Tên còn lại lắc đầu. . .
Trên Mê Hồn Hải, Bạch Hủ Minh đã sắp hết kiên nhẫn! Một tháng này hắn tựa hồ đã lục tung tất cả khu vực phía tây Bách Hải Đảo, thế nhưng vẫn không phát hiện ra chỗ của Âu Dương.
Bạch Hủ Minh ngay từ đầu thậm chí hoài nghi có phải Âu Dương đã chạy ra khỏi Mê Hồn Hải, đến Lâm Hải Cảnh. Bạch Hủ Minh cố ý chạy một chuyến đến Lâm Hải Cảnh xem xem, nhưng nhìn thấy Lâm Hải Cảnh trọng binh vô số. Hiển
nhiên Âu Dương không có khả năng đơn giản xuyên qua Lâm Hải Cảnh.
Lúc này tất cả trưởng lão của Đạm Thai gia đều ở trên Mê Hồn Hải tìm kiếm
Âu Dương, Đạm Thai Khước Tà còn giấu mình ở Lâm Hải Cảnh, chờ Âu Dương
xuất hiện cho hắn một kích trí mạng.
Lúc này Âu Dương tuyệt đối
là sát khí trọng trọng, nếu như hắn không nhanh chóng tìm được mình, như vậy hầu như hắn chắc chắn sẽ chết.
- Không được! Còn phải tìm, tiểu tử này rất quỷ quái, nhất định còn trốn ở nơi nào đó!
Bạch Hủ Minh không buông tha, chỉ cần không phải tận mắt nhìn thấy thi thể
của Âu Dương, bất luận như thế nào hắn cũng không từ bỏ.
Lại ba ngày nữa trôi qua .
Trên Mê Hồn Hải rốt cuộc truyền đến tin tức. Âu Dương xuất hiện trên Mê Hồn
Hải, bị một đám trưởng lão của Đạm Thai gia vây đuổi chặn đường, cuối
cùng bị ngã vào trong lôi vân Mê Hồn Hải, tất cả trưởng lão Đạm Thai gia liên thủ xuất kích đã đánh chết Âu Dương trên Mê Hồn Hải. . .
Tin tức này vừa ra, Chân Linh Giới rung động. Vạn Tiên Sơn càng khiếp sợ
không gì sánh được, Lỗ Tu thậm chí tự mình chạy tới Lâm Hải Cảnh tìm
hiểu tin tức này. Nhưng tin tức này đã lan truyền khắp nơi, nơi nào cũng thảo luận về cái chết của Âu Dương.
Nhưng Lỗ Tu không tin, sư
huynh vẫn đang còn ở Mê Hồn Hải, nếu như Âu Dương thực sự chết đi, sư
huynh khẳng định phải xuất hiện mới đúng.
Lỗ Tu suy đoán không
sai, Bạch Hủ Minh cũng chiếm được tin tức này, nhưng Bạch Hủ Minh hoàn
toàn không tin. Nếu như Âu Dương thực sự đã chết, như vậy hắn tuyệt đối
có thể cảm ứng được.
Một khi chủ nhân của tứ phương chiến kỳ ngã
xuống, tứ phương chiến kỳ sẽ trở thành vật vô chủ, tứ phương ý chí của
tứ phương chiến kỳ đến lúc đó sẽ phóng lên cao lựa chọn chủ nhân mới,
nếu như Âu Dương thực sự đã chết, thiên hạ sợ rằng đã sớm đại loạn mới
đúng.
Bạch Hủ Minh lở lửng trên Mê Hồn Hải, trên mặt hắn mang theo nụ cười bình thản.
- Hừ hừ, Đạm Thai gia sẽ không chơi trò xiếc này, phóng xuất tiếng gió thổi như vậy, rốt cuộc là ai?
Bạch Hủ Minh suy nghĩ hồi lâu cũng không đoán ra người nào đã phao tin như vậy.
Phải biết rằng, hiện tại Vạn Tiên Sơn và Đạm Thai gia hầu như đã là tên ở
trên dây, chỉ cần phía bên Âu Dương vừa tan vỡ, cuộc chiến trên cơ bản
nhất định sẽ xảy ra.
Lúc này lựa chọn phóng xuất tin tức như vậy, dụng tâm quả thật vô cùng ác độc.
Thân là diễn viên chính trong chuyện tử vong lần này, lúc này Âu Dương còn
đang ở trong tòa thành thị thiên không Phong Bạo Thành. Trải qua gần một tháng nỗ lực, rốt cuộc hắn cũng lục soát toàn bộ cổ thành thiên không
này, ngay cả thi thể cũng không buông tha.
Thi thể của những
cường giả này sớm đã giống như tinh thể kia, cùng với năm tháng, mặc dù
ngoại hình vẫn có thể bảo tồn như trước, nhưng không có bất cứ khác biệt nào với những thi thể bình thường khác.
Âu Dương tìm tòi trong
vòng tay của bọn họ, rất đáng tiếc, vòng tay không giống như thi thể
cường giả, bọn chúng căn bản không thể chịu đựng sự tập kích của năm
tháng, khi Âu Dương tìm ra bọn chúng, chúng đã mất đi công hiệu, tất cả
bảo vật trong đó cũng theo đó biến mất.
