Yêu Giả Vi Vương

Chương 81: Q.4 - Chương 81: Mỗi người đi một ngả




Ra khỏi động, Phá Hài lập tức lấy chiến xa Thiên Cơ ra mang theo Tiêu Lãng bay đi. Mặc dù chiến xa Thiên Cơ của Phá Hài là Thiên phẩm, thật ra cũng phổ biến, không giống như chiến xa chí tôn của Tiêu Lãng t sẽ làm cho người ta nhận ra.

Sau một canh giờ nữa, hai người tìm được một tiểu thành. Phá Hài ngược lại vô cùng kiêu ngạo, một đường khống chế chiến xa Thiên Cơ lao về phía cửa thành. Những hộ vệ tại cửa thành căn bản không dám ngăn cản, trái lại cực kỳ cung kính hành lễ.

Phá Hài rất tự tin đối với dịch dung đan của hắn, nghênh ngang tiến vào thành dẫn theo Tiêu Lãng tiến tới Tu La điện. Tiêu Lãng vốn tưởng rằng Phá Hài sẽ tìm một lữ quán để ở lại. Giờ phút này hắn cũng không tiện hỏi nhiều, ở sau lưng Phá Hài, bộ dạng hoàn toàn giống như một tuỳ tùng.

Vừa vào Tu La điện, Phá Hài tùy tiện quét mắt qua một lượt trong lòng đã có chủ ý. Hắn đột nhiên truyền âm cho Tiêu Lãng nói:

- Ta đã biết nơi này là chỗ nào. Nơi này là một phủ vực phía đông nam, Lạc Thủy Phủ! Nơi này cách Phá Thiên phủ chỉ tương đối xa. Chỉ có điều... lại cách Thần Khải phủ rất gần!

Trong lòng Tiêu Lãng có chút lo lắng. Theo lời Phá Hài từng nói, Tiểu Đao chắc chắn là đệ nhất công tử của Thần Khải phủ. Với quan hệ giữa mình và Tiểu Đao, gia tộc Thần Khải sẽ không âm thầm làm hại mình chứ? Bọn họ còn có thể sẽ ra mặt bảo vệ mình.

Chỉ cần Thần Khải phủ đứng ra, tất nhiên không người dám động tới hắn và Phá Hài.

Trong lúc hắn đang âm thầm suy nghĩ, Phá Hài nhưng dẫn một quản sự Tu La Điện tới, hỏi dò về chuyện lớn xảy ra tại Thiên Châu trong khoảng thời gian gần đây. Công tử Phá Hài có xuất thân, khí thế bất phàm. Là một người sáng suốt đều có thể nhìn ra thân phận hơn người của hắn. Quản sự Tu La Điện kia hết sức khách khí hầu hạ, căn bản là hỏi gì đáp nấy.

Điều khiến Phá Hài thở phào nhẹ nhõm chính là, Trầm gia cũng không bởi vì hắn mà trút giận lên Phá gia. Chỉ có điều chuyện của hai người ngược lại vô cùng huyên náo. Mọi người ở Thiên Châu đều biết. Sau khi hỏi dò một phen, Phá Hài chuẩn bị tâm lý, ra hiệu Tiêu Lãng rời khỏi đó.

- Chờ một chút!

Tiêu Lãng lại đột nhiên mở miệng nói:

- Cho ta đến một địa đồ chi tiết nhất về Thiên Châu. Tốt nhất là chi tiết đến từng phủ vực, từng tiểu thành!

Quản sự nhanh chóng rời đi. Phá Hài cảm thấy kỳ quái hỏi:

- Ngươi muốn bản đồ này làm gì? Ta cũng có một cái!

Tiêu Lãng cười hì hì, lại gần thấp giọng nói:

- Tất nhiên là có việc. Bay vượt qua hư không nhất định phải có địa đồ chuẩn xác. Ta muốn ghi nhớ tất cả địa đồ Thiên Châu vào trong đầu. Ta còn muốn thử nghiệm thêm nhiều lần nữa. Một khi ta có thể tùy ý định ra địa điểm bay vượt qua hư không, cho dù có nhiều cường giả Nhân Hoàng hơn nữa đến cũng đừng hòng bắt được chúng ta!

