- Có lẽ đây là tin tức tốt duy nhất! Chiến Vương đã bắt đầu xuất phát rời khỏi Ma tộc. Đồng thời cũng là
Âu Dương nói xong, hắn liền đeo mặt nạ Thần Mộc lên mặt. Hắn khẽ mỉm cười đứng dậy tiến về phía Lạc Mai Trấn...
Tuy nhiên lần này Âu Dương đã tính sai. Lúc này tại Lạc Mai Trấn, trong một căn phòng nhỏ Âu Dương đã từng ở lại. Một nữ tử Âu Dương vô cùng quen
thuộc đang mặc một bộ trang phục thôn nữ. Tuy nhiên bất kể là trang phục thế nào cũng không thể che giấu được vẻ đẹp của nàng. Vào lúc này nàng
đang rót nước cho một nam tử ngồi trên ghế dài đang nhìn chăm chú vào
nàng, vừa nói:
- Bất kỳ ai trong số các ngươi cũng không hiểu rõ
Âu Dương bằng ta. Hắn tuyệt đối sẽ không ngồi chờ chết. Mặc dù đối mặt
với khó khăn còn lớn hơn nữa hắn cũng tuyệt đối không lùi bước! Hơn nữa
hắn cường đại tới mức các ngươi không thể nào tưởng tượng nổi. Ngay cả
ta cũng không thể tưởng tượng nổi, bảy ngàn năm trước lôi điện bi ca
cũng không thể giết chết hắn...
- Uyển Như...
Trầm Điễn
đưa tay muốn nắm lấy tay Lý Uyển Như, nhưng Lý Uyển Như lại né sang một
bên. Nàng nhìn Trầm Điễn trước mặt. Không thể không nói Trầm Điễn đủ si
tình. Trầm Điễn cũng đủ ưu tú. Hắn đối với mình tuyệt đối là mối tình
thắm thiết. Nhưng Lý Uyển Như biết, trong lòng mình đã có một người ở
lại. Người kia đã nắm chặt lấy chìa khóa mở ra cửa trái tim của mình.
Vào thời khắc cánh cửa của trái tim mình đóng lại, những người khác vĩnh viễn không có cách nào mở ra được nữa.
- Ôi... Thật ra trong lòng tủ từ trước đến nay vẫn chưa từng quên hắn. Nhưng tại sao tỷ lại muốn để ta giết hắn như vậy?
Trầm Điễn cảm thấy khó hiểu nhìn Lý Uyển Như.
- Bởi vì ta không ngờ hắn lại không tín nhiệm ta! Hơn nữa ta biết ngươi không giết được hắn!
Thời điểm trước khi Lý Uyển Như nói ra câu này trong mắt có mấy phần tính
khí của tiểu nữ nhân. Một câu tiếp theo lại vô cùng tự tin. Sự tự tin
này bắt nguồn từ hiểu biết của nàng đối với Âu Dương.
- Lúc trước vào thời điểm hắn chán nản nhất.
Lý Uyển Như bắt đầu nhớ lại lúc trước thời điểm Âu Dương chán nản nhất đã
phải ăn xin tại đầu đường! Lúc đó chắc chắn là thời điểm Âu Dương chán
nản nhất, lúc đó cũng là thời điểm Âu Dương trong lòng Lý Uyển Như nhu
nhược bất lực nhất.
Mà lúc đó ông trời đã để mình gặp hắn. Sau đó mình đã tìm hiểu hắn gần gũi với hắn suốt bốn mươi năm. Có lẽ đây chính là một ơn huệ của ông trời đối với mình. Lý Uyển Như biết, nếu như
không phải bởi vì Âu Dương như vậy, cho dù mình làm nhiều hơn nữa, có lẽ nam nhân này cũng không mở rộng lòng cho mình bước vào!
- Sư phụ nói tình ta chỉ có một đời. Lẽ nào...
Lý Uyển Như thầm nghĩ. Tuy nhiên nàng không muốn tin tưởng vào kết quả
này. Nàng không muốn giây phút ngắn ngủi đó trôi qua liền biến mất. Tình cảm của nàng đối với Âu Dương đã rất sâu sắc. Giống như Trầm Điễn từng
nói. Cái gì là đệ nhất thiên hạ, cái gì là chí cao vô thượng đối với Lý
Uyển Như đều không có một chút hấp dẫn nào. Lý Uyển Như muốn chẳng qua
chỉ là một lời hứa hẹn của Âu Dương, một câu thê tử, một tiếng quan tâm
mà thôi. Chỉ đơn giản như vậy, nhưng từ đầu đến cuối Âu Dương lại không
có dành cho nàng...
- Thiên hạ không có người nào ta giết không
chết! Lần trước ta còn chưa quen với chiến đao Thương Long. Bây giờ ta
với chiến đao Thương Long đã dung hợp. Một khi phát hiện Âu Dương, ta
nhất định sẽ dùng đại trận Thương Long Sinh Sát bao vây giết chết hắn
ngay lập tức!
