Yêu Giả Vi Vương

Chương 21: Q.6 - Chương 21: Có còn nhớ Tử Sam?




Nghe Âu Dương Lãnh Yên nói xong, lòng Tiêu Lãng lạnh lùng. Vân Phi Dương muốn giết Tiêu Lãng, hắn không trách gã. Diệt Hồn Điện, Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế nhận lệnh từ Vân Phi Dương muốn giết Tiêu Lãng, hắn không thể trách bọn họ. Nhưng bọn họ không nên hủy thành trì Thần Hồn phủ, không nên giết con dân của Tiêu Lãng!

Tiêu Lãng là phủ chủ của Thần Hồn phủ, có quyền sinh sát ngàn vạn dân chúng trong Thần Hồn phủ. Trên vai Tiêu Lãng có thêm trách nhiệm, đó là bảo vệ bọn họ.

Tiêu Lãng là một người rất nặng cảm tình, hắn trở thành phủ chủ của Thần Hồn phủ mấy năm, có cảm tình rất sâu với Thần Hồn phủ. Tiêu Lãng thậm chí không cảm thấy nhà của mình ở Thần Hồn đại lục mà là Thần Hồn phủ.

Tiêu Lãng mới ra khỏi Hải Để thần phủ thì được cho biết Thần Hồn phủ bị công kích, tử thương vô số. Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu gặp nguy hiểm trong sớm tối, ngươi nói xem làm sao Tiêu Lãng không tức giận cho được?

Thế là Tiêu Lãng lập tức triệu tập vô số hải thú lên bờ từ Lãnh Đế phủ, hắn còn nhờ Lãnh Đế chuyển lời cho Diệt Hồn Điện là đừng giết chóc nữa. Kết quả khi Tiêu Lãng trở về vẫn nhìn thấy Tiêu Đế thành rách nát, xác phơi đầy. Mặc dù Lãnh Đế có nhúng tay trong đó, làm người ta chuyển lời của Tiêu Lãng chậm một bước. Nhưng dù người ta có truyền lời kịp đi chăng nữa thì Diệt Hồn Điện sẽ vẫn ra tay.

Bởi vậy lúc này Tiêu Lãng mang theo mấy trăm vạn hải thú vây quanh Phi Dương phủ, san bằng tất cả thành trì của Phi Dương phủ, giết toàn bộ võ giả dám ở lại Phi Dương phủ.

Tiêu Lãng đã tung ra ba thông cáo, nếu những người này vẫn không đi, làm chó săn cho Vân Phi Dương thì đừng trách hắn tâm ngoan thủ lạt.

Như Âu Dương Lãnh Yên đã nói, sự yếu đuối của Tiêu Lãng sẽ càng khiến kẻ địch càn rỡ hơn. Sau này nếu không muốn người ta đụng vào mình hoặc người thân của mình thì phải giơ đồ đao giết đến người trong thiên hạ không còn lá gan, không ai dám nổi lên lòng chiến đấu với Tiêu Lãng.

Thế là Tiêu Lãng không do dự nữa, quát to:

- Huyết Tháp, công kích!

- Grao! Grao!

Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng há to mồm máu rống lên. Mấy trăm vạn hải thú lao nhanh đi. Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải xoay quanh trên bầu trời, tùy thời hành động. Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng đứng tại chỗ bảo vệ Tiêu Lãng.

Diệt Hồn Điện không truyền tống đến, gã viện cớ là chưa thanh trừ hết hải thú trong Tu La phủ. Mặc dù nhiều người biết rõ Diệt Hồn Điện không dám tới, nếu không thì gã sẽ là đối tượng bị Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng, Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải công kích.

Vù vù vù vù vù!

