Cạch!
Thứ Kiêu Cung quay lại phía pho tượng Ma vương, chém vào
cổ. Nhưng cho dù là Thứ Kiêu Cung sắc bén chém vào pho tượng kia, không
ngờ cũng không thể trực tiếp chém rơi đầu của Ma vương này.
Thứ
Kiêu Cung được Âu Dương rút về, sau đó lại chém vào cổ pho tượng Ma
vương lần thứ hai. Lần này rốt cuộc đã có hiệu quả. Cái đầu pho tượng Ma vương lớn như vậy không ngờ sau hai lần bị Thứ Kiêu Cung chém, đã từ
trên thân hình rơi xuống.
- Ta ngất! Quá biến thái. Lực sát
thương của thánh binh đúng là vô địch. Những pho tượng này có huyết mạch của có tứ đại cường giả. Tuy rằng lực lượng của nó rất ít, nhưng mức độ cứng rắn chắc hẳn phải vượt xa thần binh lợi khí. Không ngờ Thứ Kiêu
Cung chỉ chém hai lần đã bị rơi đầu. Thực sự quá biến thái!
Thời
điểm Mộc Tùng cảm thán về sự biến thái của Thứ Kiêu Cung, Âu Dương lại
phát hiện pho tượng Ma Vương bị chém đứt đầu bất ngờ động đậy!
- Sống! Mọi người cẩn thận!
Cốc Thanh Vũ hô lớn một tiếng. Sau đó Cốc Thanh Vũ nắm lấy một tờ giấy
vàng. Hắn cắn vào ngón tay của mình một cái, bắt đầu dùng máu vẽ ra
những hình thù phức tạp trên giấy vàng. Đồng thời pho tượng Ma vương bên kia bắt đầu ầm ầm sống lại. Đầu lâu đã bị chém xuống, vẫn có thể sống
lại. Đây quả thực là chuyện khó có thể tin được.
- Lấy hết bản lĩnh của mình ra. Ta kéo hắn qua đây, chúng ta cùng quyết chiến với nó!
Thứ Kiêu Cung của Âu Dương lôi kéo Ma Vương chạy tới phía này. Thứ Kiêu Cung lóe lên liền đến trong tay Âu Dương.
Âu Dương cầm Thứ Kiêu Cung trong tay trái, tay phải lóe lên hồng quang, sử dụng phương pháp thánh chiến nghĩ ra một mũi tên huyết sắc. Sau đó Âu
Dương đặt mũi tên lên trên dây cung, kéo dây cung. Thứ Kiêu Cung không
yêu hóa như trước kia.
Nó vẫn giữ dáng vẻ như bình thường. Điều này khiến trong lòng Âu Dương có chút khó chịu.
Phải biết rằng, chỉ sau khi Thứ Kiêu Cung hoàn thành yêu hóa, mũi tên của
hắn mới có thể thật sự đặt được tới mức độ không gì không xuyên thủng.
Nhưng bây giờ Thứ Kiêu Cung bị ràng buộc lực lượng, không ngờ không thể hoàn
thành yêu hóa. Vậy Âu Dương làm sao có thể an tâm được!
- Ách
Một mũi tên từ trong tay Âu Dương bay ra. Mũi tên mang theo một đạo huyết
sắc hồng quang trực tiếp bắn tới ngực Ma vương. Tuy nhiên khi mũi tên
cực kỳ mạnh mẽ kia va chạm vào ngực của Ma vương, không ngờ xuất hiện
một đạo hỏa tinh. Sau đó mũi tên trực tiếp bị vỡ nát!
Quá kích
thích! Thực sự quá kích thích. Tuy rằng đã nghĩ mũi tên này bắn ra,
không chân chính mang theo hỏa diễm linh hồn, nhưng trực tiếp khiến mũi
tên vỡ nát, cần có lực phòng ngự rất mạnh!
- Âu Dương, đừng dùng mũi tên. Lực lượng của ngươi bị ràng buộc. Mũi tên của ngươi vô dụng rồi!
Cốc Thanh Vũ hô to. Thật ra không cần hắn gọi Âu Dương cũng biết. Mũi tên
của Âu Dương rất chuẩn. Nếu như ở bên ngoài, mũi tên với mức độ tinh
chuẩn như vậy lại thêm vào hỏa diễm linh hồn hung tàn, có thể thuấn sát
không cần lo lắng.
Nhưng sau khi đã mất đi hỏa diễm linh hồn và
lực lượng, cho dù có tinh chuẩn tới mấy đi nữa, đụng phải Ma vương không đầu cũng chỉ có thể phiền muộn!
- Xem thần kiếm Kỳ Lân Nha của ta đây!
Mạnh Cường giống như một cái bóng, chớp động một cái đã đi tới phía sau Ma
vương. Kỳ Lân Nha bay quay về phía cái chân lớn to bằng mười người ôm
của pho tượng Ma vương chém xuống một cái!
Lần này Mạnh Cường
thiếu chút nữa đã hộc máu! Kỳ Lân Nha chém vào chân của pho tượng Ma
vương, tuy rằng lưu lại vết thương, nhưng lực phản chấn không ngờ quá
lớn khiến một tiên tôn như Mạnh Cường không có cách nào nắm chặt được
thần binh của mình khiến thần binh tuột khỏi tay bay ra ngoài!
