Yêu Giả Vi Vương

Chương 118: Q.5 - Chương 118: Chiến Vương Triều




Còn có một chuyện rất quỷ dị. Trên vách tường bạch ngọc vốn hiện ra bốn bức tranh cổ, nhưng sau khi Tiêu Lãng ngừng tu luyện, bốn bức tranh tranh cổ lại đột ngột biến mất, trong đại điện lại khôi phục nguyên dạng.

- Ừm? Không đúng!

Tiêu Lãng đột nhiên nhớ tới một vấn đề. Bây giờ hắn mới là chiến kỹ Thiên Ma ngũ trọng, cũng sắp tiếp cận tới thực lực Nhân Hoàng đỉnh phong. Vậy lục trọng không phải trực tiếp có thể tương đương với Thiên Đế? Mà theo kiến thức thông thường của Thiên Châu, tu luyện chiến kỹ Thiên Ma đến thất trọng mới có thể tương đương với Thiên Đế! Vậy chẳng lẽ tu luyện lục trọng thực lực không tăng thêm sao? Vậy tu luyện lục trọng làm gì?

Tiêu Lãng lập tức lấy bí điển tu luyện Thiên Ma đã mua trước đây ra kiểm tra. Chỉ có điều trên bí điển chỉ có phương pháp tu luyện bốn tầng đầu, căn bản không nói tu luyện sau ngũ trọng là thế nào. Thế giới này người có thể tu luyện chiến kỹ Thiên Ma đến ngũ trọng quá ít. Chắc hẳn người tu luyện tới lục trọng càng ít đến mức đáng thương!

Tiêu Lãng lại trở thành không có chuyện gì làm. Cuối cùng hắn bất đắc dĩ, chỉ có thể lấy biện pháp tu luyện nguyên thủy nhất cũng thống khổ nhất, Thiên Ma Luyện Thể!

Tu luyện Thiên Ma Luyện Thể rất thống khổ, nhất định phải không ngừng xé rách thân thể, kích động sinh mạng bản nguyên bên trong thân thể để tự cứu, khiến thân thể trở nên càng cường đại hơn, như vậy tốc độ tu luyện hết sức chậm, chậm hơn rất nhiều so với luyện hóa huyền thạch.

Nhưng giờ phút này Tiêu Lãng không có chuyện gì làm, nếu như một người ngồi đây hắn sẽ phát điên. Hắn chỉ có thể làm cho mình chìm đắm trong sự tu luyện, quên hết mọi thứ.

Hắn nuốt vào mấy viên năng lượng đan, lại một lần nữa chìm đắm ở trong việc tu luyện, đồng thời căn dặn Thảo Đằng không ngừng trị liệu cho hắn, như vậy tu luyện sẽ tăng tốc, cũng sẽ không khiến hắn chết trong chớp mắt.

Có Thảo Đằng trị liệu, hắn có thể liên tục không ngừng tu luyện, không cần dừng lại như vậy cũng không cần suy nghĩ nhiều. Thậm chí giờ phút này Tiêu Lãng cũng không dám để mình dừng lại. Bởi vì dừng lại hắn sẽ suy nghĩ nhiều, sẽ cảm thấy cực kỳ khủng hoảng.

Tiêu Lãng vừa tu luyện, trên vách tường xung quanh lại chậm rãi hiện ra bốn bức tranh cổ lớn siêu cấp. Hơn nữa Tiêu Lãng không biết, hắn tu luyện chiến kỹ Thiên Ma, linh khí trong đại điện này đột ngột trở nên nồng đậm đến mức đáng sợ, cũng cảm giác như trong đại điện có vô số huyền thạch bị luyện hóa...

Linh khí thiên địa bao quanh Tiêu Lãng, kèm theo Tiêu Lãng đang tu luyện, bị hắn nhanh chóng hấp thu, khiến thân thể của hắn trở nên càng cường đại hơn. Nữ tử mặt y phục màu xanh lục trong bốn bức tranh cổ thản nhiên đứng, giống như bốn người còn sống lặng quan sát Tiêu Lãng tu luyện. Thảo Đằng cũng vờn quanh Tiêu Lãng, không ngừng trị liệu.

