[Giữa hè] Bữa tối
Thời tiết thật nóng nên tôi và Phong ca lau khô thân mình rồi chỉ mặc quần lót là ra bếp nhưng Thuận Tử thì lại mặc quần áo chỉnh tề.
Mười một người cùng nhau ăn, quả thật vượt quá sức chứa của căn bếp. Vì vậy, mọi người cùng nhau dọn bàn ăn ra phòng khách. Tất cả ghế đẩu trong nhà đều được dọn vào. Cuối cùng thì tất cả đều ngồi xuống, tôi và Phong ca ngồi cạnh nhau, lão Trương ngồi bên tay phải của anh, sau đó là Tiểu Võ, trợ lý Hoắc, đội trưởng Lưu; bên tay trái tôi là lão Lý, Thuận Tử, bác sĩ; ngồi đối diện chính là A Vĩ và Đại Quân.
Vừa thu xếp ổn thỏa để ngồi xuống, A Vị đã nhịn không được: “Trời nóng chen chúc như vậy mà sao không cởi đồ đi chứ? Để bốn người chúng tôi trần truồng như này à? Thiệt thòi quá.”
Mọi người phá lên cười một trận, “Nhưng bọn tôi cũng không ăn vụng trước.” Lưu Ngôn nhìn A Vĩ, Đại Quân, lại nhìn Phong ca, trêu ghẹo nói. Phong ca xấu hổ cúi đầu, mặt Thuận Tử cũng đỏ theo.
Đại Quân nhếch mép cười, nhưng A Vĩ lại vẫn như cũ bắt mọi người cởi quần áo cho bằng được.
Giữa trời mùa hè, bao người ngồi vây quanh mâm đồ ăn nóng hầm hập thật sự rất nóng, thế là mọi người cũng bắt đầu cởi quần áo, chỉ còn lại quần lót. dương v*t của bác sĩ và Tiểu Võ đã cương cứng. Cuối cùng chỉ còn lại Thuận Tử là chưa cởi nên tất cả mọi người đều chú ý tới cậu chàng, khiến cho khuôn mặt cậu đỏ như trái cà chua. Lão Lý và bác sĩ Triệu dứt khoát ra tay hỗ trợ, hai ba cái đã lột sạch Thuận Tử. Cậu ngồi một góc, hai tay kẹp giữa hai đùi, cúi đầu xuống mà không nói làm cho mọi người lại bật cười.
Một khi đã cởi quần áo ra thì thật là cả phòng hoạt sắc sinh hương. Những người này đều là đàn ông cường tráng, cơ bắp săn chắc. Dẫu cho có trắng đen, cao thấp, thì chưa tính đến dáng người hẳn cũng đã đủ khiến độc giả thèm đến nhỏ dãi.
Tôi nâng ly rượu lên trước mặt nói với mọi người: “Hôm nay quả là ngày lành tháng tốt. Tôi và Phong ca đi leo núi, nghĩ đến tối không có việc gì nên rủ mọi người tới chung vui, không ngờ mọi người lại có thể đến đông đủ như vậy. Mấy năm nay, anh em chúng ta cùng nhau 'vác súng ra trận' nhưng để tụ họp đông đủ như này thì thật là không dễ dàng. Tất cả những người đã từng vào cơ thể của Phong ca đều đang ở đây, vậy nên hãy cùng nâng ly nào —— à, không đúng, còn thiếu một người.” Tôi nhìn Phong ca, thấy anh im lặng tỏ vẻ ngầm đồng ý, bèn kể cho mọi người hôm nay ra ngoài gặp được người đàn ông vạm vỡ kia. Thế là mọi người lập tức nháo nhào lên, A Vĩ reo lên: “Bảo sao hôm nay cái miệng của Phong ca dễ chơi như vậy, ra là mấy người đã luyện tập rồi, haha.”
Mọi người nhìn chằm chằm vào miệng và cổ của Phong ca, mấy người còn nuốt nước miệng. Ngay cả lão Trương vốn bình tĩnh nhất thì dương v*t trong quần con cũng đã dựng thẳng lên, khiến mặt Phong ca đỏ ngay tắp lự, hơi hơi cúi đầu.
“Nào, nâng ly chúc mừng tình bạn của chúng ta.” Tôi nắm tay Phong ca, kéo anh đứng dậy.
Mọi người cũng đứng dậy và cụng ly với chúng tôi. Mười một con cu to lớn dựng đứng, sừng sững trong những chiếc quần lót đủ loại màu sắc, tất cả đều hướng về phía bàn ăn, quả là ngoạn mục.
