Nhưng đáng tiếc tấm biển quảng cáo nỗi niềm khó nói không cần lo lắng
kia đã bị Thiệu Phong lấy đi. Cả đời này bọn họ cũng không thể nào hiểu
rõ đây rốt cuộc là cái gì.
Lúc này Lưu Tĩnh vẫn đứng ngây người
cầm camera. Chỉ có điều cô căn bản không chụp được hình ảnh vừa nãy. Bởi vì Thiệu Phong làm quá thích hợp. Thời điểm hắn nói ra câu thứ nhất Lưu Tĩnh nở nụ cười. Bắt đầu từ câu nói thứ hai chính là khiếp sợ. Còn
không có chờ cô quay phim chụp hình Thiệu Phong đã kêu xong mười câu sau đó xoay người nhẹ nhàng rời đi. Đúng là có thể mười bước giết một
người, ngàn dặm không để lại dấu chân. Sau khi xong chuyện hắn phủi áo
rời đi, lộ vẻ thâm sâu và tiêu sái...,...
Lưu Tĩnh ngơ ngác đi
vào trong xe. Lúc này cô phát hiện Âu Dương dùng một ánh mắt buồn cười
nhìn cô. Tuy nhiên điều này cũng không thể trách cô. Dù sao Thiệu Phong
biểu diễn cũng quá chấn động. Sau khi màn biểu diễn hạ xuống, thậm chí
cho dù là quần chúng đứng xung quanh xem cũng không kịp lấy điện thoại
di động ra quay lại.
Trừ phi là có người có năng lực xem được
camera từ ngân hàng cạnh đó. Tuy nhiên suy nghĩ một chút cũng biết,
không thể có người não tàn như vậy. Dù sao thân phận Thiệu Phong như
vậy, nếu như ngươi ở hiện trường quay phim chụp ảnh thì không tính,
nhưng sau đó lại sao chép lại hình ảnh trong camera chính là không cho
Thiệu Phong mặt mũi.
- Thế nào, ta biểu diễn rất thích hợp phải không?
Thiệu Phong ngồi ở bên cạnh Tử Thần. Lúc này Thiệu Phong ném tấm bảng quảng
cáo trong nay vào bên trong. Tấm bảng quảng cáo này vĩnh viễn nát tan.
Đồng thời cũng nát tan vô số giấc mộng của những người muốn biết đến
cùng nỗi niềm khó nói không cần lo lắng kia là cái gì...
- Nhìn
cái gì vậy? Ngươi nhớ kỹ cho ta, lần này ta chịu thiệt. Ta chấp nhận,
tuy nhiên lần tiếp theo nếu như ngươi thua ta sẽ có chiêu số mới! Nghe
nói hiện tại có rất nhiều biển quảng cáo lừa đảo mang thai. Lần sau nếu
như ngươi thua ta, ngươi phải tìm một biển quảng cáo mang thai sau đó hô to: lão bà! Ta biết ngươi vẫn yêu ta! Nhưng sao ngươi lại ngu như vậy!
Lúc này không biết rốt cuộc Thiệu Phong đã suy nghĩ ra nhiều chiêu độc như vậy từ chỗ nào...
Sau khi Thiệu Phong nói ra câu này Đặng Thiến rốt cuộc không nhịn được cười!
- Điều này có lẽ còn độc hơn cả câu bệnh của ta được cứu rồi! Điều này
chẳng khác nào trực tiếp đứng ngoài đường kêu lớn ta là thái giám.
Sau khi Tử Thần nghe thấy Thiệu Phong nói vậy, con mắt hắn bỗng nhiên sáng ngời nói:
- Chủ ý này không tồi. Lần sau ngươi thu chỉ cần làm như vậy cho ta thôi!
Thiệu Phong tức giận.
-...
Cuối cùng trận phong ba chữa bệnh nho nhỏ này đến đây xem như đã chính thức
kết thúc. Tuy nhiên có thể tưởng tượng được, đối với tất cả mọi người
trong phố thương mại, tối hôm nay chắc chắn không phải là một buổi tối
bình thường. Thiệu Phong kéo tấm biển quảng cáo xuống. Rốt cuộc tấm biển đó là cái gì đã trở thành một điều bí ẩn. Có người suy đoán là nỗi niềm khó nói không cần lo lắng. Nhưng có một vài người phản bác lại cho
rằng, nếu như ẩn chứa lời khó nói, tuyệt đối không cách nào khiến một
người điên cuồng đến trình độ như vậy!
Chuyện này từ nay về sau
liền trở thành bí mật khó giải nhất trong mười bí mật của phố thương
mại. Còn nữa lần này không có người nào nhận ra thân phận của nhân vật
chính Thiệu Phong. Dù sao Thiệu Phong biểu diễn quá chấn động, khiến
người ta thậm chí còn không có cơ hội dùng tới điện thoại để chụp ảnh.
Nhưng không nghi ngờ chút nào, sau việc này, trong lòng một nhóm người Thiệu
Phong đã trở thành người đàn ông thuần khiết thứ hai trên thế giới
này...