Mấy vạn Tiễn Xỉ hải quái cùng bắn ra gai nhọn sau lưng. Vô số hải thú hoặc là phun ra băng tiễn, hoặc là phun ra thủy đạn, hoặc là con ngươi bắn ra cột sáng, toàn bộ phóng công kích từ xa. Gần trăm vạn công kích cùng một lúc bắn vào vòng bảo hộ bên ngoài Phi Dương phủ.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Phi Dương phủ rất lớn, vòng bảo hộ cực kỳ chắc chắn. Nhưng chỉ chớp mắt vòng bảo hộ đã vỡ nát. Tuy nhiên, lực công kích từ xa của hải thú không quá mạnh, trong Phi Dương thành có nhiều Thiên Đế phóng ra thánh uy Thiên Đế nhẹ nhàng đỡ được.

- Grao!

- Gru!

- Hú!

Các hải thú gầm rống lên, thanh âm chấn thiên động địa. Đám hải thú lao nhanh đi, mắt thấy sắp phá thành xông vào. Toàn bộ người trong thành trì không ra tay mà liên tục thụt lùi.

Bởi vì bọn họ rất rõ ràng, chỉ dựa vào bấy nhiêu người như bọn họ căn bản không phải đối thủ của hải thú.

Chợt có tiếng quát to vang lên từ bắc thành:

- Tiêu Lãng, dừng tay lại!

Một võ giả nam nhân trung niên mặc hoàng bào bay lên từ hoàng cung bắc thành, mặt gã đầy sát khí xa xa đối diện Tiêu Lãng.

Nam nhân trung niên võ giả mặc hoàng bào vàng quát to:

- Tiêu Lãng, nếu ngươi muốn đám Tiêu Thanh Y chết thì cứ ra tay đi! Tử Sam đã dẫn người đi Thần Khải phủ rồi! Mộc Sơn Quỷ còn ở Dạ Đế thành đúng không? Ha ha ha ha ha ha!

Tiêu Lãng khẽ thở dài:

- Huyết Tháp, ngừng công kích!

Âu Dương Lãnh Yên đứng cạnh Tiêu Lãng lắc đầu, lạnh lùng cười. Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng hú dài, hải thú ngừng lại ngay. Tiêu Lãng khống chế chiến xa Chí Tôn chậm rãi bay tới đằng trước Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng, nhìn chằm chằm vào Vân Phi Dương.

Tiêu Lãng cười nói:

- Vân Phi Dương, đã lâu không gặp. Vân Tử Sam đi Thần Khải thành? Ha ha ha ha ha ha! Nàng vẫn thích chơi tò giải quyết tạn gốc, bắt con tin sao? Thật có lỗi... Đoạn thời gian trước ta đã chuyển mọi người đi Khuynh Thành sơn rồi! Lấy thực lực của Vân Tử Sam sợ là không dám đi Khuynh Thành sơn bắt người.

- A?

Vân Phi Dương nhướng mày, thật ra gã chỉ thuận miệng nói chứ cũng không biết Vân Tử Sam đi đâu. Không ngờ Tiêu Lãng sớm để lại hậu chiêu, trước tiên chuyển dời mọi người đi rồi.

Mắt Vân Phi Dương chớp lóe, lại quát to:

- Tiêu Lãng, ngươi giỏi thật, có thể xua đám súc sinh này đồ sát nhân loại. Nhưng ngươi có biết thân phận hiện tại của trẫm là gì không? Trẫm chính là trưởng lão ngoại môn của Điện chủ Ngự Phong điện thuộc Diệt Hồn điện. Bởi vì Tử Sam có tư chất siêu tuyệt, có được tuyệt thế linh thể, được Điện chủ đặc biểt xem trọng phong làm thánh nữ. Ngươi dám đụng vào ta là đối địch với Diệt Hồn điện. Diệt Hồn điện cường đại biết bao, tùy tiện một người đi ra đều là tu vi cỡ Đại Đế. Nếu ngươi không sợ bị tru cửu tộc thì cứ để hải thú bước vào Phi Dương thành một bước đi!

- Thì ra là vậy!

Tim Tiêu Lãng run elen, tất cả nghi vấn trong lòng đều cởi mở.

