Yêu Giả Vi Vương

Chương 91: Q.8 - Chương 91: Lại diệt Thần Tổ




Độc Long luôn nghe lời Tiêu Lãng. Cho dù Tiêu Lãng bảo hắn đi một mình chiến đấu với Thần Tổ, hắn cũng sẽ không chút do dự xông lên.

Cho nên hiện tại sau khi nhận được mệnh lệnh của Tiêu Lãng, khói độc trên người hắn bắt đầu cuồn cuộn tuôn ra. Khói độc với phạm vi gần vạn mét đã bị ép thành ngàn mét. Chỉ có điều hắc khí bên trong càng dày đặc hơn. Tiêu Lãng ở bên trong không phóng thích thần thức căn bản không phán đoán được phương hướng.

- Xì xì!

Tiêu Lãng không phán đoán được phương hướng, Thần Tổ quét thần thức qua, dễ dàng tập trung được vị trí của hai người. Hai tay hắn vỗ một cái, hai ngân long lao ra, tạo thành tư thế giáp công vọt về phía Độc Long. Còn Tiêu Lãng lại may mắn không bị để ý tới...

- A!

Độc Long khống chế khói độc tuôn ra hình thành hai độc thủ chưởng cực lớn, chộp về phía hai con Bạch Long kia. Hai đen hai trắng trên không trung rất chói mắt. Hai người công kích cũng khiến cho không gian liên tục chấn động, uy mãnh đến cực điểm.

Vèo!

Công kích năng lượng như thế, Tiêu Lãng tất nhiên sẽ tránh đi trước tiên. Tuy rằng thân thể hắn hiện tại đủ cường đại, nhưng ở trung tâm của vụ nổ khó tránh khỏi sẽ bị thương. Hiện tại Thảo Đằng cũng không ở bên cạnh hắn, khi bị thương lực chiến đấu tất nhiên sẽ giảm bớt.

Ầm!

Một hào quang chớp hiện dường như mặt trời nổ tung. Trùng kích khủng bố khiến Tiêu Lãng và Độc Long đều bắn ra ngoài, Tiêu Lãng tránh né nhanh chỉ bị thương nhẹ. Độc Long dường như lại hơi ngốc, không tránh né bị nổ tung chấn động tới chiến giáp bên ngoài thân, trên người máu thịt be bét.

Vèo!

Cường giả Thần Tổ kia đã cắt phá trời cao đến. Trên mặt Tiêu Lãng đầy vẻ kinh sợ quát lớn:

- Độc Long chạy mau!

Trong tay Tiêu Lãng lập tức xuất hiện một thần binh Đại Thần, giống như không muốn sống phóng về phía cường giả Thần Tổ. Độc Long dường như giật mình, thân thể vội vàng lăn vài vòng, kinh hoàng chạy thoát thân.

- Hừ, còn muốn trốn sao?

Cảm nhận được Tiêu Lãng ở phía dưới phóng tới một công kích năng lượng, cường giả Thần Tổ kia xem thường không thèm nhìn. Bởi vì năng lượng công kích của Tiêu Lãng quá yếu. Vòng bảo hộ do hắn phóng ra căn bản hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

Thân thể hắn hóa thành tàn ảnh bay về phía Độc Long, chuẩn bị nhân lúc ngươi bệnh đòi mạng ngươi, trực tiếp giết chết Độc Long, xong mới quay trở lại giết chết Tiêu Lãng.

Vù vù!

Bên ngoài thân thể Độc Long lại tản lên khói độc, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ, thân thể mang theo khói độc bắt đầu điên cuồng chạy trốn.

Ầm!

Công kích của Tiêu Lãng quả nhiên giống như con kiến cắn lên mình con voi lớn, đối với vòng bảo vệ của cường giả Thần Tổ này hoàn toàn không có ảnh hưởng gì, Thần Tổ kia hoàn toàn không để ý tới hắn, nhảy vào trong khói độc của Độc Long.

Thân thể Tiêu Lãng cũng nhanh chóng đuổi theo, xông vào trong khói độc của Độc Long. Thời điểm tiến vào, trên khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười quỷ dị, toàn thân trở nên yêu khí lẫm liệt.

