Đây quả thực là khắc tinh của Huyễn Thuật Sư!

- Ta cho ngươi đùa!

Âu Dương lại kéo cung tiễn. Thật ra vào lúc này hắn hoàn toàn có thể nắm chắc một mũi tên bắn chết Trịnh Đan Đằng, nhưng hắn biết hắn không thể! Vào lúc này giết một tướng địch không tính là gì.

Nhưng Trịnh Đan Đằng chính là hoàng tử. Nếu như giết hắn, vậy Tây Kỳ nhất định sẽ liều lĩnh công thành. Thậm chí Trịnh Công Danh cũng sẽ không để ý tới điều ước của tứ quốc ra tay giết chết mình! Cho nên cân nhắc thiệt hơn, cuối cùng hắn vẫn quyết định đả thương địch nhưng không giết địch!

Vèo. . .

Một mũi tên từ trên Thứ Kiêu Cung bay ra. Mũi tên này bắn ra, không ai cho rằng Âu Dương có thể bắn trúng. Cho dù là Bì Ba đứng cách Âu Dương không xa cũng cảm thấy Âu Dương chỉ tức giận bắn ra một mũi tên thôi. Hắn vừa định đi tới khen ngợi Âu Dương vài câu, chợt nghe thấy một tiếng hét thảm từ trong huyễn trận truyền ra!

- A nha. . .

Một tiếng kêu thảm thiết giống như giết lợn truyền đến! Vào lúc này cả người Bì Ba đều giống bị hoá đá! Trong lòng hắn chỉ có một ý niệm trong đầu: không phải vận may của gia hỏa này cũng nghịch thiên như vậy chứ? Trong phạm vi ba, bốn dặm tùy tiện bắn một mũi tên cũng có thể bắn trúng người? Nếu như Trịnh Đan Đằng bị bắn chết, đây tuyệt đối là cái chết của một Huyễn Thuật Sư xui xẻo nhất trên đời này.

Nhưng Bì Ba còn chưa nghĩ xong, Âu Dương lại bắn ra một mũi tên. Sau khi mũi tên này bắn ra, trong huyễn trận lại là một tiếng hét thảm! Lúc này ngoại trừ Âu Dương ra không ai biết đã xảy ra chuyện gì!

Nhưng Âu Dương bắn ra hai mũi tên lại nhìn thấy rõ ràng! Mũi tên đầu tiên của mình thành công bắn thủng vai trái của Trịnh Đan Đằng. Mũi tên thứ hai bắn trúng vai phải của hắn!

Sau hai tiếng kêu thảm thiết, tất cả Huyễn Trận gần như đã tan rã. Lúc này trong huyễn trận, Trịnh Đan Đằng liều mạng di chuyển thân thể. Nhưng đáng tiếc trong quá trình hắn di chuyển, Âu Dương đã bắn ra mũi tên thứ ba!

Sau khi mũi tên này bắn ra, Trịnh Đan Đằng ở trong trận đã hoàn toàn tuyệt vọng! Hắn rõ ràng đã di chuyển lung tung một hồi lâu, nhưng mũi tên này vẫn bắn thẳng đến chỗ hắn! Hiện tại, hắn còn chưa kịp phản ứng, chân trái của hắn đã bị bắn thủng!

- Một mũi tên cuối cùng! Lão tử muốn đùi phải của ngươi!

Âu Dương bắn ra mũi tên thứ tư! Ngoại trừ Âu Dương ra, ba tiếng kêu thảm thiết trước đó đều khiến mọi người cảm thấy bối rối!

Huyễn Trận của Huyễn Thuật Sư, mặc kệ ngươi là cường giả cấp bậc thế nào, trừ phi ngươi dùng lực lượng khổng lồ phá trận, bằng không căn bản không có cách nào tìm được Huyễn Thuật Sư đứng trong trận. Nhưng ngày hôm nay Âu Dương lại phá vỡ quy tắc thông thường. Hắn dùng phương thức của mình nói rõ cho mọi người biết thế nào gọi là kẻ hủy diệt của Huyễn Thuật Sư!

- A. . .

Mũi tên thứ bốn bắn ra! Tiếng kêu thảm thiết thứ tư truyền ra. Tiếp theo tất cả Huyễn Trận bị nghiền nát. Lúc này chỉ thấy Trịnh Đan Đằng đã hôn mê! Mất đi lực lượng chống đỡ của hắn, Huyễn Trận tan biến. Mọi người đều thấy rõ ràng trên người Trịnh Đan Đằng có bốn mũi tên!

- Không thể nào! Không thể nào! Hắn không thể nhìn thấy Đằng Nhi!

Trịnh Công Danh nhìn Trịnh Đan Đằng bị bắn bốn mũi tên, đầu óc của hắn thoáng chốc như muốn nổ tung! Không thể tưởng tượng nổi điều này. Dù thế nào hắn cũng không thể tiếp nhận được!

- Hắn làm sao có thể làm được! Lẽ nào hắn có thể nhìn thấu hư huyễn?

