Yêu Cung

Chương 1162: Chương 1162: Tình nghĩa của đại ca (1)






- Loại năng lực này chỉ có tác dụng với một số người khác, đối với ta hầu như không có bất cứ bang trợ gì, cho dù ta muốn đứng dậy bước đi cũng không làm được...

Lúc này loại năng lực của Âu Dương cũng không phải siêu năng lực gì, cũng cũng không phải xuất ngôn pháp tùy cuối cùng, nếu như thực sự đạt được xuất ngôn pháp tùy, như vậy Âu Dương nói trời màu đen, trời cũng sẽ biến thành màu đen.

Nếu như Âu Dương nói thái dương chỉ lãnh, như vậy mọi người sẽ cảm thấy ánh nắng trên thực tế rất lạnh. Loại xuất ngôn pháp tùy này mới là pháp tắc chưởng khống và lấy thân hóa đạo chân chính. Hiện tại tiểu năng lực như vậy vẫn còn thiếu, cách cảnh giới cuối cùng thật sự là quá lớn.

- Thiếu gia...

Cửa phòng bị nhẹ nhàng đẩy ra, nhũ mẫu so với năm năm trước lộ vẻ già nua hơn vài phần, nhưng vẻ yêu thương trong mắt khi nàng nhìn Âu Dương vẫn chưa bao giờ thay đổi.

Thời gian mười lăm năm, Âu Dương rốt cuộc minh bạch cái gì là tình người ấm lạnh, mặc dù phụ thân của Âu Dương cuối cùng vẫn lựa chọn sinh thêm một đứa con nữa, cũng chính là đệ đệ của Âu Dương, Âu Hồng. Đệ đệ này của Âu Dương hiển nhiên là kế thừa gien tốt đẹp nhất của phụ mẫu, mặc dù chỉ mới mười hai tuổi đã là siêu cấp thiên tài của Âu gia, đã bắt đầu bế quan trùng kích Thánh Thể.

- Nhị thiếu gia đến thăm người.

Câu nói của nhũ mẫu khiến trên mặt Âu Dương lộ ra vài phần tiếu ý. Nhị thiếu gia mà nhũ mẫu nói đương nhiên chính là nhị đệ Âu Hồng của Âu Dương. Quan hệ giữa Âu Dương và đệ đệ này cũng không phải như nước với lửa, ngược lại đôi huynh đệ này ở chung cực kỳ hòa hợp.

Đây có thể xem như một loại hồi báo của ông trời đối với Âu Dương, chí ít không để Âu Dương một lần nữa liên tiếp gặp nạn. Dù sao hắn đã thê thảm như vậy, nếu như lại nhảy ra mấy người cả ngày tìm phiền toái, vậy thì thật sự không chịu nổi.

- Đại ca!

Bên ngoài một thanh âm tinh tế truyền đến, sau đó nhìn thấy một đứa bé trai chạy về phía này.

- Ha ha, Âu Hồng xem ra ngươi đã đột phá.

Âu Dương mỉm cười nhìn đệ đệ của mình. Đệ đệ của hắn mới là thiên tài chân chính, mười hai tuổi là Thánh Thể, hơn nữa lại thuộc về loại siêu cấp thiên tài một đường tu luyện không gặp bất cứ trở ngại nào. Càng khó hơn là, từ nhỏ Âu Hồng đã ở cùng Âu Dương, học được từ chỗ Âu Dương cái gì là khiêm tốn, điều này làm cho hắn có thể không kiêu ngạo, cũng không cho rằng mình là lợi hại nhất.

- Đại ca, lần trước ngươi kể cho ta Thần Tiễn kết thúc đại thời đại ở tiên giới, để ánh dương quang một lần nữa chiếu xuống đại địa này, sau đó thì sao....

Âu Hồng chờ mong nhìn vị đại ca có cùng tên với Thần Tiễn. Mặc dù đại ca không thể tu luyện, nhưng đại ca đọc rất nhiều kinh thi, hiểu biết về chuyện của các giới cũng rất nhiều, cho nên Âu Hồng thường xuyên đến tìm đại ca, để đại ca kể chuyện cho hắn nghe. Chuyện Âu Hồng nghe được nhiều nhất đương nhiên chính là chuyện về Thần Tiễn, bởi vì bản thân Âu Dương cũng là người hâm mộ Thần Tiễn.

- Không có...

Âu Dương bất đắc dĩ nhún vai nói:

- Từ sau khi Thần Tiễn kết thúc đại thời đại, phảng phất biến mất như hư không, mấy năm gần đây đã không có tin tức về Thần Tiễn, nhưng tiên nhân tiên giới đều là cường giả vĩnh sinh bất diệt. Bọn họ có thể một giấc trăm năm, ngàn năm. Chỉ là...

Nói đến đây Âu Dương cười khổ lắc đầu nói:

- Chỉ là ta sợ rằng đời này không đợi được Thần Tiễn tỉnh lại.

