Phấn Tú vẫn giữ dáng vẻ ẻo lả như trước, nhưng ở đây không ai
dám nói gì trước mặt hắn, phải biết rằng, ở Cửu Huyền Tông mặc dù địa vị của Phấn Tú chưa nói là rất cao, nhưng cũng tuyệt đối là nhân vật siêu
cấp bồi dưỡng trọng điểm, nhân vật như vậy, trong tông phái không ai
nguyện ý tùy tiện đắc tội.
- Được rồi được rồi, ta đáp ứng các
ngươi, sau này nếu như yêu binh của các ngươi thực sự tổn hại, tới Cửu
Huyền Cốc tìm ta, ta sẽ giúp các ngươi chữa trị.
Mặc dù dáng vẻ bên ngoài của Phấn Tú có vẻ rất khó chịu, nhưng trong lòng hắn kỳ thực sớm đã nở hoa.
- Không cần tới Cửu Huyền Cốc, hôm nay ta sẽ đòi nợ . . .
Một thanh âm lãnh khốc từ cửa buồng truyền đến, thu hút ánh mắt của mọi người.
Vô số người quay đầu lại nhìn, muốn xem xem rốt cuộc là ai lại chạy đến
nơi này khiêu khích. Phải biết rằng Phấn Tú thuộc về Cửu Huyền Tông, ở
chỗ này khiêu khích Phấn Tú trên cơ bản chẳng khác nào khiêu khích Cửu
Huyền Tông.
Lần này Cửu Huyền Tông có hai gã Tu Phục Tông Sư cùng đến, hai người đều là trưởng lão cấp Pháp Thân, trong đó Tu Phục đại
trưởng lão Trương Uân còn là trưởng lão Pháp Thân đỉnh phong, dám ở đây
trêu chọc Phấn Tú, trêu chọc Cửu Huyền Tông chẳng khác nào là chính diện khiêu khích Pháp Thân cường giả.
Phấn Tú ngửa đầu nhìn về phía
cửa buồng, nhưng khi hắn nhìn thấy thân ảnh này, toàn thân hắn như dựng
tóc gáy. Từ khi ở tỏa yêu tháp đến bây giờ đã chừng mười lăm năm, sau
mười lăm năm tái kiến Âu Dương, Âu Dương cơ bản không có biến hóa quá
lớn, nhưng mấy năm nay Phấn Tú cũng nghe được vô số chuyện về Âu Dương.
Tiểu thế giới bạt tiễn tồi thành, toàn bộ Trịnh gia hủy hoại chỉ trong chốc
lát, ngay cả năm tên linh sử đều bị chém giết, sau khi tiến vào Chân
Linh Giới, còn đại náo Thánh Thú Cốc, đại chiến Cốt Long phệ hồn.
Vốn Phấn Tú cho rằng Âu Dương có thể đã chết, nhưng mười lăm năm sau, ngày
hôm nay hắn lại ngồi trên cùng một chiếc thuyền với Âu Dương.
- Đúng là có duyên ắt sẽ gặp lại, Phấn Tú huynh vẫn khỏe chứ.
Trên người Âu Dương tràn đầy sát khí, khi nhìn thấy Phấn Tú, hắn lập tức nhớ lại trước kia Phấn Tú làm thế nào dùng huyễn trận bức bách hắn và đội
hữu của hắn bất đắc dĩ tiến vào Sinh Tử Cảnh.
Nhớ đến đội hữu của mình chết trước mặt mình làm sao, nhớ đến dáng vẻ thống khổ của đội hữu trước khi chết, Âu Dương có thể không lập tức xuất thủ đã là khắc chế
cực lớn.
- Thì ra là Âu Dương huynh. . . Từ biệt mười lăm năm, Âu Dương huynh vẫn phong thái như trước. . .
Mặc dù Phấn Tú bị Âu Dương hù dọa, nhưng rất nhanh bình tĩnh trở lại. Dù
sao Phấn Tú hiện tại đã không phải là Phấn Tú của tiểu thế giới trước
kia, hắn hiện tại là đệ tử tinh anh của Cửu Huyền Tông. Cho dù Âu Dương
phát điên xuất thủ ở đây, cuối cùng người chết nhất định là Âu Dương.
Ngay khi hai người đang tranh phong, mấy tên Tu Phục Tông Sư kết giao từ xa đi tới bên này, trong đó có Trương Uân và Mễ Bản.
- Phấn Tú?
Trương Uân nhìn thấy Phấn Tú đang giằng co với Âu Dương, vẻ mặt hắn lộ vẻ khó
hiểu. Nhưng lập tức vẻ khó hiểu biến thành phẫn nộ.
Ở đây lại có người dám khiêu khích đệ tử của Cửu Huyền Tông hắn? Chẳng lẽ là chán sống rồi?
Ngay khi Trương Uân đang suy nghĩ có nên dùng một chưởng đập chết Âu Dương,
hắn nhìn thấy tiêu chí trước ngực Âu Dương thuộc về Vạn Tiên Sơn.
- Mễ Bản lão ca, là người của Vạn Tiên Sơn các ngươi?
Trương Uân đưa ánh mắt nhìn Mễ Bản đứng bên cạnh, lúc này trên mặt Mễ Bản chỉ có biểu tình xấu hổ.
- Tiểu nương môn, ta nói cho ngươi biết, đừng nhằm vào ta.
