Thời điểm Âu Dương nói ra câu này, một vài nam nhân xung quanh thi nhau
ném tới ánh mắt khinh bỉ. Dù sao bản thân mỗi người bọn họ đều là một
nhóm chuyên tán gái loạn. Mỗi người bọn họ đều dùng qua thủ đoạn tán gái như vậy. Nhưng hôm nay bọn họ đều biết, nữ tử này không phải dễ đối phó như vậy.
Ngay khi tất cả mọi người chờ đợi Âu Dương mất mặt,
không ai có thể ngờ được, nữ tử kia bất ngờ gật đầu. Sau đó nàng lộ vẻ u oán nói:
- Ngươi thay đổi, thay đổi quá nhiều! Nếu như không
phải trên người ngươi mang theo một tia khí tức, có thể ta đã không có
cách nào tìm được ngươi...
Câu nói này giống như bạn hữu xa cách
rất lâu giờ mới gặp lại. Nhưng khi Âu Dương tìm kiếm trong đầu mình lại
không có cách nào tìm ra được mối quan hệ giữa mình với nữ tử này! Bất
kể là trong ký ức hiện tại, hay những ký ức vỡ vụn kia, Âu Dương đều xác định mình tuyệt đối không nhận ra nữ tử này!
- Ta tên là Yên Hồng...
Nữ tử kia mở miệng nói. Hai chữ Yên Hồng giống như kích thích sợi dây nào
đó trong lòng Âu Dương. Không ngờ trước mắt Âu Dương chợt xuất hiện một
hình ảnh...
Một nữ tử, lấy một Tu La Tiễn huyết sắc làm vũ khí
đại sát tứ phương... Vô số ác quỷ chung quanh bồng bềnh, một bóng người
mơ hồ đi theo phía sau mình. Bọn họ giống như muốn xâm nhập vài mười tám tầng địa ngục.
Yên Hồng... hai chữ quen thuộc tới mức nào. Nhưng lúc này Âu Dương không sao nghĩ ra được!
- Không thể tưởng tượng được ngươi lại chọn lựa như vậy. Nhưng ngươi đã
sai. Ngươi thật sự cho rằng làm như vậy ngươi có thể bình tĩnh sao?
Thiên Vương sẽ không bỏ qua cho ngươi. Mà bây giờ bên kia thiên hạ đã
sớm đại loạn! Tất cả Tiên giới đều sinh linh đồ thán! Đây vẫn chỉ là bắt đầu. Không lâu sau đó Thiên Vương sẽ nghênh về phía Thiên Đình. Lúc đó
chính là thời điểm thật sự hủy diệt. Lẽ nào ngươi muốn nhìn từng bằng
hữu của ngươi chết đi sao?
Yên Hồng nói ra những câu đó khiến đám người đứng chung quanh đều nhìn nàng với ánh mắt nhìn một kẻ bị bệnh thần kinh.
Phải biết rằng, cái gì thiên hạ đại loạn cái gì Tiên giới, cái gì sinh linh
đồ thán trong miệng Yên Hồng, bọn họ cảm giác giống như những lời thoại
trong điện ảnh! Rất nhiều người đột nhiên cảm thấy, nữ tử cực kỳ mỹ lệ
này có thể là một người điên...
- Thật xin lỗi, ta nghĩ không ra! Ta chỉ muốn sống một cuộc sống yên tĩnh!
Âu Dương bỗng nhiên lắc đầu. Thật ra Yên Hồng nói ra những lời này, hắn
lại không có một chút ấn tượng nào. Hắn muốn suy nghĩ lại không sao nghĩ ra được.
- Cũng đúng. Ngay cả Thứ Kiêu Cung cũng không thấy.
Ngươi đã không còn là Tiễn Thần trước đây nữa! Một Tiễn Thần ngay cả sát khí cũng muốn vượt trời... Một Tiễn Thần nói với ta hắn chỉ muốn sống
một cuộc sống yên tĩnh... Ha ha, Âu Dương, ngươi thật sự thay đổi!
Yên Hồng thiên tân vạn khổ chạy đến thế giới này tìm kiếm Âu Dương, thật ra chính là muốn mang Âu Dương trở về Tiên giới. Nhưng bây giờ nàng cảm
thấy thất vọng. nàng đã không còn thấy Âu Dương trong trí nhớ của mình.
Hiện tại tuy rằng Âu Dương nắm giữ thần lực, nhưng không còn tâm ý bất
bại nữa!
Âu Dương đã từng cường thịnh bởi vì Âu Dương có thần lực thiên hạ vô song, lại có thêm một tâm ý vĩnh viễn không nói thất bại!
Âu Dương có hai thứ này mới có thể quét ngang thiên hạ.
Nhưng Âu
Dương bây giờ, thần lực tuy rằng vẫn còn, nhưng cái tâm vĩnh viễn không
nói bại đã biến mất. Hiện tại hắn thật sự giống như một đứa trẻ lên ba
nhận được lực chiến đấu thiên hạ vô địch. Cho dù là lực lượng cường đại
hơn nữa hắn cũng không có cách nào khống chế, chỉ có thể làm những
chuyện đứa trẻ ba tuổi thường làm...
