Bốn người đang chuẩn bị tính kế với Âu Dương lại không có tâm tình giống như Lý Uyển Như. Không cần phải nói tới Trầm Điễn, gia hoả này đã đạt đến một loại trình độ tâm lý biến thái. Hắn gần như lấy việc giết chết Âu Dương là chỉ lệnh tối cao hơn tất cả mọi việc.
Cho tới giờ phút này trong lòng Hải Hoàng vẫn còn sợ hãi. Vừa nãy trên biển, hai đại hỏa diễm đối kháng với nhau thật sự không tưởng nổi. So với Chiến Vương, có thể Âu Dương còn cường đại hơn mấy phần.
- Lo lắng cái gì. Chiến Vương được gọi là đệ nhất thiên hạ, không phải còn chết trong tay chúng ta sao? Chúng ta vâng mệnh trời mà đến. Âu Dương lại nghịch thiên mà đi. Đó chính là tà ma ngoại đạo. Lẽ nào chỉ là một tà ma nhỏ, chúng ta cũng không thu thập được hay sao?
Trịnh Tú Nhi nhìn hai người Hải Hoàng và Yêu tổ ở bên cạnh mình đang suy tư, nàng sợ tâm trí của hai người này không đủ kiên định.
- Nếu như hai người Âu Dương với Chiến Vương cùng đi, như vậy chúng ta có lẽ còn có chỗ cố kỵ. Nhưng bây giờ hắn một người một ngựa, chẳng lẽ hắn còn có thể lấy một địch bốn được sao? Trịnh Tú Nhi nói những lời lăng thiên đại nghĩa, hơn nữa cũng rất phù hợp với suy nghĩ trong lòng mọi người. Bốn người thu thập một mình Âu Dương. Mặc dù lực chiến đấu của Âu Dương có vượt qua Chiến Vương, cũng không thể nào là địch thủ.
Phía xa, trong không trung, một tia chớp màu đen lập lòe bay về phía bên này. Sau mấy lần chớp tắt, tia chớp cũng đã xuất hiện trên bờ biển Đạm Thai đảo tối đen. Âu Dương giống như một du khách. Trên hắn hắn hiện ra một nụ cười tự tin nói:
- Sau ngày hôm nay, thiên hạ sẽ không còn Đạm Thai gia nữa, cũng không còn Đạm Thai đảo nữa!
Xa xa, rất nhiều người cũng nghe được tiếng Âu Dương nói. Những người này thực sự không rõ, tại sao cho đến giờ phút này Âu Dương còn có thể tự tin như thế. Lẽ nào hắn cảm giác một mình hắn có thể địch nổi bốn người sao?
- Hắn mãi mãi vẫn tự tin như vậy.
Bạch Tinh đã tiếp xúc với Âu Dương cũng xem như tương đối nhiều. Lúc trước trong mộ của Yêu tổ hắn đã biết, Âu Dương là một người nếu không nắm chắc phần thắng sẽ không dễ dàng xuất thủ. Còn lần này hắn biết đến Đạm Thai đảo nói rõ, hắn nhất định đã chuẩn bị tốt tinh thần. Bốn người này cho dù muốn cũng gần như không thể lấy được tính mạng của hắn.
Trịnh Tú Nhi Nhìn nhìn thấy Âu Dương tự tin như thế, cũng không biết là tại sao giờ phút này lòng tin mà nàng tạo dựng lên, thậm chí có một chút dao động. Nếu như nói trong những người này, ai là người hiểu rõ Âu Dương nhất, vậy nhất định là Trịnh Tú Nhi. Có câu nói người hiểu rõ ngươi nhất, nhất định là kẻ địch của ngươi. Trong những người này, người thật sự có thể xưng là kẻ địch của Âu Dương chỉ sợ chính là Trịnh Tú Nhi. Những người khác chẳng qua bởi vì một chút lợi ích hoặc là những thứ khác mới có thể đi tới đối địch với Âu Dương. Nhưng Trịnh Tú Nhi với Âu Dương lại là kẻ địch. (Share by BLH. Copy lậu từ Bàn Long Hội)
- Ngươi mãi mãi vẫn tự tin như vậy. Tự tin đến mức khiến kẻ địch của ngươi cũng không thể nhìn thấu mặt chân thật nhất trong nội tâm của ngươi. Cả ngày ở trong thế giới của riêng mình, ngươi không mệt sao?
Lần đầu tiên Trịnh Tú Nhi có thể đứng đối diện nói chuyện với Âu Dương như vậy. Không sai đây là lần đầu tiên! Cũng chỉ có lần này bọn họ mới đứng trên cùng một cấp.
Trước đây hoặc là Âu Dương ép Trịnh Tú Nhi thở không nổi, hoặc là chính là Trịnh Tú Nhi dùng âm mưu quỷ kế đối phó với Âu Dương. Sợ rằng hai người thật sự gặp mặt giao thủ cũng chỉ có lần này.