Dường như linh khí thiên địa nồng đậm khiến Thảo Đằng cảm thấy hưởng thụ. Nàng ngưng tụ trăm vạn phân thân thành một bản thể Thảo Đằng dài mấy chục ngàn mét, một đoạn cuốn lấy Tiêu Lãng chuẩn bị trị liệu bất kỳ lúc nào, còn lại phần lớn thân thể trôi lơ lửng ở không trung, đắm chìm trong linh khí nồng đậm.

Tiêu Lãng bế quan một lần có thể bế quan rất lâu. Bởi vì không có nhân tố bên ngoài ảnh hưởng hắn, hơn nữa bản thân hắn cũng không muốn tỉnh lại, trừ phi năng lượng đan tiêu hao hết hắn bị đói bụng tỉnh. Nhưng hắn giữ nguyên loại trạng thái tu luyện này, bản thân tự có linh khí thiên địa bổ sung năng lượng cho thân thể, chắc hẳn dùng một năng lượng đan, không hết nửa năm sẽ không đói bụng. Hơn nữa hắn một lần đã nuốt chửng mấy viên.

...

Thời gian nhanh chóng trôi đi. Trong lúc đó, Thanh Mộc Ngọc đã xuất quan một lần. Chỉ có điều hắn chỉ đi lại gần đó, tiến vào trong Thiên điện nhìn bức tranh cổ kia một chút. Sau khi không có bất kỳ phát hiện nào, hắn mới trở lại ngồi thiền.

Tiêu Lãng bế quan một năm!

Thiên Châu xảy ra một vài vấn đề nhỏ. Phía tây có một phủ vực bắt đầu tấn công một phủ vực khác. Mà chỉ trong thời gian ba ngày, phủ chủ phủ vực kia dẫn đầu tộc trưởng tất cả các đại gia tộc trong phủ vực đầu hàng.

Thiên Châu thường xuyên có phủ vực khai chiến. Nếu như là phủ vực trung đẳng hoặc là phủ vực nhỏ, điều này cũng rất bình thường! Thông thường bá chủ một phương kia sau khi hai phủ vực giao chiến xong, sẽ ra mặt giải hòa.

Nhưng trong lúc hai phủ vực này giao chiến, lại thu hút sự chú ý của tất cả các thế lực lớn của Thiên Châu. Bởi vì một trong hai phủ vực khai chiến chính là Phi Dương Phủ. Hơn nữa Phi Dương Phủ tấn công phủ vực bên cạnh, điện chủ Tinh Thần cũng chưa từng xuất hiện, chấp nhận hành động của Vân Phi Dương.

Sau đó Phi Dương Phủ không ngừng khai chiến, bắt đầu tấn công ba phủ vực gần Phi Dương Phủ. Trong đó còn có một phủ vực có cường giả Thiên Đế. Chỉ trong thời gian nửa tháng, ba phủ vực đã thần phục! Ngay cả tên Thiên Đế kia cũng lựa chọn thần phục.

Sau khi chuyện này truyền ra ngoài, tất cả Thiên Châu xôn xao!

Phủ vực khai chiến, thông thường bởi vì gia tộc của hai phủ vực có thâm cừu đại hận. Nhưng chưa bao giờ có phủ vực nào dám quang minh chính đại chinh chiến như thế. Đây không phải là trả thù mà là quang minh chính đại mở rộng lãnh thổ!

Thiên Châu từ sau khi Hồng Đế chết, vẫn giữ nguyên cục diện quần hùng tranh bá, mười gia tộc đại siêu cấp đều làm Vương, các phủ vực làm theo ý mình, chưa bao giờ xuất hiện gia tộc nào mở rộng lãnh thổ như vậy. Nhiều nhất bọn họ chỉ giống như gia tộc Lạc Diệp, âm thầm khống chế mấy phủ vực. Bởi vì mười đại gia tộc đều có hiệp nghị, không được tấn công phủ vực mở rộng lãnh thổ.

Về phần các gia tộc nhỏ còn lại càng không dám mở rộng lãnh thổ. Bằng không bọn họ sẽ bị thập đại gia tộc vô tình ép tới. Nhưng điện chủ Tinh Thần vẫn không có bất kỳ biểu thị gì, mặc cho Vân Phi Dương mở rộng lãnh thổ.

