Yêu Giả Vi Vương

Chương 61: Q.8 - Chương 61: Đưa ta một người làm tiểu thiếp




Thời gian như nước chảy, sau khi hơn mười người Tiêu Lãng ở trong rừng rậm tránh né ba ngày, phía xa chợt có một bóng đen bay vụt lại đây. Mười Thần Tổ hậu kỳ đồng thời mở mắt. Tiêu Lãng nhìn về phía Cao Hà. Rhân thể Cao Hà bắn mạnh ra, từ phía xa đã gầm thét nói:

- Người tới là người phương nào?

- Là ta, Cao Hà!

Từ phía xa toàn thân người kia cũng bao phủ trong y phục dạ hành, nhưng giọng nói trầm thấp đó, Tiêu Lãng rất quen thuộc. Trên mặt Cao Hà lộ vẻ vui mừng, quay đầu lại thấp giọng nói:

- Mọi người không cần khẩn trương. Là đại ca ta Cao Sơn!

Tiêu Lãng nhìn về phía mười Thần Tổ hậu kỳ căn dặn một tiếng, sau đó đi ra ngoài. Võ giả phía xa bắn mạnh đến lập tức bỏ mặt nạ xuống, trong tay xuất hiện một lệnh bài, nhìn Tiêu Lãng nói:

- Tiêu huynh đệ, tiểu thư mời các ngươi vào thành!

- Vào thành? Sẽ không khiến đối phương cảnh giác chứ?

Tiêu Lãng có chút kinh ngạc hỏi.

Cao Sơn đưa ra một chiếc nhẫn không gian nói:

- Trong này có mười viên liễm tức đan! Cho bằng hữu các vị nuốt vào đi. Yên tâm, ở cửa thành có người của chúng ta. Chút chuyện nhỏ như vậy còn sắp xếp không xong, chúng ta cũng không cần mưu tính gì nữa!

Tiêu Lãng tiếp nhận nhẫn không gian, đi vào trong rừng cây, đưa cho một Thần Tổ hậu kỳ. Người kia lấy một viên đan dược ra vừa ngửi liền gật đầu nói:

- Thật sự là liễm tức đan cao cấp. Nếu không phải là Thiên Tôn và Thần Tổ đỉnh cao tuyệt đối không tra xét được.

- Tốt!

Tiêu Lãng thấy Hoàn Nhan Nhược Thủy sắp xếp cẩn thận như vậy, lại càng tự tin hơn. Sau khi mọi người dùng đan dược xong, khí tức quả nhiên giảm đi rất nhiều. Tất cả chỉ còn lại thực lực Thần Quân.

- Đi!

Dẫn theo một đám người, Tiêu Lãng theo Cao Sơn một đi vào trong thành. Cao Sơn bắt đầu giao lưu với Tiêu Lãng, nói ra những điều Hoàn Nhan Nhược Thủy đã thu xếp. Lức sắp tới trong thành trì, Cao Sơn rời đi trước. Cao Hà dẫn theo mọi người nghênh ngang đi vào trong thành.

- Đứng lại, gần đây trong thành trì giới nghiêm. Nghiêm cấm người ngoài đi vào!

Bởi vì có nhân vật lớn của Hoàn Nhan gia trình diện tại Phi Vũ Thành, hộ vệ nghiêm ngặt hơn rất nhiều. Ngoài thành lại có hai Thần Tổ dẫn theo tổ đội. Cao Hà đã sớm gỡ khăn che mặt xuống, sắc mặt lạnh lẽo, trầm giọng nói:

- Làm càn, mắt ngươi mù, không nhận ra ta sao?

- Đại nhân Cao Hà, đắc tội. Đây là do đại nhân Lệ Sát căn dặn!

Thần Tổ vừa nói kia quan sát thấy đám người Tiêu Lãng phía sau đều mang theo mặt nạ, nghi ngờ hỏi:

- Những người này là?

- Vị này là một vị kỳ nhân có thần thông trị liệu, ta dẫn hắn đến gặp gia chủ một chút, xem có thể trị liệu được hay không!

Cao Sơn tùy ý đáp một câu, ánh mắt lại thoáng nhìn về phía một vị Thần Tổ khác. Người kia lập tức hiểu được, khoát tay nói:

- Người đại nhân Cao Hà dẫn đến có thể có vấn đề gì chứ? Nếu làm chậm trễ việc trị liệu cho gia chủ, ngươi và ta không thể gánh nổi đâu!

