- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ta muốn nói cho ngươi biết,
hãy mau quản lý nhi tử thứ ba của ngươi đi, tránh một ngày nào đó hắn
mang họa diệt vong đến cho Triệu gia.
Âu Dương nói rất trực tiếp. Hắn căn bản lười nói những lời vô ích với Triệu Cương.
- Hừ, xằng bậy! Triệu gia là nơi cho ngươi giễu võ dương oai sao?
Triệu Cương nghe Âu Dương nói như vậy giận tái mặt. Hôm nay mở tiệc chiêu đãi người của Vạn Tiên Sơn, đột nhiên có một người chạy đến dương oai. Đây
quả thực chẳng khác nào đánh vào mặt Triệu gia bọn họ.
- Người đâu, bắt tên tiểu tử này lại cho ta.
Triệu Cương quay ra ngoài cửa la lên, nhất thời bên ngoài chạy vào sáu bảy
Yêu Chiến Sĩ cửu giai. Sáu người này không nói nhiều, trực tiếp vọt tới
chỗ Âu Dương.
Tay trái huy động, bạch sắc đoản đao phảng phất
giống như thông linh, từ bên hông Âu Dương bắn ra. Âu Dương cũng không
đưa tay tiếp đoản đao, mà lấy yêu khí khống chế đoản đao, rất nhanh lướt một hàng qua cổ của sáu người kia.
Bạch sắc đoản đao giống như
luồng sét, chưa đến một giây đồng hồ, sáu người kia cảm giác cổ họng
mình tê rần. Bọn họ đồng thời bưng kín cổ họng, phát hiện cổ họng của
mình đã bị người ta chém một đường nho nhỏ.
Sau khi cảm nhận
được vết thương này, sáu người toàn thân đổ mồ hôi lạnh. Bọn họ đều minh bạch, người này là thủ hạ lưu tình. Bằng không bạch sắc đoản đao vừa
chớp động kia nhất định có thể lấy mạng bọn họ.
- Làm càn!
Thấy Âu Dương xuất thủ, hù dọa sáu Yêu Chiến Sĩ kia phải thối lui, Triệu
Cương còn chưa mở miệng, hai gã đệ tử Vạn Tiên Sơn đã vỗ bàn đừng dậy từ lúc nào.
- Tiểu tử thối, ngươi chán sống rồi sao. Vạn Tiên Sơn hôm nay mở tiệc, ngươi muốn đối địch với Vạn Tiên Sơn hay sao?
Hai người tức giận chỉ thẳng vào Âu Dương, đem danh tiếng của Vạn Tiên Sơn
nói ra. Nghe như vậy, bọn họ là muốn lấy danh tiếng của Vạn Tiên Sơn hù
họa Âu Dương.
Không để bọn họ nói dứt lời, Âu Dương ngược lại nở nụ cười với hai gã đệ tử Vạn Tiên Sơn. Hai tên đệ tử này muốn hù dọa
hắn? Toàn bộ đệ tử Vạn Tiên Sơn, cho dù là Lỗ Tu đích thân tới đây cũng
chưa chắc có thể dọa được Âu Dương.
Âu Dương xuất động Lôi Quang Thiểm. Toàn thân hóa thành một đạo điện quang màu đen, trực tiếp xuất
hiện bên cạnh hai gã đệ tử Vạn Tiên Sơn. Hai người này đều là Lục Tiên,
nhưng Âu Dương cũng không quan tâm thân phận của hai người này là gì,
tay trái huy động, hai tiếng “bốp” vang vọng toàn bộ phòng khách.
Hai tiếng động này không chỉ đánh choáng váng hai gã đệ tử Vạn Tiên Sơn, mà còn khiến cho mọi người trong phòng khách giống như đang nằm mộng. Ở
Lâm Hải Thành, ở Chân Long Giới, lại có người biết rõ đó là người của
Vạn Tiên Sơn mà còn có thể ra tay? Đây chẳng khác nào đánh vào mặt của
Vạn Tiên Sơn, vì thế hắn phải chết.
Bốp, bốp! Tiếp tục hai tiếng động truyền ra. Tay phải Âu Dương chém ra lần nữa, dí sát mặt hai gã đệ tử Vạn Tiên Sơn.
- Điên rồi, tiểu tử này quả thực là điên rồi. Dám đánh người của Vạn Tiên Sơn. Hắn không muốn sống nữa sao?
- Muốn chết? Cũng chưa thấy qua người nào muốn chết như vậy? Tự sát còn thoải mái hơn nhiều là kẻ địch của Vạn Tiên Sơn.
- Tiểu tử này xong đời rồi. Vạn Tiên Sơn là siêu cấp tông phái, chọc giận Vạn Tiên Sơn, toàn bộ Chân Linh Giới sẽ không có chỗ cho hắn đặt chân.
Những tiếng nghị luận vang lên. Bữa tiệc vốn đang vui vẻ, không ai nghĩ đột
nhiên lao tới một tên tiểu tử như vậy. Tiểu tử này uy hiếp Triệu Cương
còn chưa tính, lại còn dám đánh người của Vạn Tiên Sơn. Căn bản đây là
tìm chết.
- Quy định Vạn Tiên Sơn tuyển đệ tử là gì?
