Yêu Em Đến Chết

Chương 57: Chương 57: Chăm sóc lẫn nhau




Sau khi Gia Thụy thức dậy thì đã trưa, cậu ăn thức ăn đã được để sẵn ở bàn sau đó đi ra ngoài để tìm Mộc Lăng. Đi một vòng không thấy anh đâu nên cậu đi về hướng thang máy để đi xuống lầu dưới. Cậu vừa bước vào thang máy thì lại bị ai đó bế lên

“Này em định đi đâu hả?”

“Anh bỏ xuống đã. Mộc Lăng”. Ngôn Tình Sắc

Mộc Lăng vẫn không nghe mà bế cậu thẳng về phòng làm việc, anh để Gia Thụy ngồi đối diện với mình, tay anh đưa xuống mông cậu xoa xoa bóp bóp

“Đau không?”

“Không…không có”. Mặt và tai cậu đỏ lên hết, trả lời xong thì Gia Thụy choàng tay ôm lấy cổ anh rồi gục mặt lên vai anh. Mộc Lăng nhìn thấy Gia Thụy ngượng đến đỏ mặt mà mỉm cười. Anh hôn lên tóc cậu ôm cậu một lát rồi quay lại làm việc, còn Gia Thụy thì đi về nhà sớm

Đến gần chiều thì có thông báo, khoảng một tuần nữa người đại diện của ViA sẽ sang đây để bàn và việc kí hợp đồng. Do đó tài liệu lần này do chính tay anh soạn. Ngoài công ty của nhà họ Mộc thì còn ba công ty nhắm tới họp đồng lần này trong đó có cha con của Thiếu Lan nên anh không được có sai xót nào

Bên cạnh việc lo liệu hợp đồng thì Mộc Lăng còn âm thầm điều tra hoạt động của Thiếu Lan để báo cho Dì Marry. Ngoài việc cấu kết với ba mình Thiếu Lan cũng đã dùng chiêu đó với các cậu ấm có gia thế tương đối lớn để moi móc thông tin có lợi cho ba mình. Thông tin mà anh nắm trong tay chưa nhiều nên chưa thể làm gì cô ta. Mộc Lăng đáng lẽ không câm ghét cô ta nhiều như vậy đâu, lúc trước cô ta chỉ có tính hơi bướng thôi nhưng giờ thì cô ta rất thâm độc thêm việc làm vô đạo đức là dám leo lên giường của ba mình còn muốn ngồi vào vị trí thiếu phu nhân của Mộc gia. Còn những việc làm đáng sợ hơn của cô ta đã làm cho anh kinh tởm

Sau khi sắp xếp ổn thỏa ở công ty thì Mộc Lăng quay về nhà với Gia Thụy. Vừa mở cửa thì thấy Gia Thụy đứng đó, anh nhào lại ôm lấy cậu tay thì luồng vào áo của Gia Thụy mà vuốt lấy lưng cậu

“Bảo bối à…”

“Anh buông ra, mẹ anh ở trong nhà kìa”. Gia Thụy đẩy Mộc Lăng ra sau đó nói nhỏ với anh. Mộc Lăng buông cậu ra sau đó nhìn vào thì thấy mẹ đang ngồi uống trà

“Hừ.Đúng là không có tiền đồ mà, bọn trẻ bây giờ đều như vậy thì đúng là hư hại mà”

“Sao mẹ lại ở đây?”

“Đến đây xem hai đứa sống như thế nào. Nhưng hình như ta là kỳ đà cản trở việc tốt của hai đứa thì phải, thôi ta về đây hôm khác lại ghé, hai đứa nhớ chăm sóc lẫn nhau đó”

“Con biết rồi”. Mộc Lăng mở cửa tiễn mẹ về sau đó bế Gia Thụy chạy lên phòng

“Này này…anh đang làm gì vậy?!”

“Mẹ bảo chăm sóc lẫn nhau, bây giờ bắt đầu thôi”

Mộc Lăng bế cậu vào phòng tắm, anh đứng chặn ngay cửa và bắt đầu cởi bỏ đồng hồng rồi tới quần áo. Mặt Mộc Lăng vô cùng gian sảo, anh mở vòi nước ở bồn tắm sau đó đứng nhìn Gia Thụy như cách trêu đùa con mòi trước khi ăn thịt của thú dữ. Mộc Lăng tiến một bước thì cậu lùi một bước

“Này Mộc Lăng…anh bình tĩnh đã, đừng đùa nữa”

“Anh có đùa đâu, nào để anh chăm sóc cho em”

“Không cần…không cần. NÀY KHÔNG ĐƯỢC BƯỚC TỚI”

Mộc Lăng vẫn cứ tiến lại gần Gia Thụy, anh làm cậu hoảng loạn. Cái mặt vênh lên tự đắc của anh khiến Gia Thụy muốn nhào lại cắn một phát

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.