Yêu Giả Vi Vương

Chương 19: Q.7 - Chương 19: Lưỡng bại câu thương.




Không khí trong lầu các càng trầm trọng hơn. Sát khí trên người Tiêu Ma Thần chậm rãi tràn ra, mắt liếc qua liếc lại Loan Hoành, hai Thiên Đế bên cạnh Loan Nguyệt Thiên Đế. Tiêu Ma Thần không sợ cả Loan Nguyệt Thiên Đế. Trong từ điển của Tiêu Ma Thần không có chữ sợ.

Loan Hoành và hai Thiên Đế biến sắc mặt, bọn họ rốt cuộc rõ ràng một việc. Dường như... Một mình Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần là có thể càn quét tất cả Thiên Đế tây nam.

Tiêu Ma Thần có Mị Ảnh chiến đao chưa chắc không phải đối thủ của Loan Nguyệt Thiên Đế, Tiêu Lãng thì càng đừng nói. Năm đó Tiêu Lãng là cường giả có năng lực đè ép Diệt Hồn Điện. Hơn nữa tây bộ có nhiều cường giả, nếu thật sự khai chiến sợ là sau này tây nam sẽ không còn là họ Loan.

Nhưng nếu đã giằng co rồi thì bọn họ không thể tỏ ra yếu thế.

Loan Hoành cắn răng nói:

- Để ta!

Loan Nguyệt Thiên Đế đứng dậy nói:

- Lùi xuống!

Loan Nguyệt Thiên Đế nhìn Tiêu Ma Thần, nói:

- Tiêu Ma Thần, hôm nay ngươi giết người của ta, ta không thể không ra tay, nếu không thì sau này không có chỗ cho Loan Nguyệt ta đứng. Cuộc chiến hôm nay mặc kệ kết quả đều xóa ân oán.

Tiêu Ma Thần kiêu ngạo không sợ đáp:

- Được!

Tiêu Ma Thần quay sang nói với Tô Triết:

- Tô Triết, ngươi chờ chút, giây lát sau ta sẽ trở về.

Tiêu Lãng nhàn nhã uống trà.

- Đi đi. Tô Triết ở lại, đánh xong còn phải trở về ăn cơm chiều.

Mị Ảnh chiến đao xuất hiện trong tay Tiêu Ma Thần, gã lao ra từ cửa sổ. Loan Nguyệt Thiên Đế và Tiêu Lãng liếc nhau, người phát ra khí thế hùng hồn, hóa thành cái bóng theo sát Tiêu Ma Thần.

Ba người Loan Hoành, hai Thiên Đế hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Loan Hoành, hai Thiên Đế chạy theo ra ngoài ngay, chỉ còn Tiêu Lãng bình tĩnh ngồi uống trà.

Tô Triết sốt ruột nói:

- Đại nhân, Ma Thần... Ma Thần...

Tuy Tiêu Ma Thần nổi tiếng nhưng Loan nguyệt Thiên Đế là một trong mười Chí Tôn Thiên Đế, nổi tiếng đã lâu, toàn Thiên Châu đều biết. Hơn nữa Tiêu Ma Thần còn trẻ như vậy làm sao là đối thủ của Loan Nguyệt Thiên Đế?

Tiêu Lãng mỉm cười nói:

- Tô Triết đừng sốt ruột, hãy tin vào Ma Thần, vào ta.

Tiêu Lãng trấn an Tô Triết, lại hỏi:

- Người nhà của nàng cũng đến đúng không? Bọn họ ngụ ở đâu? Lát nữa chúng ta cùng nhau trở về, nếu không thì e rằng Loan Hoành sẽ không tha cho bọn họ. Nàng yên tâm, trở về Tiêu Đế thành rồi không có ai đám đụng vào tộc nhân của nàng.

Tô Triết giật mình vội giải thích, nói cho Tiêu Lãng biết tửu lâu nơi phụ thân nàng ở. Tiêu Lãng gật đầu, vẫy tay, một bóng người lập tức chạy ra, quỳ một gối xuống.