Tên Thần Tổ kia vẫn có chút do dự. Nhưng Cao Hà lại hừ lạnh một tiếng, không chút kiêng kỵ dẫn người phóng vào bên trong.

Đại thống lĩnh Thần Tổ kia muốn ngăn cản, nhưng cuối cùng vẫn không dám đắc tội Cao Hà. Đương nhiên chủ yếu nhất là vì trong đám người Tiêu Lãng, mạnh nhất chỉ là Thần Quân. Bằng không chắc chắn hắn sẽ không dễ dàng cho đi vào như vậy...

Cao Hà dẫn theo một đám người, bay thẳng đến tổ trạch Hoàn Nhan gia. Hoàn Nhan Nhược Thủy đã thu xếp cho Tiêu Lãng một thân phận rất quang minh chính đại, là tới chữa bệnh. Ai dám ngăn cản chính là muốn hại chết Hoàn Nhan Tuyệt Sát. Cho dù Hoàn Nhan Lệ Sát cũng không dám công khai ngăn cản. Tuy rằng có vô số trị liệu sư đã tới, nhưng không người nào có thể cứu sống Hoàn Nhan Tuyệt Sát!

Tiêu Lãng đương nhiên sẽ không chữa bệnh. Nếu như có Thảo Đằng ở đây, thật ra hắn có thể thử xem. Đương nhiên chủ yếu là Thảo Đằng chữa thương, không phải là giải độc. Bọn họ cũng không phải là cứu người, mà... trà trộn vào để giết người!

Bọn họ rất nhanh đã đến tổ trạch. Tổ trạch này rất khí thế, không kém những cổ bảo tại đại bản doanh của Hoàn Nhan gia kia chút nào. Nơi này canh phòng càng nghiêm ngặt hơn. Đám người Tiêu Lãng còn chưa tới gần, đã bị mấy Thần Tổ cản lại.

- Người nào, dám cả gan xông loạn vào tổ trạch Hoàn Nhan?

Đại thống lĩnh lại dẫn đầu đội là Thần Tổ hậu kỳ. Hắn cảnh giác liếc mắt nhìn Cao Hà một cái, sau đó ánh mắt tập trung vào đám người Tiêu Lãng phía sau Cao Hà.

Cao Hà dựa theo lời căn dặn của Cao Sơn, chắp tay nói:

- Trưởng lão Long Mã, vị này là Tiêu tiên sinh, có một loại thần thông có thể giải được rất nhiều độc tố! Ta cố ý đi mời tiên sinh tới trị liệu cho gia chủ. Việc này đã được thông báo cho tiểu thư.

Trưởng lão này hồ nghi nhìn Tiêu Lãng một chút, lạnh lùng nói:

- Trị liệu sư? Gia chủ mời ít nhất đã tới hơn trăm trị liệu sư? Ngay cả Thiên tôn Mộc Long cũng không thể giải độc, hắn có thể giải sao? Giờ phút này các trưởng lão đều đang ở đây. Ngươi không nên tùy tiện dẫn người ngoài vào.

Trưởng lão Long Mã nói rất rõ ràng, cũng vẫn tính là uyển chuyển. Dưới cái nhìn của hắn, đã không người nào có thể giải độc cho Hoàn Nhan Tuyệt Sát được nữa. Giờ phút này cũng chỉ còn lại một hơi thở, chắc hẳn một, hai ngày nữa sẽ chết.

Thiên tôn Mộc Long là trị liệu sư đứng đầu Hủy Diệt Chi Địa. Độc hắn còn không giải được, Tiêu Lãng chỉ là một võ giả còn chưa đạt tới mức Đại Thần có thể giải được sao?

Sắc mặt Cao Hà thoáng thay đổi, cắn răng chắp tay nói:

- Trưởng lão, đây là tiểu thư Nhược Thủy tự mình căn dặn. Tiểu thư nói cho dù chỉ có một phần vạn hi vọng, cũng không thể từ bỏ.

Người của Tiêu Lãng không vào được, Hoàn Nhan Nhược Thủy cũng không dám động thủ. Chờ tới lúc Hoàn Nhan Tuyệt Sát vừa chết, sợ rằng sẽ có nhiều người nương nhờ vào Hoàn Nhan Lệ Sát hơn nữa. Tới khi đó, mạch các nàng thật sự xong...

