Yêu Giả Vi Vương

Chương 124: Q.4 - Chương 124: Huyền thạch Thiên phẩm




Công tử Ma Tiêu chống lại tiểu công chúa Âu Dương gia!

Trong mắt vô số người phía dưới loé lên một tia hưng phấn. Hôm nay rất nhiều người tới đây kỳ thực chính là để xem công tử tiểu thư đại gia tộc đấu phú. Hiện tại rốt cuộc đã khai chiến. Điều này khiến bọn họ còn kích động hơn cả bản thân mình đấu giá.

Nếu đã bắt đầu, công tử Ma Tiêu hiển nhiên không cam lòng yếu thế. Quan trọng nhất là đối phương không phải là Âu Dương Tà mà là Âu Dương Ấu Trĩ. Hắn căn bản không tin tưởng tiểu cô nương này có nhiều huyền thạch như vậy? Hắn mở miệng, đột nhiên nói:

- Ba trăm vạn!

Ánh mắt Tiêu Lãng liền sáng rực lên. Giá tiền này rất đúng chỗ, vượt xa so với giá trị thực sự của hai chiếc chiến xa Thiên Cơ này. Mà giờ phút này Âu Dương Ấu Trĩ cũng không tiếp tục gọi giá nữa. Xem ra là nàng cố ý tăng giá. Điều này khiến các công tử, tiểu thư ở phía dưới có chút thất vọng. Chỉ có điều giờ phút này công tử Ma Tiêu khẳng định đang rất phiền muộn chứ? Lần sau ra tay hắn chắc hẳn sẽ càng nổi cơn thịnh nộ. Mọi người lại mong đợi.

- Ba trăm vạn? Lại thêm ban đầu hơn năm trăm vạn. Như vậy ta đã có tám trăm vạn huyền thạch. Chắc hẳn những bảo vật có ấn ký thiên đạo này còn có một vào bảo vật đặc biệt, gộp lại có thể bán được 3, 4 trăm vạn, ừm... Sàn đấu giá dự toán giá cả rất chuẩn xác!

Tiêu Lãng âm thầm suy nghĩ. Mà vừa nãy công tử Ma Tiêu mua chiến xa Thiên Cơ, tốn ba trăm vạn, tương đương với số huyền thạch trên người ít đi ba trăm vạn. Hắn càng tự tin có đủ huyền thạch để lấy được Hỏa Vân Vũ Y.

Buổi đấu giá tiến hành rất lâu. Những bảo vật của Tiêu Lãng cũng lẫn lộn trong buổi bán đấu giá. Đến giờ phút này bảo vật đều khá cao cấp. Mỗi lần trong bảo vật chứ ấn ký thiên đạo, ít nhất đều là năm đạo trở lên. Còn có một vài bảo vật có công dụng đặc biệt. Các vị khách ở nhã các trên lầu cũng dần dần ra tay.

Tiêu Lãng không có lòng muốn mua những bảo vật này. Hắn cũng không biết xem hàng, không biết bảo vật gì thích hợp với hắn, không dám bỏ huyền thạch ra mua loạn. Hắn chỉ ngồi xem cuộc vui. Rất nhanh hai tấm thiên chi tàn quyển cũng được đưa ra bán đấu giá. Cho dù người biết hàng ít, nhưng thật sự bán ra với giá trên trời hai mươi vạn một tấm.

- Một trăm vạn!

Một giọng nói lãnh khốc vô tình từ trong nhã các phía trên vang lên, khiến linh hồn Tiêu Lãng chấn động, thân thể cũng khẽ run lên. Âm thanh này tuy rằng lạnh lùng, nhưng hắn vẫn vô cùng quen thuộc. Đây là giọng nói của... Tiểu Đao!

Tiểu Đao quả nhiên ở phía trên!

Trong lòng Tiêu Lãng lại vừa kích động, vừa tức giận. Hắn ở cách Tiểu Đao gần như vậy, lại không có cách nào quen biết nhau. Mấy cường giả Thiên Đế ngồi trên lầu các. Ngoài ra còn có Nhàn Đế là Thiên Đế Chí Tôn. Nếu hắn dám gây ra lộn xộn, sợ rằng sẽ bị người giết chết trước tiên.

Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào vị trí nhã các của Tiểu Đao. Chỉ bên trong đó có cấm chế, hắn hoàn toàn không nhìn thấy được thân thể khôi ngô đến mức khiến người ta khó kiềm chế kia. Trong đầu của hắn chợt hiện lên một thiếu niên luôn cười ngây ngô giống như kẻ ngu si, con mắt thoáng ướt.

- Sao lại có thể là hắn! Làm sao có khả năng?

Trong nhã các trên lầu, Tiểu Đao đang vội vàng đấu giá một cái búa lớn, không có thời gian chú ý tới đôi mắt của Tiêu Lãng trong vô số khuôn mặt ở phía dưới nhìn lên. Nhưng Mộc Tiểu Yêu lại nhìn thấy rất rõ ràng. đặc biệt là trong ánh mắt Tiêu Lãng bao hàm vô số tâm tình rất phức tạp như vui mừng, tưởng niệm, tức giận chờ đợi. Với sự thông minh nhanh trí, nàng đã đoán được thân phận Tiêu Lãng.

Thân thể tuyệt mỹ của Mộc Tiểu Yêu khẽ run lên. Đôi mắt đẹp của nàng thoáng ướt. Nàng bị tình cảm chân thành của Tiêu Lãng đánh động. Nàng có thể cảm nhận được rõ ràng tình nghĩa huynh đệ giữa Tiêu Lãng và Tiểu Đao. Chỉ có điều nàng lại không thể để cho hai người gặp lại.

Bởi vì một khi phong ấn ký ức của Tiểu Đao bị phá vỡ, sẽ khiến tâm hắn đang thuần khiết như tờ giấy trắng tăng thêm rất nhiều tạp niệm. Do đó sẽ khiến tốc độ cảm ngộ thiên đạo sẽ chậm đi rất nhiều. Vạn năm khó khăn lắm mới xuất hiện một chiến sĩ Thần Khải, đối với Mộc Gia quá quan trọng. Nàng không dám mạo hiểm như vậy...

Cũng may Tiêu Lãng nhìn một hồi, ánh mắt vô cùng buồn bã cúi đầu xuống. Cái bóng lưng cô đơn hiu quanh khiến Mộc Tiểu Yêu cảm giác sống mũi cay cay. Nhưng nàng chỉ có thể cứng rắn kìm chế, đồng thời tự nói với mình nhất định không thể để cho hai người gặp mặt. Đợi lát nữa buổi đấu giá kết thúc, tới lúc cần thiết, nàng nhất định phải nghĩ biện pháp bảo người ta đuổi Tiêu Lãng đi, cho dù nội tâm của nàng thực sự không muốn làm như vậy...

- Hắn không phải đã rơi vào vực sâu tử vong sao? Hắn làm sao đi ra được? Hắn võ giả trong vực diện lại có thể đi vào sàn đấu giá? Hắn vào bằng cách nào? Những năm qua hắn rốt cuộc đã gặp được những gì?

Nhìn bóng lưng Tiêu Lãng phía dưới, trong đôi mắt linh động của Mộc Tiểu Yêu lộ vẻ kinh ngạc. Đối với thiếu niên đến từ vực diện nhỏ kia, nàng cũng rất tò mò.

Tiểu Đao ra tay, cái rìu cực lớn chứa mười đạo ấn ký thiên đạo lập tức rơi vào tay hắn. Ai dám tranh đồ với thiếu phủ chủa của gia tộc Thần Khải? Mộc Tiểu Yêu đã khôi phục lại thần thái hờ hững, thậm chí không dám nhìn Tiêu Lãng nữa...

Buổi đấu giá sắp kết thúc. Bảo vật cũng càng ngày càng quý hơn. Ngay vừa rồi còn xuất hiện một bảo vật có tới năm mươi ấn ký thiên đạo, còn có bảo lô mang theo ngọn lửa U Minh xuất hiện. Trong nháy mắt, toàn bộ sàn đấu giá giống như muốn nổ tung.