“Chúc cho tình yêu của hai người thiên trường địa cửu.” Đây là Lưu Ngôn, nghe chua lòm. Cậu ta từ lâu đã thích Phong ca, nhưng tuy ở cùng một tiểu đoàn, lại không có cơ hội ra tay, trong lòng hẳn là hụt hẫng lắm.
“Mong cho tuổi trẻ của chúng ta luôn ở đó.” Đây là Tiểu Võ.
“Mong cho chúng ta luôn mạnh khỏe và hạnh phúc.” Đây là bác sĩ Triệu Đầu.
“Mong sao chúng ta có thể cùng nhau cụng ly trên chiến trường.” Đây là thượng úy Hoắc Khải, vừa nói vừa cười ha ha.
“Chúc hai người hạnh phúc.” Đây là lão Trương, mỉm cười nhìn chúng tôi.
“Chúc mọi người vĩnh viễn hạnh phúc.” Đây là lão Lý.
“Hổ ca, Phong ca, em mời hai anh.” Đây là Thuận Tử, ngượng ngùng sợ hãi.
“Chúc mừng A Phong đã tìm được chín, mười, mười một ông chồng.” Đây là A Vĩ, (Lão Lý? Thuận Tử? Ông anh ngoài đồng? Cái tên này tính cũng nhanh quá đi). Tôi nhịn không được, thay Phong ca cười mắng một câu.
“Nào, nâng ly chúc mừng cái mông chơi mãi không hỏng của Tiền Phong.” Đây là Đại Quân, thu hút sự la ó của mọi người.
Mọi người vừa bắt đầu nhậu, bầu không khí trở nên sôi nổi. Chúng tôi nghe Đại Quân kể về mấy chuyện quái gở khi lái xe; nghe Triệu Đầu kể muôn vàn câu chuyện nực cười của các loại bệnh nhân nam; nghe trợ lý Hoắc kể mấy chuyện nam nữ ở quê anh; nghe lão Lý nói về mấy chuyện tồi tệ của những kẻ độc thân và những kẻ biến thái trên công trường của họ; hay nghe A Vĩ kể về mấy cuộc tình 419 mãnh liệt không biết thật hay bịa... Dù sao thì chủ đề chưa bao giờ rời xa phần dưới rốn.
Mọi người vừa bàn tán sôi nổi vừa uống rượu nên dục vọng cũng dần ngóc đầu dậy. chín cặp mắt dâm đãng nhìn chằm chằm Phong ca như một con quỷ chín đầu đang nhìn chằm chằm vào một miếng mỡ. Ngay cả bàn tay của lão Trương cũng lặng lẽ chạm vào tay của anh —— đây là lý do tôi sắp xếp để lão Trương ngồi cạnh Phong ca. Nếu là người khác ngồi cạnh anh thì e rằng họ đã bắt tay vào công việc rồi.
“Hổ Tử, lão Lý và Thuận Tử sao lại gia nhập hàng ngũ của ta thế? Mắt nhìn của anh và Phong ca thật không tồi nha.” Tiểu Võ thông minh, lanh lợi phá vỡ bầu không khí sắc tình đầy xấu hổ.
“Ha ha,“ Tôi lập tức hiểu ý, cơm còn chưa ăn xong, giờ mà dọn bàn để vác súng ra trận thì cũng khó đấy. “Chuyện này thú vị lắm, hay là để lão Lý kể cho mọi người đi.”
“Được.” Lão Lý cũng không từ chối, chỉ về phía cửa sổ trong phòng ngủ: “Lúc đó tôi đang lái cần trục tháp trên công trường. Hôm đó trời mới tờ mờ sáng thì tôi thấy nhà Hổ Tử sáng đèn, thế là liếc mắt nhìn xem, nào ngờ nhìn thấy một anh cao to kéo rèm cửa ra để mở cửa sổ.”
“Đấy là tôi mở, không ngờ lại để ông thấy.” Người đó là Đại Quân. Hôm đó vật lộn đến độ tôi ở cách vách cũng không ngủ nổi thì chỉ có anh ta.
“Ồ, ra là chú à, ha ha.” Lão Lý cười rồi lại nói tiếp: “Vừa nhìn qua tôi đã thấy có một người đang nằm trên giường, phía sau là một người đàn ông trung niên, chắc là lão Trương phải không? (lão Trương gật đầu), đang khiêng chân người ta mà ***. Bên cạnh lại còn có cả hai anh thanh niên nâng *** để người kia bú cho nữa. Mép giường cũng có một người đang ngồi vuốt ve...”