- Cái này tốt, ha ha!

Mắt Phá Hài chợt sáng rực. Thần thông bay vượt qua không gian chính là biện pháp vô thượng để chạy thoát thân. Tiêu Lãng hoàn toàn nắm giữ thần thông này, chỉ cần không có cường giả Thiên Đế chú ý tới hai người, dùng uy áp của Thiên Đế làm đông cứng không gian, cho dù thiên hạ có ngàn vạn cường giả truy sát hai người cũng không có chuyện gì.

Quản sự Tu La điện mang tới địa đồ, Tiêu Lãng thanh toán huyền thạch cùng Phá Hài nhanh chóng rời đi. Hai người đi tới lữ quán lớn nhất trong thành, Phá Hài bao giàu nứt đố đổ vách trực tiếp thuê một gian sang trọng nhất.

- Tiêu Lãng, tới gian tới sợ rằng chúng ta không thể trở về Phá Thiên phủ, hơn nữa trước khi không có lực lượng tuyệt đối để tự vệ, thân phận chúng ta cũng không thể bại lộ. Việc này cần bàn bạc kỹ lưỡng một chút!

Vừa vào phòng, Phá Hài mở ra vòng bảo hộ cách âm trong phòng, sắc mặt ngưng trọng nói.

Nếu như hai người trở lại Phá Thiên phủ, Phá Hài rất có thể bị người của Phá Thiên phủ nhận ra. Chẳng mấy chốc thân phận sẽ bị tiết lộ ra ngoài. Một khi chuyện này bị truyền đi, không nói các cường giả gia tộc còn lại tìm tới cửa, Trầm gia cũng tuyệt đối sẽ không chịu để yên. Đến lúc đó đối với Phá Thiên phủ chính là một tai họa. Tất nhiên Phá Hài không muốn trở lại làm liên lụy tới gia tộc.

Không trở về Phá Thiên phủ, đối với Tiêu Lãng cũng không có chuyện gì, Phá Thiên phủ không có chuyện gì. Thanh Minh ở lại sơn trang Phá Hài cũng an toàn. Vấn đề là không để lộ thân phận lại có chút khó khăn.

Hắn đã âm thầm quyết định, mau chóng đi Hắc Lân phủ cứu Hồng Đậu ra. Hắn có thần thông bay vượt qua hư không, hắn cũng không sợ bị người truy sát. Chỉ cần cứu Hồng Đậu ra, lập tức một đường bay vượt qua hư không thoát đi. Thiên hạ to lớn như vậy, hắn tùy tiện tìm một chỗ ẩn thân là được. Mà một khi cứu được Đông Phương Hồng Đậu ra, thân phận nhất định sẽ bại lộ. Nếu như Phá Hài và hắn đi cùng nhau nhất định sẽ bị liên lụy. Mình chỉ có một mình, nhưng sau lưng Phá Hài lại là Phá gia.

Ánh mắt của hắn nhìn về phía Phá Hài, mở miệng nói:

- Phá Hài ngươi tính thế nào? Không để lộ thân phận, lẽ nào ngươi dự định trốn tránh cả đời?

Phá Hài cười khổ một tiếng nói:

- Tuy rằng ta không thích Phá gia cho lắm, nhưng phụ thân ta đối với ta rất tốt. Ta không thể liên lụy bọn họ. Trước khi không có thực lực tuyệt đối để tự vệ, ta tuyệt đối sẽ không để lộ thân phận!

- Phá Hài!

Sắc mặt Tiêu Lãng trở nên trịnh trọng, nghiêm túc nói:

- Phá Hài, trước hết ta đi Thanh Châu Phủ, đưa di thể Thanh Đế trở về, sau đó đi Hắc Lân phủ cứu người ta yêu nhất ra. Có khả năng ta sẽ đi Thần Khải phủ một chuyến. Chuyến đi này rất có thể sẽ bại lộ thân phận. Ngươi đi theo ta sợ là sẽ bị liên lụy!