Khi bên này đang giương cung bạt kiếm, thanh âm của Tiểu Nhạc cũng từ xa
truyền đến, người phía sau Tiểu Nhạc chính là U Nguyệt Ảnh.
Cũng
không biết Tiểu Nhạc rốt cuộc có chỗ nào hấp dẫn U Nguyệt Ảnh, hai ngày
nay U Nguyệt Ảnh luôn luôn có ý định tới gần Tiểu Nhạc.
- Này, tiểu tử thối muốn đánh nhau với người ta?
Thân là một người chuyên chế tạo phiền phức, chỗ nào có phiền phức, Tiểu Nhạc chưa bao giờ bỏ qua.
- Đánh nhau?
U Nguyệt Ảnh cũng phóng nhãn nhìn về phía này, chỉ thấy lúc này Âu Dương
đã đi tới bên cạnh Phấn Tú, trên người Âu Dương đã xuất hiện huyết diễm
nhàn nhạt, cả người Phấn Tú đã bị ép tới một góc.
Đối phó với một Huyễn Thuật Sư, Âu Dương phải nắm chắc một kích tất sát, cho dù Phấn Tú đã bước vào Thánh Thể cũng vô cụng. Mũi tên của mình có năng lực tiên
thiên phá hủy linh hồn, bất luận là Huyễn Thuật Sư đồng giai chống lại
Âu Dương cơ bản đều là chịu chết.
- Dừng tay. . .
Trương
Uân rốt cuộc không nhịn được mở miệng nói, nhìn Phấn Tú bị ép đến đường
cùng, hắn rất sợ Âu Dương sẽ ra tay bất lợi cho Phấn Tú.
- Xảy ra chuyện gì?
Ngay cả Mễ Bản cũng đi tới, nhưng ánh mắt của hắn chỉ đặt trên người Trương
Uân, ở đây người có khả năng xuất thủ với Âu Dương cũng chỉ có một mình
Trương Uân.
Vô số người vây quanh xem náo nhiệt, mấy ngày nay
trên Xuyên Vân Thuyền thực sự quá thái bình yên tĩnh, hiện tại xuất hiện loại sự tình này thoáng cái liền náo nhiệt.
Rất nhiều người bắt
đầu vọt tới phương hướng này, cường giả và Tu Phục Sư của các tông phái
thánh địa, còn có một số đệ tử tiểu tông phái muốn tìm tòi bí mật Bách
Tôn Đảo cũng đều chạy tới.
Chỉ chốc lát, hầu như toàn bộ người trên Xuyên Vân Thuyền đều tập trung tới vị trí này.
- Kẻ thù truyền kiếp.
Âu Dương nhìn Trương Uân đưa tay kéo Phấn Tú ra phía sau, hắn biết đây là
trưởng lão Cửu Huyền Tông , tu vi rất cao, khẳng định không phải người
hắn có thể đối kháng.
Mục Uyển đẩy đoàn người ra, đi tới bên cạnh Âu Dương, lúc này nàng phải xuất hiện, chỉ dựa vào Mễ Bản khẳng định
không có khả năng đối kháng với Trương Uân và người của Cửu Huyền Tông
phía sau Trương Uân.
- Kẻ thù truyền kiếp? Hừ hừ tiểu tử, mới lên đã muốn xuất thủ với người của Cửu Huyền Tông, lẽ nào ngươi nghĩ người
của Cửu Huyền Tông dễ ức hiếp?
Trương Uân nhìn Mễ Bản, lại nhìn
Âu Dương, hắn biết người này khẳng định là thủ hạ của Mễ Bản, câu nói
Cửu Huyền Tông ta dễ ức hiếp của hắn đã đem ân oán cá nhân của Âu Dương
và Phấn Tú thăng lên thành ân oán tông phái. Lúc này cho dù là Vạn Tiên
Sơn muốn xuất thủ cũng phải suy nghĩ đến toàn bộ Cửu Huyền Tông.
- Hắc, lão mõ nhảy ra chịu chết, khi dễ Cửu Huyền Tông các ngươi sao, nếu không phục tại sao không một đối một còn giả bộ ép người.
Tiểu
Nhạc hình như sợ lửa còn chưa đủ lớn, chỉ thấy hắn một tay móc hòn gạch
của mình ra, tay cầm gạch, vẻ mặt khốc khốc chỉ vào Trương Uân nói.
- Ồ.....
Nghe thấy lời nói của Tiểu Nhạc, toàn bộ mọi người đứng xung quanh nhất thời ồ lên. Công khai khiêu khích Cửu Huyền Tông như vậy, theo những người
này thấy, Tiểu Nhạc thực sự quá ngông cuồng.
- Ầm. . .
Trương Uân lửa giận tận trời, một chưởng đập về phía Tiểu Nhạc, yêu khí dời
non lấp biển phảng phất như ngưng kết không khí, lần này tuyệt đối là
toàn lực xuất thủ. Nhìn dáng vẻ của hắn là chuẩn bị một chiêu giết chết
Tiểu Nhạc ngay tại chỗ.
- Ông. . .
Trận đồ mọc lên trước
người Tiểu Nhạc, một mặt chuyển động thái cực đồ ngưng kết thành hình,
ngăn cản phía trước Tiểu Nhạc trước khi một chưởng của Trương Uân đánh
đến.