- Vũ Hóa Phi Tiên, mười mấy năm trước ta mỗi ngày đều chờ mong, nhưng thật sự đến giờ khắc này ta lại tràn ngập sự lưu luyến...
Câu nói này Âu Dương không nói ra miệng, đây chính theo lời Triệu Cương, càng cường đại càng cô đơn.
Tòa thành trì cực lớn xé mở trục xuất thế giới tiến nhập Vạn Tiên Sơn, vô
số đệ tử Vạn Tiên Sơn đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời...
Phong Bạo Thành phương viên trăm dặm, tuy rằng vô pháp so sánh với Vạn Tiên
Sơn, nhưng bên ngoài bầu trời gió bão không ngừng lưu động, tính chấn
động của nó cũng là tuyệt đối.
Đệ tử Vạn Tiên Sơn lúc này đang
nghe các sư phụ giảng bài, khi Phong Bạo Thành đột nhiên xuất hiện, hầu
như tất cả mọi người từ trên mặt đất đứng lên nhìn lên tòa thành to lớn
như vậy.
- Phong Bạo Thành!
Linh San nhìn trời bỗng nhiên
xuất hiện tòa thành mà những người khác không nhận ra, nhưng Linh San
lại nhận thức, nàng biết tòa thành to lớn này thuộc về ai.
Linh
San nhíu mày nhìn lên bầu trời, tòa thành này đã biến mất từ thời viễn
cổ, vì sao hôm nay tòa thành này xé mở thế giới đáp xuống Vạn Tiên Sơn?
-Lẽ nào...
Linh San kỳ thực cũng sớm đã đoán được phần nào sự việc, mà mà bây giờ Phong Bạo Thành đáp xuống thế giới này làm nàng có chút không thể lý giải.
Âu Dương có khả năng thắng Hoắc Khải Phong kia không?hai người này vốn
không thuộc chung một cảnh giới! Hoắc Khải Phong muốn đánh chết Âu
Dương, ngay cả xuất thủ cũng không dùng, chỉ cần dùng ánh mắt liền có
thể đoạt mạng Âu Dương!mà Hoắc Khải Phong như vậy liệu có khả năng bại
trận sao? Hoắc Khải Phong như vậy lại làm sao có thể phá vỡ phong ấn
viễn cổ?
Linh San đối với vấn đề này đã suy nghĩ rất lâu, mặc dù
ngay cả bản thân nàng cũng không thể hiểu rõ rốt cuộc là vì sao, nhưng
Âu Dương nếu làm được, vậy cũng không cần hoài nghi gì nữa.
Thế
nhưng hôm nay Phong Bạo Thành lại xuất hiện tại bầu trời Vạn Tiên Sơn
này, tất cả chuyện này tất cả chuyện này nên giải thích thế nào đây?
Phong Bạo Thành chỉ thuộc về Hoắc Khải Phong, trừ phi là Hoắc Khải Phong xuất thủ, bằng không chính là phá huỷ Phong Bạo Thành, nó cũng tuyệt đối
không có khả năng nhúc nhích một chút, mà bây giờ Phong Bạo Thành dĩ
nhiên sống lại còn xuất hiện ở nơi này?
- Lẽ nào Âu Dương là Hoắc Khải Phong chuyển thế?
Linh San bắt đầu miên man suy nghĩ miên man suy nghĩ trở lại. Có điều suy
nghĩ không giống nàng lại là Vạn Tiên Sơn đệ tử, giờ khắc này Vạn Tiên
Sơn đệ tử nghĩ đến đầu tiên chính là vị Thái thượng trưởng lão Âu Dương
của bọn họ.
Mục Uyển đứng ở trên Thông Thiên Phong, lúc này nàng
đã là Vạn Tiên Sơn chi chủ, Lỗ Tu cùng Bạch Hủ Minh bị người thần bí
mang đi, trước khi rời đi đem Vạn Tiên Sơn giao cho nàng, tuy rằng Mục
Uyển rất có uy tín ở Vạn Tiên Sơn, nhưng là sự biến mất của Lỗ Tu và
Bạch Hủ Minh khiến Vạn Tiên Sơn đệ tử sợ hãi trong thời gian ngắn.
Mà bây giờ Thái thượng Âu Dương đã trở lại Vạn Tiên Sơn, tất cả những sợ
hãi cùng bàng hoàng đều biến mất. Âu Dương ở tại Vạn Tiên Sơn chính là
định hải Thần Châm, chính là sự đảm bảo cho mọi người yên tâm.
- Đoành, đoành..
Vô số sấm sét từ trên trời giáng xuống, Phong Bạo Thành bắt đầu chậm rãi
hướng phía Thông Linh Hải hạ xuống, Âu Dương trông thấy vô số Vạn Tiên
Sơn đệ tử trong lòng hắn cũng rất kích động, nhưng ngay khi Âu Dương
muốn đi vào Vạn Tiên Sơn, bầu trời bỗng nhiên truyền đến truyền đến
thanh âm.
.....
