“Đừng bắn vào trong nữa..ahhh..”. Tên khốn này không nghe lời cậu ra gì, lại bắn vào trong. Căn phòng đầy mùi dâ.m mỹ, Mộc Lăng còn chưa rút ra thì Gia Thụy nghe tiếng ấn số trên cửa *Cạch*. Gia Thụy run cả người, phía dưới cắn chặt khiến cho Mộc Lăng lại có phản ứng
“Ưmm..đừng động, ahhh…có người vào nhà..” Căn hộ này ngoài Gia Thụy và Mộc Lăng ra thì chỉ còn một người nữa là biết mật mã
“Là mẹ…nhanh, qua phòng thay đồ..ahhh, tên khốn giờ phút nào rồi mà còn…..”
Vừa lúc đó mẹ Gia Thụy đi vào “Gia Thụy, con đang tắm sau”. Điều này làm Gia Thụy hoảng loạn hơn nhưng nó lại là thứ kích thích với Mộc Lăng
“Con xong ngay thôi...ư.. mẹ ngồi đó đợi con”. Gia Thụy đẩy Mộc Lăng ra rồi dắt anh sang phòng quần áo cạnh bên, cũng mai khi mua nhà Gia Thụy lại lựa chọn kiểu thiết kế này, khá tiện lợi và thế cũng tốt nếu không là tiêu rồi
“Em không thể bỏ anh đi như vậy được...” cô.n th.ịt của Mộc Lăng vẫn còn dựng thẳng mà lại giật giật nữa, Gia Thụy nhìn mà đỏ mặt. Cậu chồm người chống lên cửa tủ quần áo làm thế doggy để Mộc Lăng ra vào từ phía sau, vì phòng thay quần áo này thông với phòng khách nữa chứ nên Gia Thụy cố gắng kiềm chế giọng của mình “Ư..ư…”. Sau chừng 15 phút, Mộc Lăng cũng đã ra. Gia Thụy cố gắng tắm thật nhanh sau đó lựa bộ pijama mặc vào. Chuẩn bị đi ra thì Mộc Lăng kéo cậu lại hôn lên đôi môi hồng đó, môi lưỡi tìm nhau đến khi gần hết hơi Mộc Lăng mới buông ra rồi hôn lên trán cậu ‘chụt’. “Ra ngoài nhanh đi, anh sẽ ra sau “
Gia Thụy nhanh chân bước đi, cả người rã rời Mộc Lăng thấy vậy cười ra tiếng rồi cũng nhanh chóng tắm rửa và dọn dẹp
* * *
“Con làm gì lâu vậy, mặt đỏ vậy…sốt sao? “
“Không có, lúc nảy..con dọn dẹp tủ đồ nên hơi mệt thôi, haha. Mẹ tìm con có việc gì sau “
“Đem canh gà qua cho con, là ba con nấu bảo ta đem sang đây. Ăn đi còn nóng, dạo này con cứ như người bệnh”
“Con vẫn ổn”. *Cạch*. Mộc Lăng từ phòng tắm bước ra khiến mẹ Gia Thụy đứng hình. Tuy bà là người lớn nhưng cũng hiểu cho con trai, bà luôn ủng hộ cậu “Cậu này là ai? Bạn của Gia Thụy sau ”
“Đó là sếp con, sống bên cạnh…do..do nhà anh ấy bị hư đèn nên sang đây ở nhờ thôi ạ. Đúng không?”
“....” Mộc Lăng nhìn cậu mà vẫn im lặng
“Mộc Lăng, đúng không?”
“Đúng vậy, con chỉ thỉnh thoảng mới về nhà nên đèn hư không sửa kịp thưa bác” Gia Thụy nghe anh trả lời mà run tay, tên ngáo đó lại nói tào lao
“Được rồi ta hiểu, thôi con cùng tiểu Thụy ăn canh gà đi, Ta trả lại không gian cho hai đứa”
“…..” / “…..”.Cả hai không hiểu ý tứ câu nói vừa rồi nên im lặng nhìn nhau
“Gia Thụy..ừm, ta về”
“Sau này con nhẹ tay với tiểu Thụy, da nó mỏng lắm…Ta về đây, nhớ đóng cửa”. Mẹ cậu quay sang nói nhỏ với Mộc Lăng sau đó quay về phía cửa. Mộc Lăng nhìn Gia Thụy mới hiểu, thì ra bác đã thấy vết hôn trên ngực Gia Thụy. Mộc Lăng đóng cửa sau đó đi lại ôm Gia Thụy vào lòng
“Mẹ em xem ra đã chấp nhận con rễ như anh rồi, em nói xem đúng không? Huh “. Gia Thụy im lặng bỗng nhiên ‘ọt ọt ~~~~~’, Gia Thụy ngượng ngùng quay mặt trốn. “Hahaha, anh nấu đồ bồi bổ cho em. Nào đừng ngại” ‘chụt’.Mộc Lăng bế Gia Thụy vào phòng ăn, anh lấy canh gà ra và làm một ít món,sau bữa tối là trái cây tráng miệng. Gia Thụy ra phòng khách xem phim và ăn trái cây để lại Mộc Lăng ở bếp rửa bát đĩa.
Khi dọn dẹp xong anh ra phòng khách thì thấy Gia Thụy đã ngủ quên trên ghế. Mộc Lăng ôm cậu về phòng rồi cả hai ôm nhau ngủ. Một đêm yên bình cứ thế nhẹ nhàng trôi qua