Thần Tổ này vừa rồi hiển nhiên không lưu ý tới cuộc chiến đấu bên này, cũng không biết khói độc này có chút khủng bố. Hắn lại không công kích từ xa, đần độn vọt vào trong khói độc? Hắn và Độc Long diễn kịch thành công lừa gạt được tên Thần Tổ này chui vào trong.

Thần Tổ mới vừa vào trong khói độc liền cảm giác không ổn. Vô số khói độc hóa thành kiếm khí phóng về phía hắn. Uy lực của những kiếm khí này không lớn, chỉ có chút ảnh hưởng tới vòng bảo hộ của hắn trong giây lát. Nhưng chính trong giây lát này lại xảy ra vấn đề. Hắn cảm giác được một vài độc tố thẩm thấu tiến vào trong vòng bảo hộ của hắn, bắt đầu tập kích thân thể hắn.

Vù!

Đang lúc hắn tự động vận công chuẩn bị chống đỡ độc tố, không gian giữa không trung chấn động. Một chữ tình màu đen cực lớn xoay tròn ầm ầm lao xuống. Bởi nó xuất hiện quá quỷ dị. Vừa nãy tâm thần Thần Tổ lo lắng về độc tố, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, muốn tránh thì đã muộn.

Ầm!

Thật ra uy lực của công kích chữ tình này không tính là quá lớn, chỉ khiến vòng bảo hộ của hắn chấn động một chút. Kết quả lại khiến có thêm độc tố thẩm thấu vào. Lần này hắn đã hoàn toàn hoảng sợ. Tiếp tục như vậy độc tố bên trong thân thể của hắn sẽ càng ngày càng nhiều. Đến lúc đó hắn muốn chống đỡ độc tố, lại phải chống đỡ công kích, hắn sẽ xong đời.

Ngay lập tức hắn không để ý tới độc tố nữa, đột nhiên đánh ra hai con ngân long, một con lao về phía Độc Long, một con vọt tới chỗ Tiêu Lãng.

Vừa nãy công kích chữ tình quỷ dị kia có thể là do Tiêu Lãng phát ra.

Công kích là phòng ngự tốt nhất!

Không thể nói kinh nghiệm chiến đấu của cường giả Thần Tổ này là không phong phú. Nếu như đổi lại là võ giả bình thường đã sớm bị hoảng hốt, bị hai người Tiêu Lãng chôn chết.

- Độc Long đứng vững!

Tiêu Lãng quát lớn. Đã xây dựng cục diện tốt như vậy, tất nhiên không thể nào từ bỏ. Ngay lập tức năng lượng vờn quanh bên ngoài thân thể. Thân thể chỉ hơi tránh một chút, đã chuẩn bị mạnh mẽ chống đỡ công kích năng lượng của ngân long này.

- Toan Nghê Sát! Thiên Cơ Bàn Nhược Chưởng! Tình Tuyệt! Huyễn Ảnh Kỳ Lân Trảo! Tình diệt!

Hắn một mạch ném ra tất cả công kích, lấy đấu pháp chính là giết địch một vạn tự tổn thất tám ngàn. Đồng thời Độc Long bên kia cũng liều mạng, vô số khói độc cuồn cuộn tuôn ra, hóa thành vạn ngàn kiếm khí vọt về phía Thần Tổ. Mặt khác bên trên thân thể cũng sử dụng độc vụ đẩy ra một vòng bảo hộ cũng giống như Tiêu Lãng chuẩn bị mạnh mẽ chống đỡ.

Ầm ầm ầm!

Kết cục rất ác liệt, Tiêu Lãng và Độc Long đều bị đánh bay ra ngoài. Vòng bảo hộ của Thần Tổ cũng nổ tung. Vô số độc tố thẩm thấu tiến vào bên trong thân thể của hắn. Toàn thân hắn nhất thời đen lại, sắc mặt vừa xanh vừa đen. Đầu tiên, hắn ngồi xếp bằng trong không trung, bắt đầu chống đỡ độc tố.

- Ha ha ha!