Vào lúc này Bì Ba và Hồ Hiểu Thông cũng cảm thấy rất nghi ngờ. Hai người bọn họ nhìn Âu Dương đứng ở bên trên lỗ châu mai bên đón gió, hai mắt đỏ như máu. Bọn họ không thể nào tiếp nhận được đáp án này!

Huyễn Thuật Sư dựa vào cái gì? Huyễn Thuật Sư dựa vào huyễn thuật! Nếu như một Huyễn Thuật Sư mất đi huyễn thuật, vậy hắn còn có cái gì? Nếu như một người có thể nhìn thấu tất cả hư huyễn, điều này đại biểu cho cái gì! Điều này đại biểu cho ngày tận thế của Huyễn Thuật Sư! Tất cả Huyễn Thuật Sư ở trước mặt hắn đều biến thành tấm bia chờ hắn bắn! Huyễn Trận gì cũng không thể nhốt hắn được. Huyễn thuật nào cũng không thể mê hoặc hắn!

Ngay cả mê hoặc còn không thể làm được, vậy Huyễn Thuật Sư làm sao giết được địch? Huyễn Thuật Sư chỉ am hiểu thao túng linh hồn làm sao đối kháng? Bì Ba và Hồ Hiểu Thông nghĩ mãi không ra đáp án cho điều này, nhưng bọn họ biết dù như thế nào cũng phải hỏi Âu Dương xem, có phải hắn thật sự nắm giữ năng lực nhìn thấu hư huyễn hay không. Nếu như hắn thật sự có năng lực như vậy, dù như thế nào cũng phải báo chuyện của Âu Dương lên Đô Thành!

Một yêu cung thủ có tầm bắn đến mười mấy dặm, hơn nữa còn có thể nhìn thấu tất cả huyễn thuật! Tồn tại này là thế nào? Mặc dù hắn là một bán yêu giả thì đã làm sao? Nếu như hắn thật sự có năng lực siêu việt lạ thường như vậy, hắn chính là một Thần Xạ Thủ không tầm thường.

Một tia kiếm quang chợt hiện lên. Một nữ tử cực kỳ mỹ lệ đã xuất hiện ở bên cạnh Trịnh Đan Đằng. Nữ tử này chính là Trịnh Tú Nhi muội muội của Trịnh Đan Đằng. Giờ phút này nàng quả quyết sử dụng kiếm quang bao lấy ca ca của mình sau đó nhanh chóng rời đi! Tuy rằng bốn mũi tên này đều không bắn trúng chỗ hiểm của ca ca, nhưng ai biết yêu cung thủ cực kỳ quỷ dị của đối phương có thể đột nhiên nổi điên lên bắn chết Trịnh Đan Đằng hay không?

Vèo. . .

Lại một tiễn quang xuất hiện. Mũi tên này bắn về phía Trịnh Tú Nhi. Tuy nhiên mũi tên này không tổn thương đến Trịnh Tú Nhi, mà chỉ bay sát thái dương của Trịnh Tú Nhi. Mũi tên này có lực đạo vô cùng mạnh mẽ, trực tiếp bay vào trong quân địch, liên tiếp xuyên qua mười lăm người. Sau đó mũi tên này trực tiếp nổ khiến chí ít năm người bị chết!

Một mũi tên bắn chết hai mươi người! Nhưng đó không phải là mục đích của Âu Dương. Trịnh Tú Nhi biết đây không phải là mục đích của Âu Dương. Hắn bắn ra mũi tên này muốn nói cho mình biết, hắn có năng lực bắn chết cả mình và ca ca. Chỉ có điều hắn không muốn giết hai người bọn họ! Nhìn Âu Dương đứng ở trên lỗ châu mai với vẻ mặt vô cùng tự tin kia, có thể nhìn ra được điều đó. . .

Âu Dương bắn xong mũi tên này, hắn biết nhiệm vụ của mình đã hoàn thành. Trước trận hoàng tử của quốc gia mình bị người bắn thành tiễn nhân! Cho dù da mặt Trịnh Công Danh dày thế nào, hắn cũng tuyệt đối không lựa chọn công thành ngày hôm nay!

Ngay thời điểm Âu Dương chuẩn bị nhảy từ lỗ châu mai xuống, hắn lại chợt phát hiện, có khoảng chừng hai mươi đạo huyết quang từ phía trận doanh của địch quân bay tới. Chúng từ trên thi thể của hai mươi người đã bị hắn bắn chết bay ra, sau đó hội tụ thành một đạo huyết quang nhỏ bằng ngón tay cái từ nơi đó bay về phía mình!

- Đây là cái gì?

Trong lòng Âu Dương tự hỏi. Nhưng thời điểm hắn còn chưa rõ ràng, huyết quang đã qua mũi hắn tiến vào trong thân thể của hắn cuối cùng tiến vào yêu đan của hắn!

- Chuyện này. . . Sao có thể như vậy được!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.