Trưởng lão Long Mã có phần không kiên nhẫn được nữa phất tay, nói:

- Có hi vọng đương nhiên sẽ không từ bỏ, nhưng ngươi cũng phải nhìn ngươi dẫn người nào về chứ? Trong khoảng thời gian này đã mời trên trăm vị trị liệu sư. Gia chủ chỉ trong giây lát nữa sẽ phải đi, các ngươi vẫn mù quáng hành hạ làm gì? Không thể để cho hắn yên tĩnh ra đi sao? Mau chóng lui lại. Còn tiếp tục quấy nhiễu, đừng trách ta không khách khí.

Sắc mặt Cao Hà hoàn toàn thay đổi, liếc mắt nhìn Tiêu Lãng một cái, hỏi dò hắn có nên sớm phát động trực tiếp xông vào hay không?

Tiêu Lãng khẽ lắc đầu, chỉ có điều trong mắt lại trở nên lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào trưởng lão Long Mã quát lạnh nói:

-Thiên tôn Mộc Long giải không được độc, ta nhất định không giải được sao? Mắt chó coi thường người khác! Hoàn Nhan gia các ngươi mời ta tới, chính là để đối xử với ta như thế này sao?... Ta còn không muốn cứu, cho gia chủ các ngươi nhanh lên đường một chút vậy.

- Lớn mật! Làm càn! Muốn chết!

Tiêu Lãng nói lời vô lễ lập tức chọc giận tới một đám người. Mấy Thần Tổ giơ cao trường đao trong tay lên, muốn trực tiếp động thủ giết người. Hoàn Nhan gia là một trong mười gia tộc đứng đầu Hủy Diệt Chi Địa. Đừng nói Tiêu Lãng là một nhân vật nhỏ còn chưa ngưng tụ ra thần thể, cho dù Hiên Viên Thiên Tâm nói như thế, cũng là tìm đường chết!

- Đừng nhúc nhích!

Tiêu Lãng cảm nhận được mười Thần Tổ hậu kỳ sau lưng muốn ra tay, vội vàng truyền âm nói, hoàn toàn không kiêng kỵ tới chiến đao từ phía sau bay tới. Hắn xoay người liền đi về phía xa.

Vèo!

Trường đao của ba Thần Tổ cắt phá không gian, chém về phía sau lưng Tiêu Lãng. Nhưng một khắc này trưởng lão Long Mã đột nhiên quát lớn:

- Lui ra!

Rõ ràng trưởng lão Long Mã là phái trung lập. Nếu như có thể cứu sống Hoàn Nhan Tuyệt Sát, hắn nhất định sẽ không tiếc bất cứ giá nào. Hoàn Nhan Tuyệt Sát là Thần Tổ đỉnh phong, rất có thể đột phá tới cường giả Thiên Tôn tuyệt thế. Những năm qua dưới sự dẫn dắt của hắn, Hoàn Nhan gia đã phát triển không ngừng, nhận được sự tôn kính và ưu ái của rất nhiều trưởng lão Hoàn Nhan gia.

Tiêu Lãng có thái độ như vậy, tất nhiên đã chọc giận trưởng lão Long Mã. Mà Tiêu Lãng chỉ dẫn theo mười Thần Quân, lại dám như thế? Nếu như không phải hắn không kiên nhẫn sống tiếp nữa, thì chính là cậy tài khinh người. Có lẽ hắn thật sự có thể cứu sống Hoàn Nhan Tuyệt Sát cũng không chừng.

Trưởng lão Long Mã suy nghĩ một chút, cuối cùng nói:

- Được, cho ngươi đi thử xem sao!

- Hừ, ngươi nói thử thì thử sao? Ta không cứu nữa!

Tiêu Lãng quay đầu lại cười lạnh một tiếng, khiến một đám Thần Tổ lại càng căm phẫn sục sôi muốn động thủ. Trưởng lão Long Mã trái lại càng tin tưởng Tiêu Lãng có thần thông thần kỳ, nên cố gắng kìm chế lửa giận trong lòng, cười nói:

- Vị Tiêu tiên sinh này, nếu như tiên sinh có thể chữa trị khỏi cho gia chủ nhà ta, điều kiện gì dễ nói!

- Vậy thì được!

Tiêu Lãng dứt khoát xoay người, dẫn theo người đi vào phía trong, lưu lại một câu nói:

- Nếu như ta cứu sống gia chủ các ngươi, trong hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, đưa ta một người làm tiểu thiếp đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.