Trong mắt Trầm Điễn có một tia thù hận. Hắn không
rõ, rốt cuộc Âu Dương có lực hấp dẫn gì, có thể khiến Lý Uyển Như một
lòng một dạ với Âu Dương như vậy?
Thật ra Trầm Điễn biết Lý Uyển
Như có tình cảm rất sâu nặng đối với Âu Dương, bằng không nàng sẽ tuyệt
đối không vì một Âu Dương sắp chết còn có thể dắt tay lặng lẽ làm bạn!
- Ngươi giết không chết hắn, trên đời này không ai có thể giết chết được hắn. Hắn tu luyện chính là phương pháp thánh chiến!
Nếu như nói thiên hạ vẫn có người biết Âu Dương Tu luyện chính là phương
pháp thánh chiến, vậy người đó chính là Lý Uyển Như. Bởi vì lúc trước Âu Dương đã muốn đưa phương pháp thánh chiến này cho Lý Uyển Như, nhưng từ đầu đến cuối Lý Uyển Như không nhận. Sau khi Âu Dương chết, Lý Uyển Như đốt cháy thân thể Âu Dương. Lúc nàng tìm kiếm vòng tay của Âu Dương,
vòng tay đó cũng đã biến mất không còn tăm hơi. Thật ra lúc đó vòng tay
đã đi theo Âu Dương đến hiện đại. Đương nhiên Lý Uyển Như không có cách
nào tìm được.
- Hơn nữa hiện tại thực lực hắn thể hiện căn bản
không phải là thực lực chân chính của hắn, Tiễn Thần! Trong mũi tên có
thần. Bây giờ Âu Dương căn bản không phải là một Âu Dương trọn vẹn. Chân thân của hắn lúc trước đã bị lửa kỳ lân chí dương đốt cháy. Tro cốt đã
rắc khắp Chân Linh Giới. Nếu như có một ngày Âu Dương trở về Chân Linh
Giới thu hồi chân thân của mình, như vậy hắn sẽ biến thành một vị Ma
thần!
Lý Uyển Như biết, Âu Dương thật sự không thể nào kém như
vậy. Hắn đã tu luyện phương pháp thánh chiến, Âu Dương tuyệt đối không
thể kém hơn Chiến Vương. Sở dĩ hắn phát huy thực lực chưa bằng một phần
trăm của Chiến Vương, đó là bởi vì chân thân của Âu Dương đã bị ngọn lửa kỳ lân chí dương đốt cháy. Tuy thân thể của hắn bây giờ rất mạnh, nhưng cũng không có cách nào so sánh với thân thể trước đây. Lúc đó chỉ sợ
lực chiến đấu của Âu Dương không kém hơn Chiến Vương là mấy.
- Xem ra bất luận lúc nào tỷ cũng rất tự tin về hắn!
Trong mắt Trầm Điễn loé ra vài tia bi ai. Lúc trước Lý Uyển Như chịu đi với
hắn, hắn vui vẻ gần như phát điên. Hắn tưởng rằng chính mình đã khiến Lý Uyển Như động tâm. Nhưng hắn lại không biết Lý Uyển Như làm tất cả
những điều này đều vì Âu Dương. Trầm Điễn hắn mãi mãi chỉ là một người
ngoài.
- Tiểu lục tử...
Lý Uyển Như nhìn Trầm Điễn. Lúc
trước thời điểm nàng ở đây, Trầm Điễn chẳng qua chỉ là một tiểu hài tử.
Lúc đó nàng nghe hắn nói muốn lấy mình làm vợ nàng không thấy ngại. Bất
kể là ai lúc đó hẳn cũng không cho rằng đó là một chuyện gì to tát.
Nhưng đã nhiều năm như vậy không ngờ hắn lại xuất hiện còn nói ra những
lời như vậy dù sao cũng khiến Lý Uyển Như có chút giật mình.
-
Không cần phải nói. Ta nhất định sẽ khiến tỷ thay đổi. Ngay cả trái tim
Âu Dương sắt đá như vậy cũng có thể bị tỷ làm tan chảy. Ta tin tưởng ta
cũng có thể!
Trong mắt Trầm Điễn đầy tự tin. Hắn tin tưởng chỉ
cần mình trước sau như một lấy sự chân thành chờ đợi Lý Uyển Như, như
vậy chung quy sẽ có một ngày Lý Uyển Như quên người kia sau đó ở chung
với mình.
- Sẽ không đâu. Lòng ta đã sớm khóa lại. Quá khứ ta
phấn đấu là vì hắn. Bây giờ hắn sống lại, tâm nguyện của ta đã thành. Có thể... Có thể ta chỉ muốn hắn cho ta một danh phận nho nhỏ...
Trong mắt Lý Uyển Như có chút bi quan.
Nhìn Lý Uyển Như như vậy, Trầm Điễn trầm mặc. Nữ tử này đã rơi quá sâu. Tuy
nhiên Trầm Điễn hắn sẽ không từ bỏ. Như vậy trái lại Lý Uyển Như càng
khơi dậy lòng ham muốn chinh phục của Trầm Điễn.