Người kia cung kính nói:

- Điện chu có gì sai bảo?

Người này kêu Tiêu Lãng là điện chủ hiển nhiên thuộc Tu La điện.

Tiêu Lãng ra lệnh:

- Đi tửu lâu Loan Nhật đưa phụ thân, đại bá của Tô Triết đến.

Người của Tu La điện nhanh chóng đi làm việc. Tô Triết biết sự việc không giải quyết, người Loan gia sẽ không đụng vào người thân của nàng. Tô Triết vẫn hơi lơ cho Tiêu Ma Thần, đôi mắt tổng mong nhìn Tiêu Lãng.

Tô Triết hỏi:

- Đại nhân, Ma Thần thật sự không sao? Loan Nguyệt đại nhân cường đại như vậy...

Tiêu Lãng cười cười không nói, truyền âm bảo:

- Tô Triết, yên tâm đi. Loan Nguyệt là bá chủ tây nam, hôm nay phải đánh một trận, nếu không thì không có mặt mũi phục chúng. Nhưng hắn không dám giết Ma Thần, nếu không thì ta sẽ lấy mạng hắn. Cho nên kết quả trận chiến này chỉ có thể là... Lưỡng bại câu thương. Loan Nguyệt trọng thương Ma Thần thì cũng có mặt mũi rồi, hắn cũng sẽ bị thương, vậy thì có thể giải thích cho dưới tay mình.

Tô Triết nửa tin nửa ngờ. Tiêu Lãng có uy vọng chí cao vô thượng tại tây bộ, Tô Triết bớt lo hơn. Tô Triết chờ đợi giây lát, bên dưới vang lên tiếng bước chân. Người Tu La điện dẫn hai người đi đến.

- Tô Mậu, Tô Vĩnh Khang bái kiến đại nhân!

Tô Mậu, Tô Vĩnh Khang sớm được người Tu La điện dặn dò nên vừa thấy Tiêu Lãng với mái tóc bạc liền kinh hoảng quỳ xuống hành lễ.

- Đứng dậy đi.

Tiêu Lãng cười thân thiện, cố ý đi tới dìu Tô Mậu, Tô Vĩnh Khang đứng lên.

Tiêu Lãng mỉm cười nói:

- Các ngươi là phụ thân, đại bá của Tô Triết thì cũng là người nhà, không cần đa lễ.

Tô Mậu, Tô Vĩnh Khang ngây ra. Tô Mậu, Tô Vĩnh Khang không biết xảy ra chuyện gì, chỉ biết là bên dưới ồn ào. Vốn Tô Mậu, Tô Vĩnh Khang ngồi trong tửu lâu chờ người Loan gia đến mời uống rượu mừng. Vừa rồi bên ngoài đại chiến, Tô Mậu, Tô Vĩnh Khang muốn đi nhìn xem nhưng tửu lâu bị người Loan gia vây quanh. Tô Mậu, Tô Vĩnh Khang bị giam lỏng, cuối cùng được người Tu La điện âm thầm dẫn ra.

Tuy không biết xảy ra chuyện gì nhưng Tô Mậu, phụ thân của Tô Triết biểu tình cực kỳ khó xem. Tô Mậu, phụ thân của Tô Triết hung dữ trừng Tô Triết, kéo nàng tới gần.

Tô Mậu, phụ thân của Tô Triết nhỏ giọng nói:

- Tô Triết, có chuyện gì? Không lẽ mới rồi ngươi gây chuyện? Tại sao ngươi ở đây? Không lẽ ngươi muốn hại chết mọi người trong gia tộc sao?

Tô Vĩnh Khang, đại bá của Tô Triết cười nịnh với Tiêu Lãng rồi mặt như đưa đám tới gần trách:

- Triết Nhi, tại sao ngươi tùy hứng như vậy? Phi Đao công tử sao rồi? Tại sao có một mình ngươi ở đây? Xảy ra chuyện gì?