- Một tháng rồi, bên ngoài có lẽ cũng sắp phát điên rồi.
Âu Dương nhẩm tính, lúc này đã gần một tháng, cũng là lúc hắn nên rời khỏi.
Cuối cùng sau khi nhìn qua tinh thể hoàng sắc, lưu lại trong lòng một tia chờ mong, Âu Dương rốt cuộc quyết định rời khỏi.
Lao ra khỏi cửa thành, Âu Dương lần thứ hai thâm nhập biển rộng, nhưng Âu
Dương thông minh cũng không lựa chọn trồi lên mặt nước, mà cứ thế chậm
rãi xuyên qua nước biển.
Tốc độ của Âu Dương rất bình thường, nếu như phi hành trên mặt biển, tốc độ của hắn có thể so sánh với một Pháp
Thân học tập công pháp phi hành đặc thù, nhưng ở trong nước, Âu Dương
cảm thấy tốc độ của mình nhiều lắm cũng chỉ miễn cưỡng so sánh với tốc
độ của một Thánh Thể toàn lực phi hành.
- Xem ra không học loại công pháp phi hành là một đại sai lầm. . .
Âu Dương rất phiền muộn, kỳ thực thực lực của hắn mới là Thánh Thể nhị
giai, Bạch Hủ Minh khuyên hắn nên tìm hiểu Xuyên Vân Tiễn trước, sau đó
mới chọn một môn công pháp phi hành.
Nếu như dựa theo tình huống
bình thường, như vậy đợi đến lúc Thánh Thể tứ ngũ giai, Âu Dương sẽ học
tập một môn công pháp phi hành tên là Lôi Quang Thiểm, đây là tuyệt kỹ
đặc biệt của Bạch Hủ Minh, nhưng Bạch Hủ Minh nằm mơ cũng không ngờ Âu
Dương mới là Thánh Thể nhị giai đã náo động toàn bộ Mê Hồn Hải.
Thân thể như con thoi, Âu Dương xuyên qua nước biển, mặc dù không thò đầu
ra, nhưng dùng chân thực chi nhãn, Âu Dương vẫn có thể nhìn thấy người
của Đạm Thai gia trải khắp mặt biển .
- Vẫn còn ở đây sao? Thời gian dài như vậy. . .
Âu Dương còn đang nói nói mát. Kỳ thực bản thân hắn cũng bị hành động lần này của mình hù dọa.
Giết hai Đại Đế của người ta, còn là trong địa bàn của họ. Chuyện này chẳng
khác nào chạy đến Đạm Thai gia, túm lấy Đạm Thai Khước Tà cho một bạt
tai. Nếu như ngay cả chuyện đó Đạm Thai gia cũng có thể nhịn, như vậy
Đạm Thai gia cũng có thể tuyên bố rời khỏi tứ đại gia tộc.
Xuyên hành trong biển khoảng chừng một ngày, Âu Dương đưa mắt nhìn lên mặt biển, lần này vừa nhìn hắn đã lộ vẻ mừng rỡ.
Một chiến thuyền cực lớn đang theo gió vượt sóng trên biển. Âu Dương vô
cùng quen thuộc với con thuyền này, đó là Xuyên Vân Thuyền.
Nhẩm
tính thời gian, Xuyên Vân Thuyền chính xác đã xuất phát rời khỏi Bách
Tôn Đảo, nhưng Âu Dương không ngờ mình lại may mắn đụng phải Xuyên Vân
Thuyền.
- Nơi nguy hiểm nhất thường là nơi an toàn nhất.
Âu Dương giống như một con cá bơi tới đáy Xuyên Vân Thuyền, khi đi tới
dưới đáy Xuyên Vân Thuyền, toàn thân Âu Dương giống như một cục nam châm cực lớn, dính chặt lên đáy thuyền.
Trong buồng nhỏ trên Xuyên
Vân Thuyền, U Nguyệt Ảnh bỗng nhiên cảm giác trong lòng khẽ động, nàng
vội vàng đi lên boong tàu, nhìn xung quanh hồi lâu, nhưng không phát
hiện ra cái gì.
- Ở đây có một Đại Đế nhưng vì sao không tìm được?
U Nguyệt Ảnh rất là buồn bực, nàng rõ ràng có thể cảm thụ được xung quanh Xuyên Vân Thuyền có khí tức Đại Đế, nhưng hoàn toàn không tìm thấy cái
bóng của hắn.
- Lẽ nào là người của Đạm Thai gia lẫn vào Xuyên Vân Thuyền?
U Nguyệt Ảnh chỉ có thể nghĩ đến khả năng này. Cho dù nàng nghĩ nát đầu
cũng tuyệt đối không nghĩ ra Âu Dương đang bị vô số người truy sát lại
không bị nước biển Mê Hồn Hải ăn mòn thân thể, có thể dính chặt vào đáy
thuyền lúc này. . .
Thời gian một tháng trôi qua trong nháy mắt,
nhưng số lượng người xung quanh Lâm Hải Cảnh cũng càng ngày càng nhiều,
hơn nữa ở đây còn trở nên càng lúc càng hỗn loạn.