- Đại nhân, tất cả bảo vật của ngài đã được đấu giá ra ngoài. Tổng quản đại nhân bảo ta mang danh sách giá cả đến cho ngài!

Giờ phút này Tiêu Lãng không có tâm tình đến xem bảo vật. Hắn cũng không có hứng thú với rất nhiều bảo vật. Đặc biệt là loại chí bảo có ấn ký thiên đạo này, hắn càng không có chút lòng hiếu kỳ nào. Bởi vì chí bảo này nhất định phải có hồn lực cường đại mới có thể thôi thúc được, không giống như Vô Tình Kiếm dựa vào ý niệm và chút ít huyền lực là có thể thôi thúc. Hắn tu luyện chiến kỹ Thiên Ma cho dù đã tới tứ trọng, nhưng hồn lực có thể tập trung ở bên trong thân thể lại ít đến mức đáng thương. Cho dù là bảo vật cường đại hơn nữa không có hồn lực hắn cũng không khởi động được.

Giờ phút này hắn đang bận rộn kiểm tra một phần danh sách, con mắt hắn sáng ngời. Cuối cùng hắn tính toán sơ qua một chút, số bảo vật kia lại bán ra được với giá trên trời 1 ngàn 1 trăm vạn. Lại thêm sốp huyền thạch trên người, hắn đã có lượng của cải lớn, hơn 1 ngàn 200 vạn.

Nếu như dùng những huyền thạch này để tu luyện chiến kỹ Thiên Ma, nếu như Tiêu Lãng có thể cảm ngộ thiên đạo vượt qua tâm ma, hắn tuyệt đối có thể dựa vào những huyền thạch này tu luyện tới chiến kỹ Thiên Ma ngũ trọng. Đáng tiếc Tiêu Lãng không chuẩn bị dùng để tu luyện, trái lại chuẩn bị dùng để tiêu xài một lần.

- Tiếp theo là bảo vật đếm ngược thứ ba của sàn đấu giá!

Bảo lô có ngọn lửa U Minh cuối cùng trưởng lão Lãnh gia, đệ nhất gia tộc phía đông Thiên Châu dùng tám trăm vạn huyền thạch mua về.

Lời Cầm Phi nói đã thu hút lực chú ý của Tiêu Lãng đến trên đài. Bảo vật thứ ba đếm ngược? Đây không phải là nói rõ Hỏa Vân Vũ Y sắp xuất hiện rồi sao?

Cầm Phi đưa ánh mắt lả lơi quyến rũ nhìn lướt qua xung quanh, sau đó thản nhiên nở nụ cười, mở ra đáp án:

- Bảo vật thứ ba đếm ngược là một chí bảo được thiên địa nuôi dưỡng. Một viên huyền thạch Thiên phẩm! Giá bat đầu là ba trăm vạn huyền thạch. Mỗi lần tăng giá không ít hơn năm mươi vạn!

Lần này tất cả mọi người nhất thời đều chấn động. Ngay cả ánh mắt Tiêu Lãng cũng sáng rực. Hắn có Liệt Thần Thủ hung tàn như vậy, chính là thần thông nhận được từ trong huyền thạch Thiên phẩm này. Quan trọng nhất là bên trong huyền thạch Thiên phẩm này có thể có thần hồn khí, còn có ấn ký đại đạo do Thiên Đế giao cho. Lần tâm ma thứ hai của chính là dựa vào thần hồn khí nên mới vượt qua được.

- Năm trăm vạn!

Trên lầu các có một tiếng quát lớn vang lên, khiến nội tâm hừng hực của Tiêu Lãng nhất thời bị nước lạnh giội xuống. Huyền thạch Thiên phẩm này khó lắm mới xuất hiện một viên. Đây cũng là chí bảo đột phá bình cảnh. Chắc hẳn những cường giả Thiên Đế này cũng sẽ ra tay. Cho dù hắn bán chiến xa chí tôn cũng không đủ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.