Một trận tiên bỗng nhiên từ bầu trời bay
bổng xuống, vô số thất thải hà quang tạo thành những cánh hoa từ bầu
trời rơi đám mây lúc này đã biến thành chi sắc thất thải, cả bầu trời
như mộng ảo thật khiến người ta cảm thấy không chân thật như vậy.
Trông thấy một màn này người Vạn Tiên Sơn đương nhiên là mê man, nhưng trên mặt Âu Dương lại lộ vẻ đau khổ.
- Ai.....
Sớm biết nên về trước khi khởi động Phong Bạo Thành.
Âu Dương nhìn về bầu trời, hắn biết thời gian đã đến, bản thân phải ly
khai nơi này, bản thân phải vào một thế giới không biết kia bắt đầu một
cuộc sống lang bạt mới.
- Vũ Hóa Phi Tiên!
Nhìn bầu trời,
hầu như toàn bộ Vạn Tiên Sơn Pháp Thân chi cường giả đều hiểu rõ, đây
cũng là Vũ Hóa Phi Tiên, từ thời viễn cổ đã biến mất đến bây giờ Vũ Hóa
Phi Tiên.
- Thái thượng trưởng lão phải Vũ Hóa Phi Tiên!
- Thái thượng trưởng lão là nhân vật Vũ Hóa Phi Tiên đầu tiên sau viễn cổ!
Các loại thanh âm hò hét xuất hiện trong Vạn Tiên Sơn nhưng số này đều là
các thanh âm của Vạn Tiên Sơn đệ tử, bạn bè chân chính chi giao cùng Âu
Dương một người cũng không.
Vũ Hóa Phi Tiên! Đây là một bước lên trời, đây là trình tự càng cao, nhưng cũng đại diện cho sự ly biệt.
- Phải đi sao...
Lý Vĩ nhìn bầu trời từ Phong Bạo Thành huyền phù xoay tròn hướng tới Âu
Dương, sự kiên cường hơn bất kỳ nam nhân nào giờ khắc này cư nhiên lại
rơi nước mắt.
- Cuối cùng vẫn phải đi....
Lăng Túc đứng ở
bên cạnh Lý Vĩ, lúc này hắn cũng không biết bản thân nên phải nói cái
gì, đáng nhẽ bọn hắn hẳn là vui vẻ cho Âu Dương, chính là lúc này bọn họ lại không thể vui nổi, không phải nói Vũ Hóa Phi Tiên không tốt, mà là
nghĩ đến phải ly biệt, trong lòng bọn họ vẫn là ưu thương.
Ở tại
Chân Linh Giới, tuy rằng Âu Dương rất ít tiếp xúc với bọn họ, nhưng
trong lòng bọn họ vẫn biết rằng, huynh đệ bọn họ cùng lang bạt, cùng tu
luyện trong cùng một thế giới.
Mà bây giờ, huynh đệ bọn họ phải
phải ly khai thế giới này, mà cuộc đời này bọn họ có thể tiến vào thế
giới kia hay không , chẳng ai có thể biết được.
- Khóc cái gì!
Một đám đại nam nhân đừng làm người ta ghét không được không hả, không
phải là Vũ Hóa Phi Tiên sao! Trong vòng nghìn năm ta Lam Thông nhất định sẽ Vũ Hóa Phi Tiên!
Âu Dương tiểu tử, ngươi ở Chân Linh Giới
nhường ta một bước, nhưng mà ta cho ngươi biết, ta nhất định trong vòng
nghìn năm Vũ Hóa Phi Tiên tiến nhập tiên giới, đến lúc đó ngươi cũng bị
ta vượt qua!
Lam Thông tuy rằng la lên như thế, nhưng chính trong ngữ khí của hắn vẫn như cũ mang theo một tia thương cảm nhàn nhạt.
- Các huynh đệ, ta phải đi....
Ta ở tiên giới chờ các ngươi, ta tin tưởng có một ngày chúng ta có thể gặp nhau một lần nữa ở tại tiên giới, đến lúc đó chúng ta sẽ tụ tập uống
rượu.
Anh sáng vô tận chiếu lên người Âu Dương, năng lực rất lớn đã không phải là người như Âu Dương có thể chống lại.
Vung cánh tay, Phong Bạo Thành từ trăm dặm kia biến thành mô hình nho nhỏ
trong tay Âu Dương, toàn thân Âu Dương kim quang lượn lờ, tiên linh khí
tức tỏa ra quanh thân Âu Dương, giờ khắc này hắn đã không còn thuộc về
thế giới này nữa, hắn đã chân chính phi tiên...
- Âu Dương! ngươi còn thiếu ta hai cái mạng, ta về sau cũng đi tiên giới tìm ngươi đòi hai cái mạng này!
Linh San hướng về phía bầu trời không ngừng xoay quanh bay lên Âu Dương la lên.
- Được, Ta chờ ngươi, ta chờ trả lại cho ngươi hai mạng!
Âu Dương nhìn xuống người phía dưới, người phía dưới càng ngày càng mơ hồ, Âu Dương phải sử dụng thần sư chi nhãn mới mới miễn cưỡng có thể thấy
phía dưới rốt cuộc có những ai.