Yêu Cung

Chương 892: Chương 892: Một cước đạp chết




Yên Hồng dửng dưng ngẩng đầu nhìn lên. Vừa nhìn nàng thiếu chút nữa đã gọi ra thành tiếng! Người tới chính là Âu Dương. Mà bên cạnh Âu Dương còn có một người nữa. Người này đi sóng vai với Âu Dương. Chỉ nhìn một điểm này đã có thể hiểu rõ người này tuyệt đối có địa vị không kém hơn Âu Dương.

Âu Dương là thân phận thế nào? Chiến Vương Âu Dương! Đây là cách gọi mới của Âu Dương. Vương của Chiến tộc. Chỉ có hai người có thể đứng ngang hàng với Âu Dương. Người thứ nhất là Yêu Tổ Bạch Tinh. Một người khác chính là Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập.

Yên Hồng tất nhiên đã gặp Bạch Tinh. Hiện tại xem ra người đứng chung một chỗ với Âu Dương chính là Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập.

Nếu như không phải suy ngẫm thông qua điều này, chỉ sợ Yên Hồng chết cũng khó có thể nghĩ gia hỏa nhìn qua có chút hèn mọn này lại chính là Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập trong truyền thuyết!

- Hừ, to mồm phét lác. Ngươi có biết trong những ngày qua có bao nhiêu tiên tôn thư tập hợp tấn công, kết quả toàn bộ đều bị diệt không?

Một gã không phục la lên.

- Vậy chỉ có thể nói tiên tôn vẫn quá yếu!

Lần này Âu Dương chưa mở miệng, Ngụy Bỉnh Dập đã giành nói trước. Trước khi thời đại lớn đến, tiên tôn thật sự là cường giả một phương. Nhưng bây giờ thời đại lớn đến, tiên tôn chính là cái rắm!

Đối với Thiên Vương mà nói một cái tát đập chết đám tiên tôn như vậy thật sự quá đơn giản như ăn cơm uống rượu. Cho nên đám tiên tôn không biết cao thấp cho dù tập trung lại một chỗ cũng không thể nào là đối thủ của Thiên Vương. Muốn thu thập được Thiên Vương, biện pháp duy nhất chính là khiến Thiên Vương không còn đường lui, sau đó ba người vây giết Thiên Vương.

- Tiên tôn yếu sao? Ta cho ngươi thử một chút xem tiên tôn yếu hay không yếu!

Bỗng nhiên, một ông lão giống như bị vũ nhục, giơ ngón tay điểm ra một cái. Tuy rằng ngón tay này không phát ra ánh sáng tàn bạo nào nhưng lại ẩn chứa một lực lượng của tiên tôn chân chính!

Nhìn thấy lão đầu này ra tay, những người khác đều là bộ dạng cười trên sự đau khổ của người khác. Dù sao tuy rằng số lượng tiên tôn nhiều hơn một chút, nhưng bên ngoài phần lớn tiên tôn vẫn nổi tiếng. Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập thật sự gặp quá ít người. Đương nhiên quá ít mọi người biết bọn họ. Những người ở đây sẽ không cho rằng hai người này nhìn qua còn trẻ như vậy thậm chí ngay cả lông còn chưa mọc dài có thể là tiên tôn được.

Cho nên giờ phút này phần lớn mọi người đều dùng ánh mắt chế giễu nhìn hai hài tử lớn miệng khoác lác. Tất cả mọi người trong tửu điếm chỉ có một người không lo lắng chút nào. Đó chính là Yên Hồng!

Yên Hồng là người duy nhất biết được thân phận của hai người này. Trước tiên không nói Ngụy Bỉnh Dập mạnh tới mức nào, chỉ nói Âu Dương trong nháy mắt cũng có thể thuấn sát một đoàn tiên tôn.

Ngón tay vừa điểm ra, chấn động thời không. Thời điểm ngón tay này đi tới phía trước hai người Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập không ngờ nó lại tách ra làm hai đồng thời công kích cả Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập. Hai người đều đứng yên không nhúc nhích, giống như là bị dọa sợ tới mức ngây ngốc ngẩn người.

Thấy cảnh tượng này, đám người xung quanh liền trở nên ồn ào. Dưới cái nhìn của bọn họ, hai gia hỏa này hẳn đã bị sợ tới mức choáng váng. Trong mắt bọn họ, người không có năng lực gì còn to mồm phét lác như vậy thật đáng giết.