Một tiếng cười dài tùy ý vang vọng trong không trung. Toàn thân Tiêu Lãng đều là máu, nhưng trong mắt lại đầy khoái chí. Hắn thắng cược!

Tuy rằng xương cốt toàn thân hắn bị chấn nát một nửa, nhưng hắn được nguyên đan của hoang thú Toan Nghê cải tạo, thân thể vô cùng cường tráng. Con ngân long kia đập vỡ vòng bảo hộ của hắn, khiến hắn bị trọng thương, nhưng không giết chết hắn.

Chỉ cần hắn không chết, kẻ chết chính là cường giả Thần Tổ này.

- Chết!

Từ trong mắt của hắn, Toan Nghê Sát lại phóng ra. Sau lưng một chữ tình lao ra. Đồng thời, Liệt Thần Thủ mang theo hồ quang chớp hiện, đột nhiên chộp về phía Thần Tổ.

- Rác rưởi, ngươi dám!

Cường giả Thần Tổ bỗng nhiên mở mắt, cố gắng hết sức để tránh đi. Nhưng khóe miệng hắn bỗng nhiên phun ra một ngụm máu đen, ánh mắt chợt ảm đạm xuống. Độc tố đã tấn công vào toàn thân hắn. Giờ phút này hắn giận dữ công tâm nên càng không có cách nào chống đỡ.

Ầm!

Tình Tuyệt bỗng nhiên đập xuống, Toan Nghê Sát khiến cường giả Thần Tổ lâm vào trạng thái họa vô đơn chí. Cuối cùng Liệt Thần Thủ thành công vồ nát đầu tên Thần Tổ này.

- Độc Long!

Tiêu Lãng thuận lợi nắm lấy chiếc nhẫn không gian của Thần tộc này ở trong tay, ánh mắt như tia điện quét về phía xa. Bên kia Độc Long lẳng lặng trôi nổi trong không trung, khí tức yếu ớt không thấy được nữa, dường như đã chết rồi.

- Chủ nhân, ta còn có thể đứng vững!

Một truyền âm suy yếu truyền đến. Toàn thân Tiêu Lãng liền cảm thấy dễ chịu hơn. Ánh mắt hắn nhìn về phía Hiên Viên Thiên Tâm, thấy cuộc chiến đấu vẫn đang kéo dài. Chỉ có điều ba người Hiên Viên Thiên Tâm rõ ràng đã chiếm được vị trí thượng phong. Hiển nhiên Thần Tổ bên đối phương bởi vì bị chuyện bên này ảnh hưởng, tâm thần hỗn loạn, nên đám người Hiên Viên Thiên Tâm đã nắm được cơ hội.

- Tất cả chết cho ta. Xem cửu thiên vô địch luân hồi sát của ta!

Mắt Tiêu Lãng xoay chuyển một cái, thân thể lại phóng về phía ba Thần Tổ đỉnh phong. Bên ngoài thân thể hắn xuất hiện vô số chữ tình. Hắn thả ra động tình. Sát khí trong mắt hắn phóng ra, lại thêm máu me khắp người xem giống như là một Ma vương vô địch.

- Lui...

Có lẽ bởi vì đang ở thế hạ phong, có lẽ bởi vì hôm nay liên tiếp xuất hiện dị biến, hoặc là do những chữ tình quỷ dị trên người Tiêu Lãng, một người trong đám Thần Tổ phía đối phương quát lớn, bỗng nhiên đánh ra công kích đẩy lùi ba người Hiên Viên Thiên Tâm, thân thể bắn nhanh về phía xa.

Vèo!

Ba người Hiên Viên Thiên Tâm không đuổi theo, tất cả đều lao tới đứng xung quanh Tiêu Lãng. Thiên Tâm thở dài nói:

- Tiêu Lãng, ngươi đúng là một người có thể sáng tạo kỳ tích! Bán Thần và một Thần Quân sơ kỳ, lại diệt được một Thần Tổ sơ kỳ? Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, sợ là vô số người sẽ rơi tròng mắt ra ngoài.

Tiêu Lãng nở nụ cười, sau đó liền nhắm mắt lại thân thể mềm nhũn ngất đi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.