- Đinh...
Trên trời một tiếng động khẽ vang lên. Trong lúc Kỳ Lân Nha bay ra ngoài vừa vặn đụng phải Thứ Kiêu Cung của Âu Dương. Thứ Kiêu Cung va chạm vào Kỳ
Lân Nha, Kỳ Lân Nha liền bay trở lại trong tay Mạnh Cường.
Mạnh
Cường vừa nhìn vào tay phải của mình, phát hiện tay phải của mình đã bị
nứt toác. Máu tươi không ngừng phun ra. Cũng may đây là thân thể tiên
tôn. Tuy rằng mất đi lực lượng, nhưng vết thương nhỏ như vậy không ngừng hồi phục lại với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.
- Ta đi! Quá bạo lực! Lực phòng ngự của gia hoả này thực sự vô địch!
Cuối cùng Mạnh Cường đã biết tại sao cho dù là Thứ Kiêu Cung đều phải chém
hai lần mới có thể chém rơi đầu của pho tượng Ma vương này. Phòng ngự
của pho tượng kia quả thực vô địch.
Kỳ Lân Nha của mình cũng có
thể thương tổn được hắn. Nhưng xem vết thương kia, sợ là mình chém mấy
chục kiếm cũng chưa chắc chặt đứt được bắp đùi của hắn.
Bởi vì
đầu của hắn bị Âu Dương lấy đi mất, bây giờ Ma vương chẳng qua chỉ là
một giả hỏa không có mắt. Hắn không nhìn thấy tất cả những thứ này. Bằng không mình không thể nào có cơ hội ra tay!
- Mạnh Cường cẩn thận!
Lúc này Mê Đồ Hòa Thượng đã đi tới phía sau pho tượng. Một thiền trượng của hắn trực tiếp đánh bay Mạnh Cường.
Tại chỗ Mạnh Cường vừa đứng lúc nãy, một nắm đấm lớn mạnh mẽ nện xuống đất. Nền đá màu đen cứng rắn không gì sánh được, chịu một quyền này đánh
xuống, giống như gặp phải địa chấn trực tiếp bị phá một lỗ sâu chí ít
trăm mét!
Mà mọi người đứng xung quanh đứng không vững trực tiếp ngã xuống mặt đất!
- A!
Yên Hồng cầm Tu La Tiễn trong tay. Tuy rằng Tu La Tiễn không sắc bén như Kỳ Lân Nha hay biến thái như Thứ Kiêu Cung, nhưng dù sao cũng là một chuẩn thần khí, vẫn có thể gây ra chút tổn hại cho pho tượng Ma vương kia.
Chỉ có điều tổn thương này thật sự có hạn.
Tháp Khắc và Bạch Tinh ở bên cạnh thấy vậy càng gấp. Tháp Khắc dùng nắm đấm để chiến đấu. Đại
bổng của Bạch Tinh đã bị Âu Dương chặt đứt khi chiến đấu với cái bóng
kia. Bây giờ hai người bọn họ nên làm gì?
Dùng nắm đấm oanh kích
sao? Chỗ yếu nhất trên người pho tượng Ma vương này cũng cứng rắn hơn
hai người. Ngay cả Kỳ Lân Nha cũng chém không đứt chân của Ma vương.
Dùng nắm tay không phải là tìm ngược sao?
- Xem ta đây!
Âu Dương huy động Thứ Kiêu Cung. Thứ Kiêu Cung trực tiếp cắm vào cánh tay
của Ma vương. Sau đó Thứ Kiêu Cung xoay tròn một vòng trên cánh tay của
Ma vương. Một cánh tay lớn như vậy không ngờ lại trực tiếp bị Âu Dương
chém lìa khỏi người của Ma vương!
Đáng tiếc chính là bị mất đi một cánh tay, Ma vương không hề bị ảnh hưởng vẫn điên cuồng công kích mọi người ở xung quanh.
Trong chốc lát Mê Đồ Hòa Thượng và Mạnh Cường đã bị đánh tới mức miệng phun
máu tươi. Tuy rằng thân thể của Ma vương to lớn, nhưng tốc độ lại không
hề chậm. Một khi hắn vung cánh tay lên, gần như không có cách nào trốn
thoát được.
Pho tượng Ma vương công kích vừa tàn nhẫn lại vừa
nhanh. Tuy rằng pho tượng Ma vương bị Âu Dương chém mất đầu, nhưng hai
chân của pho tượng Ma vương vẫn vững vàng và có lực.
Âu Dương
không ngừng dùng Thứ Kiêu Cung lưu lại những vết thương cực sâu trên
người pho tượng Ma vương, nhưng quái vật này lại từ đầu đến cuối vẫn
không hề dừng lại.
Hắn không tận lực công kích Âu Dương. Rất rõ
ràng hắn vẫn kiêng kỵ đối với Thứ Kiêu Cung trong tay Âu Dương. Dù sao
mỗi lần thánh binh này tới đều có thể khiến hắn da tróc thịt bong.