Yêu Em, Yêu Em, Cả Đời Chỉ Yêu Em!

Chương 51: Chương 51: Tâm trạng bồn chồn của Vương Ngữ Ninh (1)




Buổi tối ngày hôm sau tại nước M, hôm nay Mạc gia tổ chức một buổi tiệc nhỏ để chúc mừng sự hợp tác giữa tập đoàn Mạc thị và Hoắc thị, đương nhiên Hoắc Dạ cũng có nói là anh sẽ tới. Khi này anh xuất hiện thì Mạc Đình - Cha của Mạc Tâm Di cũng bước đến chỗ của anh, còn cười vui vẻ nói:

- Tiểu Hoắc đến rồi à, chú còn sợ cháu bận không đến nữa cơ đấy.

- Chú Mạc, lâu rồi không gặp chú. Lần này là tiệc chúc mừng hợp tác giữa Mạc thị và Hoắc thị, làm sao cháu không đến được.

Nhưng rồi Mạc Đình lại nhìn ngó xung quanh, vì hôm qua ông ấy có nghe con gái Mạc Tâm Di nói rằng Hoắc Dạ kết hôn rồi, làm ông ấy còn trông chờ được nhìn thấy vợ của anh, nhưng xem ra hôm nay vẫn là không gặp được rồi.

- Nghe Tâm Di nói cháu kết hôn rồi? Sao vậy, tiểu phu nhân ở nhà không đến sao?

Nghe Mạc Đình nhắc đến Vương Ngữ Ninh thì Hoắc Dạ cũng chỉ nhẹ nhàng mỉm cười, đáp:

- Hiện tại Ninh nhà cháu vẫn còn đi học. Đợi nghỉ hè có dịp cháu sẽ đưa cô ấy đến đây gặp chú.

- Được đó Hoắc Dạ, chú với cha mẹ cháu là chỗ giao tình lâu năm. Trước kia chú còn nghĩ nếu được thì cháu và Tâm Di nhà chú thành một đôi, cuối cùng hai đứa ở trường lại là kỳ phùng địch thủ. Bây giờ nhìn hai đứa đều hạnh phúc như vậy, xem như chú Mạc yên tâm rồi.

Hoắc Dạ cũng chỉ gật đầu mà không nói gì thêm. Trong bữa tiệc đương nhiên cũng có nhiều thành phần khó nói trước, nên Bạch Dụ Cương vẫn luôn đi sát bên cạnh anh, một phút lơ là cũng không dám. Đến khi thấy trời đã muộn rồi thì Hoắc Dạ cũng nhanh chóng xin phép về trước.

Ngay khi anh vừa về đến nhà thì lại nhận được một tin nhắn của Vương Ngữ Ninh

[Ninh]: Chồng, anh gặp anh Khắc Kiệt rồi sao?

[Hoắc Dạ]: Ừ, anh ấy là bạn trai của Mạc Tâm Di. Lúc sáng này có ngồi nói chuyện một chút.

Vương Ngữ Ninh ở đầu dây bên kia liền há hốc, người nam nhân cao lãnh khó ưa như Phạm Khắc Kiệt mà cũng có bạn gái sao? Xem ra cô chị gái Mạc Tâm Di này đúng là số khổ mà, chẳng những bây giờ ở trên mạng bị chửi là tiểu tam thì thôi đi, đến bạn trai thật cũng là một tên khó ưa y như Vương Ngữ Tùng. Đúng là hồng nhan mà khá bạc phận.

[Ninh]: Anh và chị ấy không định thanh minh một chút sao? Bây giờ trên mạng đồn anh và chị ấy lén lút qua lại, còn nói em bị cắm sừng... À đúng rồi, có người còn nói chị Tâm Di mang thai ba tháng nữa.

[Hoắc Dạ]: Không vội, Mạc Tâm Di không muốn thanh minh, cứ mặc kệ cô ấy đi.

