Vương Tuấn Duệ không thương tiếc quẳng cô lên xe,còn bản thân vòng sang ghế lái,tự mình lái về biệt thự.....
Sau khi giúp việc tắm cho cô xong,Vương Tuấn Duệ nhìn con sâu rượu uống say bét còn ngủ trên giường,miệng khẽ nhếch lên,bản thân cũng tắm một chút rồi sang phòng sách..
Sáng hôm sau
Khi Hoàng Anh mở mắt bởi tiếng hót ầm ĩ của chim sẻ,ánh nắng chói lóa mắt của bầu trời âm u
-Mẹ kiếp
Hoàng Anh chửi thề một câu,cô không nhớ hôm qua uống hết mấy chai Whisky,càng không nhớ bản thân về bằng cách nào.
Thôi kệ!Đi tắm trước!
Hoàng Anh mở vào tủ cầm đại cái áo giấu quần rồi đi vào phòng tắm.
-Thiếu Phu Nhân
Một nữ hầu gõ cửa,Hoàng Anh bực mình,đi tắm còn không yên,vội mặc quần áo vào rồi ra mở cửa.
-Nói
Hoàng Anh lười nhác nói
-Dạ,Đại thiếu gia gọi Thiếu phu nhân xuống đung bữa sáng
Nghe xong,Hoàng Anh không đáp,đóng cửa quay vào giường ngồi,nữ hầu cũng không nói gì lui xuống nhà dưới..
Cô lại mở cửa đi xuống nhà,người đầu tiên thấy chính là Vương Tuấn Duệ
Nghe thấy tiếng giày đi lộp cộp,Vương Tuấn Duệ ngẩng đầu lên nhìn rồi cũng không nói gì...
-Anh không đi làm?
-Ừ
Hoàng Anh đặt mông xuống ghế,lại nghe thấy câu trả lời lạnh lùng của hắn làm cô bận tâm.
Giận?
Lí do?
Hay anh biết hôm qua cô uống rượu?!
-Tối qua em đi đâu!?
Vương Tuấn Duệ buông đũa xuống,nhìn thẳng vào Hoàng Anh mà hỏi
-Uống rượu
Hoàng Anh nhàn nhã trả lời,cầm miếng bánh sanwich cho vào miệng.Chuẩn bị nuốt thì có cánh môi lạnh đặt xuống,lưỡi du dưa ăn miếng sanwinh mà cô mới cho vào miệng....
-Đáng ghét
Hoàng Anh đặt tay lên ngực hắn đẩy ra.
Vương Tuấn Duệ quay về chỗ ngồi,một lúc sau mới đáp!?
-Ừ,chỉ đáng ghét với em
Hoàng Anh lườm hắn
Lưu manh!
Khốn nạn!
....................
By:Nam Cung Tùy Tâm