- Vậy cũng tốt hơn ngươi. Sống trong thù hận, trái tim của ngươi đã sớm bị thù hận làm vỡ nát. Ta đã từng cho rằng ngươi sẽ là nữ nhân cơ trí nhất trong thiên hạ. Nhưng bây giờ ta mới hiểu, ngươi chẳng qua chỉ là một kẻ ngu xuẩn, căn bản không có tư cách làm đối thủ của ta!
Trên mặt Âu Dương mỉm cười. Hắn nói lại khiến Trịnh Tú Nhi cảm thấy phẫn nộ.
Trịnh Tú Nhi là một người rất tự phụ. Giống như lúc trước, thời điểm gia tộc bị diệt, nàng vẫn tin tưởng nhất định có một ngày mình có thể lấy lại tất cả những gì đã mất.
Ban đầu ở Chân Linh Giới, nàng khắc khổ tu luyện. Nhưng khi nàng nghe thấy những truyền kỳ về Âu Dương, nàng mới phát hiện mình căn bản không có cách nào so sánh được với Âu Dương. Đó là lần đầu tiên nàng sợ.
Lần thứ hai, Âu Dương bước lên Xuyên Vân Thuyền vũ hóa phi tiên, Trịnh Tú Nhi càng thêm tuyệt vọng. Bởi vì thời điểm này, nàng căn bản không có cách nào với tới Âu Dương. Cũng may vận khí của nàng tốt, lại được dẫn tới Tiên giới. Điều này đã khiến Trịnh Tú Nhi lại một lần nữa dấy lên lòng hi vọng. Nhưng tiếp theo Âu Dương tại thế giới khác vạch đất làm giới, lại một lần nữa đánh Trịnh Tú Nhi rơi xuống đáy vực.
Trịnh Tú Nhi đã từng oán hận. Nàng oán hận ông trời tại sao lại bất công với nàng như vậy. Tại sao kẻ thù giống như được trời ưu đãi như vậy. Mỗi lần tưởng chừng gặp được kỳ ngộ không thể có, mình lại chỉ có thể lặng lẽ phấn đấu.
Cũng chính là vào lúc đó Thiên Vương tìm được nàng, cũng từ trên người nàng biết được chuyện của Âu Dương. Cũng chính từ giây phút đó thân phận của Trịnh Tú Nhi mới phát sinh biến hóa, biến thành Vu tổ!
Kế tiếp là liên tiếp trả thù cũng xuất phát từ hận ý của Trịnh Tú Nhi đối với Âu Dương. Nàng không muốn một lần giết chết Âu Dương. Nàng muốn Âu Dương phải nếm thử cái gì gọi là thân bại danh liệt, cái gì gọi là tất cả người bên cạnh đều chết!
Rất rõ ràng nàng đã thành công. Nàng đã khiến Âu Dương không thể không đi tới Viên gia thôn. Nếu như lúc đó không gặp được Viên Thiệu Nhất, có thể Âu Dương cũng đã bị nàng làm sụp đổ.
Nhưng có một số việc chính là như vậy. Trịnh Tú Nhi nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được Âu Dương lại có thể thả xuống tất cả những điều đó khiến nàng không có cách nào tìm kiếm được hạt giống thù hận, không có cách nào tìm được Âu Dương.
Sau đó một loạt chuyện xảy ra khiến Âu Dương lại một lần nữa tìm về chân thân không ngờ lại một lần hồi phục được lực lượng. Đây là điều Trịnh Tú Nhi không kịp chuẩn bị. Thật may vào lúc này nàng và Thiên Vương đã có giao ước, nhất định phải giết chết Âu Dương. Bởi vậy lúc này mới có cảnh bốn người ở chỗ này chờ Âu Dương, chuẩn bị giết chết Âu Dương.
Nhưng giờ này phút này nhìn thấy dáng vẻ tự tin của Âu Dương, tự tin trong lòng Trịnh Tú Nhi không ngờ đột nhiên biến mất. Có thể bởi vì là kẻ địch với Âu Dương trong thời gian dài, nàng hiểu rõ, Âu Dương có dáng vẻ như vậy tuyệt đối chính là một Âu Dương khó đối phó nhất.
- Ngươi ngàn tính vạn tính, không phải là muốn khiến ta thân bại danh liệt nếm thử ngươi trải qua đau khổ sao?
Âu Dương dùng một loại ánh mắt thương hại nhìn Trịnh Tú Nhi nói:
- Thật ra đau khổ căn bản không phải người khác tạo cho ngươi, chẳng qua chỉ là ngươi tự mình nhận lấy thôi...
- Không sai, tại tiểu thế giới ta đã giết toàn gia các ngươi. Nhưng xét một cách kỹ càng, tất cả những điều này có thể trách được ai. Lúc đó ngươi và ta mỗi người một chủ. Nếu không phải do Trịnh Đan Đằng năm lần bảy lượt dùng độc kế hãm hại ta, ta sẽ chỉ là một Thần Xạ Thủ nho nhỏ. Từ lúc mới bắt đầu chính là do Trịnh gia các ngươi ép ta. Ta vẫn luôn bị động phản kích!