Hèn chi Vân Phi Dương tăng thực lực nhanh như vậy, hóa ra là Vân Tử Sam trở thành thánh nữ của Diệt Hồn điện, gã gà chó lên trời được Diệt Hồn điện bồi dưỡng. Hèn chi nhiều phủ vực tây bộ dễ dàng thần phục Vân Phi Dương, hèn chi Diệt Hồn Điện hèn hạ đến vậy. Tất cả đều là bởi vì Vân Tử Sam có địa vị cực cao trong Diệt Hồn điện.

Tiêu Lãng hừ lạnh một tiếng, quát to:

- Diệt Hồn điện đúng là cường đại nhưng ngươi... Là cái thứ gì? Ngươi có thể đại biểu Diệt Hồn điện sao? Tất cả người trong thành nghe đây, làm chó săn chó người ta thú vị đến thế sao? Trong vòng mười giây lập tức cút đi, nếu không thì giết không tha!

Lời nói của Tiêu Lãng rất bá đạo, cuồng vọng, tương đương với chỉ vào mũi đám Thiên Đế chửi bọn họ là chó. Nhưng tất cả Thiên Đế giận mà không dám nói gì, ngược lại đánh trống rút lui, mắt chớp lóe tùy thời chạy trốn.

- Mười!

- Chín!

- Tám!

- ...

Giọng Tiêu Lãng như tiếng tử thần câu hồn vang lên, thanh âm không lớn nhưng vang vọng khắp nơi. Tuy trong Phi Dương thành có trăm vạn người, ngoài thành có vài trăm vạn hải thú nhưng không ai dám phát ra chút tiếng động.

Tim võ giả trong Phi Dương thành đập ngày càng nhanh, thân thể nhiều người lóe lên hồn lực, thiên lực chuẩn bị trốn. Vân Phi Dương biến sắc mặt. Nếu võ giả trong Phi Dương thành muốn trốn thì gã sẽ bị hải thú xé thành mảnh vụn.

- Hai!

- Một!

Vù vù vù vù vù!

Khi Tiêu Lãng hét đến chữ một thì mấy tên Thiên Đế vận thiên lực lấp lánh, bay nhanh hướng tây Phi Dương thành. Mấy Thiên Đế chạy trốn, những người còn lại theo đuổi chạy nhanh đi xa. Hải thú phía tây không nhận được lệnh của Tiêu Lãng nên không ra tay, mặc cho các võ giả chạy trốn.

Vù vù vù vù vù!

Vào lúc này, trên bầu trời Phi Dương thành đột nhiên tỏa ánh sáng bảy sắc, một cánh cửa màu vàng ngưng tụ trên không trung. Trong cửa vàng có một bậc thang vàng như thông lên thiên giới vậy.

Mọi người bị dị biến này làm giật mình. Những Thiên Đế, võ giả chạy tốn khựng giữa không trung. Các hải thú nhìn cửa to màu vàng. Trong mắt Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng xuất hiện sự sợ hãi.

Trên bậc thang cửa vàng có một nữ nhân chậm rãi đi xuống. Nữ nhân mặc quần tím, tư thế yểu điệu, khuôn mặt tuyệt mỹ. Trán nữ nhân có một nốt ruồi mỹ nhân khiến khí chất của nàng hiện ra siêu tuyệt, bất phàm.

Sau lưng nữ nhân có hai võ giả toàn thân phủ trong áo đen đi theo. Hai võ giả không phát khí thế ra ngoài lại khiến Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng cảm thấy tim đập nhanh. Thiên Đế trong Phi Dương thành nhìn mà thấy nghẹt thở.

Thiếu nữ xinh đẹp mặc quần tím tựa như cửu thiên thần nữ chậm rãi đi ra cửa lớn màu vàng, ánh mắt xa xa nhìn Tiêu Lãng, khóe môi cong lên độ cong làm người si mê.

Thiếu nữ mỉm cười nói:

- Lãng công tử, đã lâu không gặp, có còn nhớ Tử Sam không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.