” Uyển Nhi lại đây. “
Uyển Nhi ngây thơ cũng nghe theo đứng bên cạnh Khẩm Thiên. Hắn không muốn cô phản kháng liền nhanh tay kéo cô nằm gọn trong lòng. Uyển Nhi ra sức phản kháng nhưng không được, mặt cô đỏ ửng lên như trái cà chua hai tay siết chặt lấy cổ áo Khẩm Thiên. Mắt cô úp vào vai hắn và nói nhỏ:
” Buông tôi xuống đi mọi người đang nhìn kia. “
Khuôn mặt bừng bừng nóng nên ánh mắt như muốn khóc cựa như thế nào cũng không thoát được vòng tay của hắn. Khẩm Thiên lườm đám Ngũ Phong đang nhìn trằm trằm cả đám sợ hãi cắm đầu ăn tiếp, Khẩm Thiên đưa tay đẩn cái cằm nhỏ của cô lên rồi nói
” Tôi không thích em phải ăn. “
Vì lo cho sức khỏe của cô lên hắn phải bắt ép cô, tạm thời sau khi ăn sẽ không cảm thấy đói nhưng chỗ cháo mà cô ăn không thể sạc đầy pin cho cô có thể chịu đựng được hai ngày sắp tới khi hết năng lượng cô sẽ mất sức dần dần Ách Tử đã chú ý điều này khi nhắc đến tình hình sức khỏe của cô. Khẩm Thiên không muốn cô bị mất sức khi đang trên đường đến nơi cất ngọc. Hắn lôi lại gần hàng năm sáu món rồi bắt cô ăn bằng hết, ăn xong cô ôm bụng mặt nhăn nhó đến đứng dậy cũng không đứng nổi rồi nhíu mày suy nghĩ sau khi ăn như vậy vòng eo của cô còn đâu nữa cô sẽ phải tập luyện chăm chỉ đây.Uyển Nhi chưa cầu cứu thì Khẩm Thiên đã bế cô lên rôi đi ra ngoài, vào đến phòng họp hắn đặt cô ngồi xuống và trở về vị trí Ngũ Phong cũng chỉnh lại tư thế ngồi ngay ngắn. Hồng Phong ngồi ngay cạnh cô Uyển Nhi quay sang thấy hắn liền định giơ nắm đấm chả thù vì đã dọa cô sợ khiếp và còn bỏ rơi cô để cô phải chịu đói. Lạc Phong cũng nhận ra vẻ mặt của cô lúc đầu khi hắn nói rằng cô mỏng manh mà ra tay nặng hăn tưởng cô không hiểu ý hăn nghĩ rằng chỉ số IQ của cô thấp nhưng xem ra hắn phải xem lại cách hành động của cô tiếp theo sẽ làm gì tên Hồng Phong. Uyển Nhi lúc này rất muốn đấm cho tên Hồng Phong một cái nhưng nghĩ đi nghĩ lại cô đâu phải người thích gây sự và cũng rất thông minh nên cô nguôi giận đi ngay lập tức với cái bụng căng tròn của cô lúc này việc đánh đấm không phải là lợi thế. Từ khuôn mặt tức giận ngay tức khắc đã tươi cười chở lại cười với Hồng Phong một cái rồi quay đi. Hồng Phong không hiểu được hành động này của cô là gì nhưng cảm giác nguy hiểm đã đến.Lạc Phong không muốn mất nhiều thời gian nên hỏi thẳng Uyển Nhi luôn” Trên tấm bản đồ có một hình vuông nhỏ màu xanh lẫn với màu của cây cối đây có phải một đường hầm bí mật nào không cô hãy nói đi. “
Uyển Nhi chuyển từ trạng thái ngây thơ sang một cô gái lạnh lùng thích vào thẳng vấn đề. Ánh mắt cô lúc này cũng nham hiểm hơn đối với Uyển Nhi việc nào ra việc ấy vui đùa thì thỏa thích còn công việc thì vô cùng nghiêm túc và khẩn trương. Uyển Nhi cũng không muốn mất nhiều thời gian nên trả lời thẳng
” Đúng tôi nghĩ rằng cái ám hiệu đó sẽ trả ai có thể phát hiện được nhưng trắc tôi đã lầm hình vuông đó chính là đường hầm đi đến đảo cất ngọc nhưng khi đi thì cần mang theo một tàu ngầm đủ cho những ai cần đi vì số lượng càng đông khi lên đảo sẽ bị chìm vì hòn đảo này không nắm trong lược đồ thế giới mà đây là đaoe do nhà họ Đõ tự tạo ra vì kinh phí hạn hẹp nên khi nên trên đảo số lượng người càng ít thì tỉ lệ tìm ra viên ngọc càng nhiều. “
Lạc Phong nghe cô nói vậy liền hỏi luôn
” Vậy số người trung bình lên được đó là bao nhiêu? “
Uyển Nhi trả lời không trần trừ mà cũng không cần suy nghĩ
” 12 người không hơn không kém. “
Lạc Phong không hỏi gì thêm và nhìn về phía Khẩm Thiên và nói
” Thưa lão đại vậy chúng ta cần phải xuất phát ngay vì theo như tin báo thì hôm qua Lam Thần và lực lượng của hắn đã xuât phát và nghe đâu… “
Giọng nói chậm lại Lạc Phong hơi nhíu mày và quay đi. Khẩm Thiên cảm thấy có điều gì đó không hay liền nói” Nói “
Lạc Phong trả lời” Nghe đồn rằng khi Lam Thần chuẩn bị xuất phát thì Tôn Hỗ Thành đã đi cùng. “
Khẩm Thiên nghe xong nhếch mép nhẹ ánh mắt lúc này thật thâm độc. Ngư Phong hơi nhíu mày và nói:
” Thưa lão đại tên Tôn Hỗ Thành đó là tên sảo kiệt mắt của hắn có thể nói rằng chim ưng cũng không địch nổi nếu như hắn nhìn thấy trên tấm bản đồ có gì khác biệt chỉ e là…. “
Uyển Nhi nói ngắt ngang:
” Điều này anh không phải lo vào đêm tâm bản đồ được gửi đến tay của tên canh gác thì tôi đã tráo đổi tấm bản đồ đó với tấm khác giống y hệt chỉ khác là tấm kai không có hình vuông này. “
Hồng Phong ngồi bên cạnh ngạc nhiên mắt mở to và nói:
” Tại sao cô có thể tráo được chứ vô lý người của Lam Thần nghe có vẻ rất trung thành cô đúng là đồ nói rối. “
Uyển Nhi cười nhếch mép ý phê phán và rút ra từ bên hông một tờ giấy cũ lát vô vứt lên bàn và nói:
” Đây là cái gì? Từ trung thành không có trong tử điển của mấy tên hèn trong gia tộc họ Lam tôi chỉ vừa mới rút con dao nhỏ bằng ngón tay ra thì tên đó đã lạy sát đất. “
Hết chương 23