- Đi Hắc Lân phủ cứu người ngươi yêu nhất ra? Ai da! Trước đây ngươi chưa từng nói qua!

Phá Hài cả kinh, hiếu kỳ hỏi.

Khóe miệng Tiêu Lãng lộ ra một chút ôn nhu, nhẹ giọng nói:

- Đông Phương Hồng Đậu!

- Ta ngất. Tiểu thư Hồng Đậu sao lại trở thành người ngươi yêu thương nhất được? Tiểu tử ngươi tới Thiên Châu mới được bao lâu chứ? Làm sao có khả năng quan hệ dính líu tới nàng?

Phá Hài càng thêm nghi ngờ. Sau đó hắn đột nhiên nhớ tới điều gì, ánh mắt bỗng nhiên quét tới, kinh ngạc kêu lên:

- Đông Phương Hồng Đậu cũng là người của đại lục Thần Hồn sao?

Tiêu Lãng cay đắng gật đầu. Phá Hài trầm mặc, đi đi lại lại ở bên trong phòng. Sau một hồi lâu, hắn mới đi tới, vỗ vai Tiêu Lãng nói:

- Muốn làm cái gì thì cứ làm đi. Chỉ có điều sau này có lẽ ta không thể giúp được ngươi điều gì. Ngươi cẩn thận một chút. Qua mấy ngày chúng ta mỗi người đi một ngả vậy!

Tiêu Lãng gật đầu. Hiện nay hai người tách ra là biện pháp tốt nhất. Phá Hài chỉ cần không bại lộ thân phận, sẽ không liên luỵ tới Phá Thiên phủ. Cho dù Tiêu Lãng bị bại lộ thân phận, chỉ cần Phá Hài không ở cùng với hắn, Phá Hài và Phá Thiên phủ cũng sẽ không có chuyện gì.

Tu Di Giới trong tay Phá Hài đột ngột lóe lên. Vô số huyền thạch không ngừng chảy ra, chất đầy gần nửa gian phòng. Hắn cười nói:

- Đây là phần lớn huyền thạch của ta, xem như cho ngươi mượn. Sau đó tiểu tử ngươi phát đạt, nhất định phải trả gấp mười lần cho ta!

Tiêu Lãng bị cả phòng huyền thạch chiếu sáng khiến không mở mắt ra được. Bên trong còn có vô số huyền thạch Huyền phẩm. Ít nhất cũng phải gần trăm vạn huyền thạch. Hắn cũng không thu hồi huyền thạch, không khách sáo, chỉ ngạc nhiên nói:

- Ngươi cho ta, ngươi lấy cái gì để tu luyện?

- Ta mười tuổi kinh thương, giờ phút này thương hội của ta đã trở thành một trong những thương hội lớn nhất ở phía đông Thiên Châu. Ngươi sợ ta sẽ không có huyền thạch tiêu sao?

Phá Hài cười nhạt nói. Trên mặt hắn đầy tự tin. Hắn đột nhiên cười một tiếng cực kỳ đáng khinh nói:

- Hơn nữa ta chuẩn bị đi dạo xung quanh Lạc Diệp Phủ, quyến rũ đệ nhất tiểu thư Lạc Diệp Phủ. Chỉ cần ta quyến rũ được vị tiểu thư này, giành được sự tín nhiệm của Thiên Đế Lạc Diệp, có lão nhân gia hắn đứng ra bảo vệ ta, bản công tử có thể quang minh chính đại khôi phục thân phận về Phá Thiên phủ. Đến lúc đó nếu như ngươi bị người đuổi giết, bản công tử cũng dễ dàng bảo vệ ngươi!

Tiêu Lãng không hiểu biết nhiều đối với tình hình xung quanh đây. Hắn có chút tò mò hỏi:

- Ngươi không phải là không thích tiểu thư sao? Tại sao lại đổi tính vậy? Thiên Đế Lạc Diệp này trâu bò như vậy sao? Có thể bảo vệ được ngươi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.