Âu
Dương căm tức nhìn hai gã đệ tử Vạn Tiên Sơn. Thân là trưởng lão Vạn
Tiên Sơn, Âu Dương ngoại trừ gây rối cho Vạn Tiên Sơn, chưa làm được
điều gì có lợi cho Vạn Tiên Sơn. Nhưng hôm nay, hắn đụng phải hai gã đệ
tử Vạn Tiên Sơn như vậy, ngay cả khi hắn trực tiếp xuất thủ đánh chết
hai người này ở đây cũng đáng.
- Ngươi….ngươi rốt cuộc là ai?
Sau khi hai gã đệ tử nghe Âu Dương nói, toàn thân ngược lại không dám hành
động thiếu suy nghĩ. Chủ yếu bởi vì câu hỏi quy định tuyển đệ tử là gì
của Vạn Tiên Sơn.
- Vạn Tiên Sơn tuyển nhận đệ tử, không tức
giận, không tự hào, không kiêu ngạo, các ngươi chẳng lẽ đã quên. Các
ngươi đúng là đệ tử thối.
Âu Dương chỉ tay vào hai gã kia.
- Ngươi…ngươi rốt cuộc là ai? Dám đối nghịch với Vạn Tiên Sơn chúng ta. Ngươi chán sống rồi?
Hai gã đệ tử Vạn Tiên Sơn rốt cuộc nổi giận. Bị Âu Dương nói như vậy, cùng
với hai cái bạt tai vừa rồi, bọn họ đã mất hết thể diện. Cho nên, tâm
trạng của bọn họ làm sao mà tốt được.
Kiếm linh từ trên người hai gã bắn ra, bay thẳng về phía Âu Dương.
Thấy hai gã đệ tử của Vạn Tiên Sơn xuất thủ, Triệu Cương cũng tiến lên một
bước, chuẩn bị xuất thủ, nhưng khi hắn còn chưa kịp ra tay, tay của Âu
Dương đã chặn ngang kiếm linh. Hai kiếm linh của hai cường giả cấp Thánh Thể đã bị hai tay Âu Dương nắm chặt, trong nháy mắt không thể động đậy.
Âu Dương cầm kiếm linh trong tay, thoáng một cái kéo bật trở
về. Hai gã đệ tử thân hình to béo, mặc dù là kiếm linh của mình, nhưng
lực đánh vào thật lớn, đánh bay hai người ra ngoài.
- Ngươi muốn chết!
Hai người giận dữ móc ra Vạn Sơn lệnh của Vạn Tiên Sơn, chuẩn bị gọi người đến hỗ trợ.
Thấy hai người móc ra Vạn Sơn lệnh, Triệu Cương ngược lại cũng không nóng
nảy. Có quái vật Vạn Tiên Sơn xuất thủ, theo hắn thấy hôm nay Âu Dương
nhất định phải chết.
Cũng giống như Triệu Cương, lúc này rất
nhiều người đều chờ đợi người của Vạn Tiên Sơn đến giết chết tên cuồng
vọng này ngay tại chỗ.
- Các ngươi có lệnh bài, ta cũng có lệnh bài. Mà lệnh bài của ta, các ngươi cũng biết đấy.
Tay trái Âu Dương chợt lóe, một lệnh bài màu đen xuất hiện trong tay hắn.
Đây chính là Trưởng Lão lệnh của Âu Dương, toàn bộ Vạn Tiên Sơn, người có
thể sở hữu Trưởng Lão lệnh rất ít. Mà Trưởng Lão lệnh của Âu Dương còn
đẳng cấp cao hơn lệnh bài của đám người Mục Uyển. Bởi vì Trưởng Lão lệnh của hắn chính là do Bạch Hủ Minh cấp cho. Nó đã từng thuộc về Bạch Hủ
Minh. Đây chính là Trưởng Lão lệnh tối cao của Vạn Tiên Sơn.
Hình điêu khắc trên lệnh bài rất sống động, Thông Thiên Phong hiện ra trên
lệnh bài. Dưới thác nước ngân sắc từ Thông Thiên Phong trùng kích xuống, dưới chân Thông Thiên Phong hình thành một biển Thông Linh thật lớn.
Chính xác trên Trưởng Lão lệnh chỉ có một chữ, là đại biểu quyền uy tối cao,
là quyền uy của Thái thượng trưởng lão và tông chủ tối cao. Lệnh bài này vừa ra, nếu như Thái thượng trưởng lão và tông chủ không có mặt, Âu
Dương có thể điều động toàn bộ đệ tử của Vạn Tiên Sơn quét ngang tứ
phương.
Không có đệ tử Vạn Tiên Sơn nào không nhận ra lệnh bài
này. Khi Âu Dương vừa xuất lệnh bài màu đen này ra, hai gã đệ tử Vạn
Tiên Sơn cầm Vạn Sơn lệnh trong tay phảng phất giống như bị cuồng phong
sét đánh, trong nháy mắt trở nên sững sờ.
Lệnh bài này đại diện
cho cái gì bọn họ đương nhiên biết rõ. Mà lệnh bài này có thể làm cái
gì, bọn họ đương nhiên cũng biết rõ. Trong nháy mắt, hai người cảm giác
linh hồn của mình giống như bị dọa bay mất.