Tan học, Kiểu Kiểu tiến đến gần Xảo Liên mặc cho ngọn lửa trong lòng cô từ sáng vẫn chưa nguôi. Nó sát vào người cô, định nói gì đó nhưng chưa kịp nói thì bị cô đẩy ra, phũ 1 cách không thương tiếc. Mãi một lúc sau, khi nó xin lỗi, nài nỉ đủ kiểu thì cô mới quay phắt lại, chửi như tát nước vào mặt nó. Căng tai lên nghe cô giáo huấn một hồi, Kiểu Kiểu ngượng ngùng nói:
- Này cái anh đẹp trai đi cùng mày hồi sáng ấy, có người yêu chưa vậy? Anh ấy đúng chuẩn gu của tao luôn. Muốn làm quen ghê nhưng tao ngại lắm, mày hay đi cùng anh ấy thì tỏ tình giùm tao đi!
- Vừa sáng gán tao với thằng đó sao giờ lật mặt nhanh vậy, con bạn đáng yêu của tao? - Xảo Liên mặt lạnh băng, hình như những lời nài nỉ của nó từ nãy tới giờ chưa đủ cảm hóa trái tim sắt đá của côt thì phải
- Thôi tao xin lỗi rồi, thù dai nhớ lâu thế? Anh í tên là gì ấy mày?
- Minh Minh
- Tên đẹp ghê ~~
- Ừ, bạn trai tao đó!- Mặt tỉnh
- What the phước. Bạn trai mày hả? Thôi tao xong rồi. Tưởng về đây hết kiếp ế, nào ngờ vẫn ế như thường. Nhưng thôi anh ấy yêu mày, tao không cản trở hạnh phúc của hai người. Hu hu trời ơi, I NEED Gấu! Valentine lại lòng ghen phun trào rồi!
Xảo Liên cười ra nước mắt bởi những lời than trời bộc bạch của Kiểu Kiểu. Rồi cô nói:
- Tao có ông anh trai lắm nhưng ổng chán đời sang Mỹ tìm bạn gái nhưng vẫn ế. Trẻ lắm, mới 22 tuổi thôi. Ngày mai, ổng về nước đó, chơi không?
- Trai hả, ngu chi không chơi? Tên gì vậy?
- Xuân Phong! ( Giống tên sát nhân bị bắt ở chương 3 ghê)