Yên Hồng làm sao có thể ngờ
được điều này? Tiễn Thần trước kia nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt, bây
giờ không ngờ nói cho nàng biết, hắn chỉ muốn sống một cuộc sống yên
tĩnh. Chuyến đi này thật nực cười tới mức nào!
Yên Hồng là biết
từng chuyện trong cuộc đời Âu Dương, từng nghe Âu Dương từ tiểu thế giới bắt đầu phấn đấu từng bước đi tới Tiên giới, cuối cùng cắt đất làm giới tự xưng Yêu tổ. Lúc đó Yên Hồng rất khâm phục Âu Dương, trình độ thậm
chí vượt qua Mã Thanh Hà. Dù sao một đời Mã Thanh Hà còn chưa đủ truyền
kỳ. Nhưng một đời phấn đấu của Âu Dương lại vĩnh viễn đầy sắc thái
truyền kỳ.
Nhưng chính là một nhân vật huyền thoại như vậy, ngày
hôm nay dường như đã trở thành một con cọp mất đi nanh vuốt. Tuy rằng
hắn còn có thân hình của một cọp, nhưng khí phách trước kia của con cọp
lại biến mất...
- Âu Dương...
Một giọng nói đặc biệt đê
tiện xuất hiện. Đây là giọng nói của tiểu bạch kiểm. Thật ra bạn họ tiểu bạch kiểm đã nhìn thấy Yên Hồng đứng trên khán đài từ lâu. Lúc đó hắn
đã động lòng. Chỉ có điều bị vướng bởi thân phận tiểu bạch kiểm vẫn xấu
hổ không dám tới. Nhưng bây giờ nhìn thấy Âu Dương ở chỗ này, tiểu bạch
kiểm nhân cơ hội tìm kiếm Âu Dương không ngờ chẳng biết xấu hổ chạy tới
đến gần.
Tuy nhiên Âu Dương giống như nhìn thấu tâm tử của tiểu bạch kiểm, trực tiếp lườm hắn một cái nói:
- Nếu như không muốn chết, thì đừng trêu chọc nàng!
- A? Của ngươi sao?
Thời điểm Thiệu Phong nói ra câu này, hắn lập tức bịt kín miệng mình. Bởi vì hắn biết điều này hiển nhiên là không thể. Nhưng sau đó hắn nhìn về
phía Yên Hồng lại phát hiện trong mắt Yên Hồng mang theo một vẻ oán hận
sâu sắc.
- Chờ ta thi đấu xong rồi nói sau!
Âu Dương liếc
mắt nhìn Yên Hồng một cái. Hắn biết Yên Hồng là ngừoi biết một ít quá
khứ của hắn. Nhưng lúc này trong lòng Âu Dương có một vài nghi vấn!
Đối với cuộc sống bây giờ Âu Dương vẫn cảm thấy tương đối thoả mãn. Tuy
rằng cuộc sống bây giờ nhìn qua có chút đần độn vô vị, nhưng vẫn được
coi là yên tĩnh. Âu Dương không biết đó có phải là cuộc sống mình mong
muốn hay không, nhưng tạm thời mình cũng không hề cảm thấy phiền chán
đối với cuộc sống như thế.
Mà bây giờ Yên Hồng xuất hiện muốn
đánh vỡ tất cả sự yên tĩnh mà hắn thật vất vả mới tạo dựng. Âu Dương cảm thấy có chút khó tiếp nhận nổi.
- Ngươi có biết ngươi trì hoãn
lâu thêm một khắc sẽ phải có bao nhiêu người chết ở trong tay Thiên
Vương hay không? Hắn đang dùng linh hồn người khác để chơi đùa! Ngươi
muốn quên đi tất cả! Ngươi thật sự muốn quên đi tất cả sao? Thật ra
ngươi chính là một kẻ nhu nhược! Nếu như ban đầu ở Phượng Hoàng thành
ngươi thật sự buông xuống tất cả, như vậy bây giờ ngươi không nên xuất
hiện ở đây. Ngươi hẳn đang ở trên Thiên Đình thu thập đám gia hoả kia,
tìm Vệ Thi trở về!
Yên Hồng có chút kích động. Tuy nhiên lúc nàng nói chuyện Âu Dương đã xoay người đi xuống phòng chờ đi lên sân bãi của vận động viên.
Yên Hồng nhìn Âu Dương rời đi như vậy, nàng lắc
đầu cười khổ. Âu Dương đã thay đổi hoàn toàn. Nhưng cảm giác của ta từ
đầu đến cuối lại không có thay đổi.
Bắt đầu từ ngày Yên Hồng biết Âu Dương, nàng đã biết Âu Dương là một người chỉ dựa vào chính mình.
Hắn muốn làm chuyện gì từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể ngăn cản
được hắn. Hôm nay hắn gần như mất đi tất cả lại không có mất đi chính
mình.