- Đại ca, ngươi nói ta một ngày kia có thể trở thành cường giả giống như Thần Tiễn không?

Âu Hồng nhìn đại ca, mặc dù Âu Hồng đã bước vào Thánh Thể, nhưng về bản chất vẫn là một thiếu niên mười hai tuổi.

- Không...

Âu Dương nhìn Âu Hồng lắc đầu...

- Không.

Âu Hồng nhìn đại ca của mình, đại ca luôn cổ vũ mình, khiến mình tin tưởng mình là người mạnh nhất. Vì sao lúc này đại ca lại nói là không?

- Nhị đệ, ngươi nghe xong nhiều câu chuyện về Thần Tiễn như vậy, ngươi thực sự cho rằng có người có thể vượt qua hắn sao?

Âu Dương nhìn chằm chằm đệ đệ Âu Hồng của mình, trong mắt không có chút hoài nghi.

- Có lẽ không có...

Âu Hồng cuối cùng gật đầu. Ngay cả Âu Hồng không muốn thừa nhận cỡ nào, hắn vẫn phải thừa nhận, Thần Tiễn thật sự là một truyền kỳ, hắn đối với những người như bọn họ mà nói, vĩnh viễn chỉ có thể là nhân vật trong câu chuyện, muốn vượt qua gần như không có khả năng.

- Từ khi Thần Tiễn là một thiếu niên trong sơn thôn trở thành cường giả mạnh nhất rong ruổi trong thiên địa, trước sau không vượt quá vạn năm, lúc này nghe nói rất nhiều Phi Tiên còn chưa kịp trở thành Kim Tiên. Hơn nữa nhị đệ ngươi đã quên, Thần Tiễn có thiên phú rất kém cỏi, khởi điểm của ngươi đã định trước ngươi vĩnh viễn không thể vượt qua hắn!

Âu Dương vỗ nhẹ vai đệ đệ nói:

- Khi hơn mười tuổi vẫn là một đứa trẻ chưa hiểu chuyện, ở trong sơn thôn luyện tập bắn tên, sau này mặc dù bạo phát dùng một loại tốc độ gần như không thể tưởng tượng trưởng thành, nhưng đệ đệ ngươi bỏ qua một việc!

- Chuyện gì?

Âu Hồng nhìn đại ca của mình, hắn vẫn rất quan tâm đến lời nói của đại ca. Mặc dù rất nhiều người nói đại ca là phế nhân, nhưng Âu Hồng vẫn rất nguyện ý ở cùng với đại ca.

- Mười hai tuổi ngươi có thể có thành tựu như vậy là bởi vì gia tộc cho ngươi công pháp tốt nhất, cho ngươi chỉ đạo tốt nhất, cho ngươi tài nguyên tốt nhất. Nhưng Thần Tiễn thì sao?

Câu nói này của Âu Dương đã đả kích nặng nề vào tâm linh non nớt của Âu Hồng.

Không sai, Âu Dương trước kia dựa vào một yêu bí quyết nhặt được trên chiến trường, từng bước thành vô thượng thiên uy. Không có cường giả chỉ đạo, không có đan dược bổ dưỡng, không có công pháp tuyệt hảo phụ trợ, dưới tình huống này có thể thành công, người bình thường có thể so sánh?

- Đúng vậy, ta dùng đan dược tốt nhất của gia tộc, học công pháp tốt nhất của gia tộc, có chỉ đạo tốt nhất, nhưng...

Âu Hồng nhớ trước kia ca ca từng nói với mình, từ khi Thần Tiễn ở tiểu thế giới đến được Chân Linh Giới, thời gian trước sau hình như cũng không vượt quá mười năm. Dùng công pháp kém cỏi nhất, không có bất cứ tài nguyên và chỉ đạo gì, chỉ dựa vào nỗ lực của bản thân, không đến mười năm từ tiểu thế giới bước vào Chân Linh Giới, điều này đã phản ánh tất cả.

- Hơn nữa ta còn quên độ dày linh khí của Chân Linh Giới gấp mười mấy lần tiểu thế giới...

Lần này Âu Hồng xem như bị đả kích. Âu Dương ở bên cạnh cũng có thể nhìn ra đệ đệ của mình bị đả kích. Thế nhưng Âu Dương cũng không nghĩ chuyện này có cái gì không thích hợp. Con đường cường giả, nếu chỉ vì tạm thời không bằng người khác nổi giận thất bại, vậy cả đời ngươi cũng không có khả năng bước lên đỉnh phong.

- Đại ca, cảm tạ......

Âu Hồng nhìn Âu Dương nói ra hai chữ này. Thiếu niên mười hai tuổi này không giống với những thiên tài khác của Âu gia, hắn không có ngang ngược, hắn cũng không có kiêu ngạo, bởi vì bình thường hắn đều đến chỗ Âu Dương, lần nào Âu Dương cũng có thể dùng đủ các loại phương thức đả kích hắn một chút, để hắn minh bạch hắn không phải thiên tài, thiên tài chân chính rất nhiều.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.