Tô Triết uất ức mím môi, sợ hãi nói:

- Phi Đao công tử đã chết, Ma Thần đến cứu ta, giết Phi Đao công tử, còn giết hai Thiên Đế nhà bọn họ. Bây giờ Ma Thần đang quyết đấu với Loan Nguyệt đại nhân ở bên ngoài, ta... Ta...

- Cái gì?

Tô Mậu, phụ thân của Tô Triết, Tô Vĩnh Khang, đại bá của Tô Triết sợ hãi mặt trắng bệch, người run bần bật. Tô Mậu, phụ thân của Tô Triết giơ tay lên định đánh Tô Triết nhưng bị một bàn tay bắt chặt.

Tô Mậu, phụ thân của Tô Triết, Tô Vĩnh Khang, đại bá của Tô Triết, Tô Triết kinh ngạc ngoái đầu nhìn. Bất giác Tiêu Lãng đã tới gần bọn họ, vẻ mặt thân thiện cười tủm tỉm.

Tiêu Lãng thản nhiên nói:

- Hai vị, bây giờ Tô Triết là vị hôn thê của Ma Thần. Tính tình của Ma Thần không tốt, các ngươi dám đánh Tô Triết thì sợ là Ma Thần sẽ tính sổ với các ngươi.

Ma Thần? Ma Thần nào?

Tô Mậu, phụ thân của Tô Triết, Tô Vĩnh Khang, đại bá của Tô Triết trợn to mắt, mờ mịt, nhưng càng thấy sợ hơn, người run bần bật.

Vù vù vù vù vù!

Tiêu Lãng chưa kịp giải thích thì một bóng người bay trở vào cửa sổ, khóe môi đầy máu, người tràn ngập sát khí. Tay cầm Mị Ảnh chiến đao nhỏ máu, trông gã như ma thần.

Tô Triết thấy vậy liền vùng khỏi tay Tô Mậu, phụ thân của Tô Triết, kinh hoảng chạy tới.

Ma Thần bị thương?

Tiêu Ma Thần mỉm cười, không cho là đúng nói:

- Chỉ cần lấy được nàng, đừng nói là vết thương nhỏ này, dù có phải chết thì ta cũng đồng ý!

Rốt cuộc Tô Mậu, phụ thân của Tô Triết, Tô Vĩnh Khang, đại bá của Tô Triết phản ứng lại:

- Vị này, vị này chính là Ma Thần? Không lẽ là... Tiêu Ma Thần?

Mị Ảnh chiến đao rất nổi tiếng, bề ngoài kỳ lạ cộng với cái tên Ma Thần, cho dù Tô Mậu, phụ thân của Tô Triết, Tô Vĩnh Khang, đại bá của Tô Triết có là heo cũng đoán ra là Tiêu Ma Thần.

Tô Mậu, phụ thân của Tô Triết chợt nghĩ ra chuyện gì, vỗ đầu, thất thần lầm bầm:

- Người trong lòng mà Triết Nhi nói là Tiêu Ma Thần? Mắt ta mù rồi, phu tế tốt như vậy mà không cần, còn ngu ngốc ngàn dặm đưa đến Loan Đao thành để nàng chịu tội.

Tiêu Lãng lắc đầu cùng Tiêu Ma Thần liếc nhau. Quả nhiên không ngoài dự đoán của Tiêu Lãng, Loan Nguyệt Thiên Đế rất hiểu chuyện. Tiêu Lãng cầm cây búa trên bàn.

Tiêu Lãng mỉm cười nói:

- Đi, trở về.

Đoàn người theo Tiêu Lãng bước nhanh ra ngoài, đi vào truyền tống trận. Tuy rằng bên ngoài có vô số hộ vệ nhưng không ai dám ngăn cản, sợ hãi nhìn Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần.

Tiêu Lãng khiến hộ vệ mở truyền tống trận ra, ném cây búa hướng phủ thành chủ phía xa.

Tiêu Lãng rống to:

- Lão Loan, thanh thần binh Chí Tôn này đại biểu lời xin lỗi của ta, lần sau có đến Tiêu Đế thành thì ta sẽ mời ngươi uống rượu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.