Nhưng một cảnh tượng tiếp theo lại khiến tất cả mọi người đều hộc máu! Chỉ thấy hai đạo quang điểm kia đến trước người của hai người liền giống như gặp phải hố đen, không hề có bất kỳ tiếng nổ nào, quang điểm kia trực tiếp biến mất giống như từ trước đến nay đều chưa từng xuất hiện. Nếu như không phải một khắc trước còn có vô số người nhìn thấy lã

o giả kia ra tay, có lẽ mọi người đều cho rằng bọn họ bị ảo giác!

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Thật ra lão già này giật mình hơn bất kỳ ai. Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải chuyện như vậy. Tuy rằng bản thân mình ra tay không hề dùng toàn lực, nhưng một cái chỉ tay kia cũng chiếm ba phần lực lượng của mình. Cho dù hai người đều là tiên tôn, cũng chỉ có thể ra tay chống đỡ. Nhưng hai người căn kia bản hãy giống như không nhìn thấy?

Còn có một vài điều thực sự nói không được. Cái chỉ tay của mình là do tiên lực lực ngưng tụ thành. Cho dù tu vi của hai người này cực cao, mình không có cách nào thương tổn được bọn họ, nhưng ít nhất cũng phải xuyên thủng y phục của bọn họ khiến bọn họ có chút chật vật chứ? Nhưng hiện tại chuyện này tính là cái gì?

- Nhất định là có pháp bảo gì hộ thân!

Giờ phút này trong lòng lão già bỗng nhiên nổi lên lòng tham. Phải là pháp bảo thế nào mới có thể chống đỡ được lực lượng của tiên tôn. Chuyện này đối với hắn thực sự hấp dẫn tới cực điểm. Trong thời đại này, có được pháp bảo như vậy hộ thân chẳng khác gì có thêm một mạng! Cho nên giờ phút này lão già đã động tâm muốn cướp pháp bảo!

- Hừ! Xem lão phu bắt hai người các ngươi!

Giờ phút này lão già cũng không che giấu lực lượng của mình nữa. Loáng một cái, thân thể của hắn giống như một đạo quỷ ảnh đi tới sát bên cạnh Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập.

Lần này hai người lại vô cùng ăn ý giống như sợ hãi choáng váng đứng tại chỗ, ngay cả động cũng không động! Lão đầu này vô cùng kích động. Lão già hét lên một tiếng, hai bàn tay giống như cây khô trực tiếp nắm lấy bả vai của hai người. Một trảo này đã dùng toàn bộ lực đạo. Nhưng chính một trảo này đã khiến lão đầu lập tức hiểu rõ, mình đã đắc tội phải hai nhân vật chắc chắn mình không nên trêu chọc vào.

Một trảo toàn lực của tiên tôn. Lão đầu rõ ràng có thể biết được, mình tuyệt đối đã bắt được thân thể bọn họ. Nhưng một chiêu với lực lượng đủe để vồ nát ngôi sao khi nắm được bả vai của hai người này, thời không dường như bị đông cứng lại, không có cách nào có thể đả thương được.

- Lão đầu, ta vốn không muốn giết ngươi. Tại sao trong lòng ngươi lại nảy sinh lòng tham như vậy!

Ngụy Bỉnh Dập không phải là thiện nam tín nữ. Thời điểm cảm nhận được lòng tham của lão đầu, hắn đã muốn giết người.

Bắt đầu một cái chỉ tay kia không đáng là gì. Một cái chỉ tay kia để lại một lỗ hổng rất lớn. Hai người đều không ra tay cũng bởi vì điều này. Nhưng với một trảo này hai người đều hiểu rõ, lão đầu này không hề có ý định dừng lại. Đây rõ ràng là muốn thuất sát hai ngừoi.

- Ngươi...

Lão đầu nghe thấy Ngụy Bỉnh Dập nói vậy, lập tức cảm thấy sợ hãi. Hắn xoay người định chạy trốn.

Nhưng hắn quá chậm. Hắn còn chưa chạy ra được tới bên ngoài đã nhìn thấy một cước của Ngụy Bỉnh Dập đã đạp tới bụng hắn.

Một cước này giống như là lưu manh đánh nhau. Vô số người đứng xem xung quanh đều kêu lên sợ hãi.

Thật khó tin được một cước như vậy lại có thể đá bay một tiên tôn.

Nhưng điều khó tin vẫn chưa kết thức. Lão đầu bị đá một cước liền bay ra ngoài, va đổ vài cái bàn, sau đó gắn vào trên tường không ngờ không nhúc nhích.

Đám người vây quanh nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đều há hốc miệng. Một cước giống như lưu manh đánh nhau không ngờ trực tiếp đốn ngã một tiên tôn. Điều này thực có chút khôi hài!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.