Ngay sau đó thì Hoắc Dạ cũng không nhịn được liền gọi cho cô, đương nhiên là Vương Ngữ Ninh cũng không từ chối. Hai người họ cứ như vậy mà nói chuyện với nhau rất lâu, mãi cho đến khi Vương Ngữ Ninh ngủ quên mất. Nhìn thấy cô gái nhỏ của mình đã ngủ rồi thì Hoắc Dạ cũng chỉ mỉm cười, nhưng anh không có ý định tắt máy, thay vào đó liền để điện thoại sang một bên, vừa nhìn ngắm vợ nhỏ ngủ, vừa có thể an tâm đi vào giấc ngủ của mình.

[...]

Buổi sáng khi Vương Ngữ Ninh thức dậy thì thấy điện thoại vẫn chưa tắt, hiển nhiên cô cũng không biết anh ở bên kia đã dậy hay chưa, liền nhỏ giọng gọi:

- Hoắc Dạ? Anh dậy chưa?

Một giây sau đó thì Hoắc Dạ đã cầm điện thoại lên, vừa nhìn thấy gương mặt nhỏ của Vương Ngữ Ninh thì anh đã cười, nói:

- [Dậy rồi, vừa hay dậy trước em một tiếng. Hôm nay em có tiết không?]

- Có, chút nữa anh hai sẽ đưa em và chị dâu đi học.

- [Vậy em ăn sáng đi rồi còn đi học. Anh cũng phải đi đến Mạc thị có việc.]

Sau khi báo cáo lịch trình của mình xong thì Hoắc Dạ cũng để Vương Ngữ Ninh tắt máy trước, còn cô thì cũng chỉ biết cười trừ, có lẽ người đàn ông này cho dù là kiếp trước hay là kiếp này thì đều chú ý đến tâm trạng của cô như vậy. Nhớ lại ở kiếp trước thì anh cũng đã đi công tác ở nước M một thời gian, nhưng trong suốt thời gian đó thì anh rất tự giác, đi đâu, làm gì hay thậm chí là gặp ai, ăn gì, ở đâu đều báo cáo rõ cho cô biết, chỉ là khi đó Vương Ngữ Ninh cảm thấy chuyện anh làm rất vô bổ, nhưng bây giờ nghĩ lại thì anh đúng là người chồng tốt.

Đột nhiên lại nghĩ đến kiếp trước càng làm cho Vương Ngữ Ninh cảm thấy có chút tội lỗi, dù rằng hiện tại cô đã thay đổi rồi, cuộc sống vợ chồng hay gia đình hiện tại cũng rất tốt, nhưng tại sao cô cứ có cảm giác bồn chồn là sao vậy nhỉ? Lẽ là do cô nghĩ nhiều rồi?

Bất chợt, nhìn vào lịch này thì kiếp trước là ngày cô phát hiện mang thai ở kiếp trước, ngày hôm đó cô cũng có cảm giác bồn chồn như vậy, sau đó đã nhờ người mua giúp que thử thai, rồi ở trong trường phát hiện ra bản thân mang thai... Nhưng mà kiếp trước giữa cô và Hoắc Dạ xảy ra chuyện thân mật cũng rất nhiều lần, còn ở kiếp này thì dường như chỉ mới có một lần... Chắc là do cô nghĩ nhiều rồi.

Sau một hồi trấn tĩnh thì Vương Ngữ Ninh cũng bước xuống nhà chuẩn bị đi học, nhưng hôm nay Vương Ngữ Tùng có việc nên đã đi trước, vì thế nên cô đã được tài xế đưa đi học. Khoan đã... Ở kiếp trước cũng là vì Hoắc Dạ bận ở nước ngoài nên tài xế đã đưa cô đi học, chuyện này là trùng hợp thôi sao? Khi này Lâm Thiếu Xuân thấy con gái thất thần liền nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô, nói:

- Ninh à, sao vậy con? Không khỏe ở đâu à?

#Yu~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.