Ánh nắng ban mai của buổi sáng sớm rọi vào khung cữa sổ, làm cô tỉnh giất với khuôn mặt khó chịu. Cô cất giọng:
-Vĩnh Cơ, mấy giờ rồi?
-6h10, em dậy vscn rồi thay đồ mà còn đi học.
-Ư...ư, hôm nay t2 rồi sao. Chán thật.
Cô nói với giọng còn ngáp ngủ, từ từ đứng dậy và vào nhà vs. Còn anh thì đang chuẩn bị buổi sáng.
Khoảng 20'sau khi thay đồ và ăn ság xong, họ liền nhanh chân đi đến trường bằg chiếc xe đạp cũ với tư thế khẩn chương
Sở dĩ họ khẩn chương vì hôm nay là ngày đầu tiên họ bước vào học kì mới của lớp 12 cũng làm năm cuối cấp cái năm của tuổi 18 cái tuổi đẹp nhất. Cái tuổi của bao sự bồng bột với những ước mơ xa vời.
( Mọi người đọc và cho mình/em
cảm nhận nha)