Đang tiết cuối. Nó nghĩ quà sinh nhật cho hắn mà nhức đầu. Vẽ vẽ ra nháp ra một con búp bê đáng yêu. Nó vui vẻ
Song:“Ra rồi!”-đập bàn đứng dậy
Thầy giáo:“Tô Song Song vào sổ đầu bài”- lấy bút uốn lượn, những nét bút tê tái lòng nó
Song:“Nhưng”-bực tức ngồi xuống
Trên chiếc xế hộp đen bóng, nó đang bận tô tô vẽ vẽ, chỉnh sửa con búp bê chẳng để ý đến anh chàng bên cạnh. Thấy lạ, hắn hỏi
Khiêm:“Hôm nay cô chẳng quan tâm tôi gì cả, cô sao vậy?”- tập trung lái xe không nhìn nó
Song:“Tôi đang giận anh chuyện ám sát lớp tôi đó, còn biến ác ma lớp tôi ai cũng nể sự phi phấn lợi hại của bà ấy trở thành bà nào tôi chẳng quen. Mà cũng tốt, đỡ phải nghe chửi”- tập trung tô vẽ
Khiêm:“Rồi rồi, nhớ là 6h tối nay phải sang tôi nha”-cười nhẹ
Song:“Rồi rồi”-gật đầu
Chiều nắng gắt, trong căn nhà nhỏ, quạt quay vù vù chĩa thẳng vào cô gái đang chăm chú vào con búp bê vải đang dở dang
Song:“Giờ mới biết mình khéo tay đó!”-cười vu vơ
Chỉ sau 3 tiếng 2 con búp bê đáng yêu đã “ra lò” 1 con na ná hắn, 1 con na ná nó. Gói cẩn thận con búp bê giống nó vào một cái hộp màu xanh ngọc xinh xắn cùng một lá thư nhỏ.
Song:“Nhanh ghê nha, đã 5h rồi, 6h là hắn đón gọi luôn thôi!”-nhìn đồng hồ rồi lấy phone
Khiêm:“Sao vậy?”
Song:“Anh về đến đâu rồi?”
Khiêm:“Sao đột nhiên hỏi vậy? Nghi ghê nha”
Song:“Xí, về ngay lập tức!”
Khiêm:“Khoan!”
Chưa kịp nói hết, nó cúp máy cái rụp. Hắn vội phóng xe về thẳng nhà.
King koong! King koong!
Song:“Xuống liền”- chạy xuống mở cửa
Khiêm:“Vui quá, cô dám hù tôi”-ép nó vô tường
Song:“Gấp mà”-đỏ mặt từ từ tút người xuống
Khiêm:“Chuyện gấp? Có gì nói đi”-vẫn ép nó vào tường tút người theo nó
Song:“N-nó”-giơ hộp quà che khuôn mặt đỏ như mận chín của mình
Hắn lấy lấy hộp quà, 2 đứa đứng dậy.
Khiêm:“gửi Hell, chúc anh sang tuổi mới, phát tài hơn, đừng có bắt nạt tôi nữa, Song Song. Em giỏi lắm, trêu tôi làm tôi hết hồn tưởng em bị sao”-cười nửa miệng nhìn nó ấm áp hơn trước
Song:“Ơ, a-anh đã mở bên trong đâu mà nói t-thế”-đỏ mặt nhìn hắn
Khiêm:“Tôi mở sau, cảm ơn em”-hôn nhẹ lên trán nó
Song:“A-anh!”-mặt nó như đã 100° vậy
Khiêm:“6h rồi,đi thôi”- lôi nó đi
Trên Thượng Hải này, có 1 tiệm nổi tiếng chuyên về quần áo, trang sức và làm đẹp dành cho thượng lưu. Nó và hắn đến đó, hơm nay hắn bắt cửa hàng đóng cửa. Nó bước vào, một dàn nhân viên bước ra cầm theo trang sức, váy và một chiếc gương khổng lồ
Song:“Oa!”-cầm chiếc váy lên
Khiêm:“Em vào thử đi”- bước vào
Song:“Ừm!”-chạy vào phòng thay đồ cùng dàn nhân viên.
Nó bước ra, hắn quay lưng lại nở nụ cười. Bộ váy dài phần trước ngắn hơn phần sau, trễ vai để lộ làn da trắng trẻo, chiếc váy ôm lấy cái eo thon thả của nó mà xám nhạt. Mái tóc vàng óng búi lên gọn gàng. Đôi hoa tai trắng cùng đôi giày cao gót cùng màu với váy trông thật xinh xắn và kiêu sa.
Khiêm:“Được rồi đi thôi”
Chiếc xe chạy băng băng trên quốc lộ. Đến một công ty lớn, hắn và nó đi vào trong
Khiêm:“Em đi gần đây thôi, tôi đi ra đây lát”-dặn dò
Song:“Ừm”-ngoan ngoãn vâng lời
Khiêm:“Đeo nó vào, phát minh mới của công ty tôi nó sẽ cho tôi biết vị trí của em, và hãy ấn vào mặt nhẫn để báo động”- đeo cái nhẫn pha lê lấp lánh cho nó
Song:“Oa! Thank!”- vui vẻ đi chơi
Nó vui vẻ uống cốc nước cam, đột nhiên
Khiêm:“mọi người chú ý, Tô Song Song, tôi chính thức theo đuổi em!”-đứng trên sân khấu cầm mic nói lớn
Song:“Phụt!”-cốc nước cam dành chọn vô mặt Thy
Song:“Xin lỗi cô, Thy”-lấy giấy
Thy:“Cô sẽ phải chết”-thầm phẫn nộ
Thy:“Không sao”-lau mặt