Tất cả đại gia tộc vùng phía tây bắt đầu kinh hoàng. Nếu điện chủ Tinh Thần không quản, tiếp tục như vậy cuối cùng tất cả phủ vực vùng phía tây không phải sẽ bị Vân Phi Dương chinh phục sao?

Nhiều gia tộc khác lại lo lắng, Thiên Châu vốn nước đã đủ sâu, sóng ngâm các nơi không ngừng phun trào. Vân Phi Dương làm như vậy không cẩn thận sẽ khiến Thiên Châu đều đại loạn, mười đại gia tộc cũng sẽ khai chiến.

Chỉ có điều điện chủ Tinh Thần không quản chuyện này, các gia tộc siêu cấp khác cũng không thể xuất thủ, càng không thể ra tay.

Vùng phía tây nhất thời nổi phong vân. Trong khoảng thời gian này Vân Phi Dương vốn thu phục không ít cường giả. Hiện tại lại có thêm một Thiên Đế thần phục, dưới tay hắn đã có được hai Thiên Đế. Cường giả Nhân Hoàng đã có tới mười vạn.

Vân Phi Dương ngự giá thân chinh, dẫn dắt hai Thiên Đế trực tiếp ép tới. Chỉ trong thời gian một tháng, hắn lại công chiếm hơn mười phủ vực, lại thu phục thêm một cường giả Thiên Đế.

Không người nào dám chống lại hắn, cũng không người nào biết vì sao những gia tộc kia nhanh chóng thần phục như vậy? Ngược lại cho người Thiên Châu ấn tượng, đại quân của Vân Phi Dương hết sức cường đại, nếu những phủ vực này không muốn thần phục chính là bị giết toàn tộc...

Thiên Châu lòng người bàng hoàng. May mà sau khi Vân Phi Dương chinh phục mười sáu phủ vực thì ngừng lại. Mà Vân Phi Dương lại chiêu cáo thiên hạ, thay đổi mười sáu phủ vực, thành lập Chiến Vương Triều!

Toàn Thiên Châu lại xôn xao!

Tấn công phủ vực đây không tính là gì. Thành lập vương triều đế quốc đây không phải là chiêu cáo rõ ràng với toàn thiên hạ, hắn muốn nhất thống Thiên Châu sao?

Âu Dương Thúy Thúy rõ ràng bất mãn, tại Hồng Đế Thành phát ra một lời mời, ngoại trừ điện chủ Tinh Thần ra, chín Thiên Đế Chí Tôn Lãnh Đế, Ma Đế, Mộc Sơn Quỷ, Lăng đế, Nhàn Đế tề tụ tại Hồng Đế Thành, thương nghị đối sách.

Nếu như nói khủng hoảng nhất giờ phút này sợ là Thần Hồn Phủ. Vân Phi Dương gióng trống khua chiêng như vậy, đại danh của hắn đã sớm truyền khắp Thiên Châu. Mấy người Trà Mộc cũng nhận được tin tức, đặc biệt là ba chữ lớn Chiến Vương Triều, càng khiến trong lòng đám người Trà Mộc thêm nặng nề.

Tuy rằng bọn họ đã từng là con dân Chiến Vương Triều, Thiên Châu có thể xuất hiện một Chiến Vương Triều cũng khiến bọn họ có chút tự hào, nhưng Tiêu Lãng và Vân Phi Dương có thù oán, lại còn là thù oán rất sâu, mối thù không chết không thôi.

Mà giờ phút này Vân Phi Dương cường đại và bá đạo như vậy. Nếu hắn dám tấn công nhiều phủ vực như vậy, khiến điện chủ Tinh Thần không dám đưa ra bất kỳ lời nào, khiến cho các Thiên Đế Chí Tôn còn lại chỉ dám tập trung cùng nhau thương nghị, không phải là trực tiếp qua ép hắn. Điều này nói rõ hắn rất có niềm tin, hắn cũng có thể... dẫn đầu đại quân ép Thần Hồn Phủ.

Còn có một vấn đề càng nghiêm trọng, Tiêu Lãng đã biến mất hơn một năm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.