Chiếc xe sa hoa như vậy, nhưng lại ở trong một khách sạn
tệ như vậy, điều này nhìn qua quả thực vô cùng quái dị. Đặc biệt là tài
xế của hai chiếc xe này. Nai người tài xế không phải là người của Thiệu
Phong, mà là người của câu lạc bộ Thiên Hồng.
Đương nhiên hai người này đều biết về thân phận của Thiệu Phong.
Hiện tại cho dù cho Đổng Bàn Tử thêm một lá gan, Đổng Bàn Tử cũng tuyệt đối
không dám động tới vị đại gia Thiệu Phong vị này này.
Một mình
Thiệu Phong đã dám đòi hủy Thiên Hồng. Bên cạnh Thiệu Dương còn có một
gia hỏa dám nói giết chết hắn. Có thể tưởng tượng một bộ đôi như vậy ở
cùng một chỗ, nếu như đắc tội hai vị đại gia này, khẳng định sẽ không có kết quả tử tế.
Lúc nhóm sáu người trở lại khách sạn, trời cũng
đã khá muộn. Đến tận giờ phút này, hai vai hề vẫn còn đang ồn ào tranh
cãi. Dù sao đi nữa Tử Thần vẫn cảm thấy rất khó chịu. Ban đầu hẳn phải
khiến Thiệu Phong ném đi cái dáng vẻ đại nhân.
Nhưng ai có thể
nghĩ đến Thiệu Phong lại có quái chiêu phá độc chiêu. Hắn không chỉ có
không để lại bất kỳ hậu hoạn nào, trái lại còn biểu hiện đủ đại khí của
hắn!
- Tiểu bạch kiểm ngươi chơi xấu!
Không chỉ có Tử
Thần, ngay cả Lưu Tĩnh cũng nổi giận. Thật ra người phiền muộn nhất
trong lần này vẫn là Lưu Tĩnh. Thật vất vả mới lấy được một camera loại
nhỏ, chuẩn bị ghi lại một hình ảnh đẹp. Nhưng Thiệu Phong không ngờ lại
dùng biểu hiển chấn động như vậy trực tiếp khiến Lưu Tĩnh quên cả chụp
ảnh. Chuyện này đối với Tĩnh tỷ của chúng ta quả thực chính là vô cùng
nhục nhã!
- Vậy thì thế nào? Dù sao đi nữa ta đã hoàn thành điều ta nói. Như đây không tính là ta chơi xấu!
Thiệu Phong nói không sai. Chỉ có điều bản thân hắn là một nhà biểu diễn nghệ thuật vĩ đại. Hắn hoàn thành điều này với phương thức khiến người bình
thường có chút không chịu được thôi.
Lúc này Đặng Thiến giống như một bảo bảo ngoan đi theo phía sau Tử Thần. Tử Thần không bảo cô rời
khỏi, dù thế nào cô cũng không dám rời khỏi. Hơn nữa lần này có thể nói
Đặng gia xem như đã đắc tội Thiệu Phong. Đặng Thiến sợ sau này Thiệu
Phong sẽ tìm Đặng gia bọn họ gây phiền phức.
Còn nữa chính là
Đặng Thiếnvô cùng tò mò đối với Âu Dương. Cô đã từng phái người điều tra Âu Dương. Nhưng xuất thân của Âu Dương rất rõ ràng, chút nào không có
bất kỳ chỗ bẩn nào. Căn bản chính là một người bình thường tới mức không thể bình thường hơn được mà thôi. Nhưng tại sao người bình thường này
lại đột ngột trở thành bằng hữu của Tử Thần với Thiệu Phong?
Từ
lúc rời khỏi bữa tiệc đến bây giờ trở lại khách sạn, Âu Dương vẫn không
hề mở miệng. Tuy nhiên Đặng Thiến là người thế nào? Cô thông qua ánh mắt hai người Tử Thần và Thiệu Phong nhìn Âu Dương đã biết, Âu Dương tuyệt
đối không phải đơn giản như vậy.
- Tức chết ta rồi! Ta muốn tăng tiền thuê nhà!
Lưu Tĩnh Đại tiểu thư bỗng nhiên nghĩ ra một chiêu số như thế. Dĩ nhiên,
đối với Lưu đại tiểu thư, có lẽ đây chính là phương pháp duy nhất của
cô.
Trên thực tế Lưu đại tiểu thư căn bản không biết, trong thẻ tín dụng của cô đã có thêm số tài sản trên trời.
Khôi hài chính là, không ngờ số tài sản này lại là tiền thuê nhà một năm của hai người Tử Thần và Thiệu Phong... Thuê nhà một năm hết một trăm triệu đôla. Lúc đó Lưu đại tiểu thư hoàn toàn chỉ nói đùa sỉ nhục hai người.
Chỉ có điều ai có thể ngờ được đối với Tử Thần mà nói, tiền mãi mãi chỉ
là một con số. Từ trước tới nay hắn hoàn toàn không để ý tới điều này.