Yêu Giả Vi Vương

Chương 15: Q.5 - Chương 15: Nghiệt súc nhận lấy cái chết




Nhìn từng đôi mắt khẩn cầu, từng đôi mắt tuyệt vọng, Tiêu Lãng không cân nhắc lâu đã dứt khoát lựa chọn ra tay. Tuy rằng thế giới lớn như vậy, mỗi ngày đều có người bị hung thú hải thú tàn sát, tuy rằng bất kỳ lúc nào Thiên Châu cũng có võ giả chém giết lẫn nhau, nhưng Tiêu Lãng đã gặp được chuyện này, tất nhiên không thể không để ý tới. Nói như thế nào cũng đều là nhân loại đồng bào.

- Xì xì!

Tiêu Lãng còn chưa động thủ, xúc tu của con hải thú cực lớn kia lại chìm vào đáy biển, khiến mọi người và Tiêu Lãng cảm thấy cực kỳ nghi hoặc.

Cũng không lâu lắm, ngoài khơi phía xa đột ngột xuất hiện mấy trăm xúc tu, lại nhằm vào hai cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong và nữ tử toàn thân quấn trong lụa mỏng kia. Hải thú này hiển nhiên nhìn thấy hai võ giả cường đại nhất muốn chạy trốn. Nó quyết định giết chết hai người này trước tiên rồi nói sau.

Sắc mặt hai cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong lập tức đại biến. Một người ôm tiểu thư kia bắn nhanh về phía bầu trời. Một người khác toàn thân phóng thích vòng bảo hộ hồn lực, trong tay xuất hiện một chiến đao, thân thể nhanh chóng xoay tròn, mang theo những đao quang, chém từ bốn phương tám hướng tới những xúc tu kia.

Ầm ầm Ầm!

Chiến đao chém vào phía trên xúc tu cực lớn, lại phát ra tiếng kêu như kim loại va chạm vào nhau. Công kích cường đại như vậy, chỉ có thể khiến mấy sợi lông trắng trên xúc tu rơi xuống từng mảng. Trên xúc tu mơ hồ có vết máu, nhưng cũng chỉ chặt vào sâu một nửa. Cuối cùng chiến đao lại bị một xúc tu quấn lấy. Mấy cây xúc tu gần đó cũng lấy tốc độ nhanh như chớp, cuốn lấy thân thể của cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong này.

- A!

Cuối cùng cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong này cả người mang theo chiến đao, bị các xúc tu cuốn lấy kéo xuống dưới mặt biển. Mà mấy chục xúc tu còn lại, tiếp tục bắn nhanh lên trên không trung. Mục tiêu tất nhiên là một cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong khác.

Thực lực võ giả càng cường đại, nguyên lực sinh mệnh càng mạnh. Hải thú nuốt vào tất nhiên càng bổ. Cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong này tuy rằng bị đẩy vào dưới mặt nước, không nhất định sẽ chết. Nhưng một khi đối mặt với hải thú lại bị trói lại, thực lực của hải thú này cường đại như vậy vẫn khiến mọi người cảm thấy tuyệt vọng.

- Ừm?

Tiêu Lãng cũng ngẩn người ra. Theo lý thuyết thực lực hải thú này mới 70, 80 vạn năm, sẽ không có phòng ngự cường đại như vậy? Chẳng lẽ là hải thú biến dị?

Vèo!

Mấy chục xúc tu bắn về phía một cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong khác và nữ tử cí lụa mỏng quấn quanh kia. Võ giả kia chỉ có thể ném nữ tử bị lụa mỏng quấn quanh về phía xa, sau đó lấy ra một chiến phủ mạnh mẽ chém về phía một xúc tu gần đó

- Xì xì!

Vô cùng quỷ dị chính là, cái rìu này lại dễ dàng chém đứt xúc tu. Xúc tu đường kính đạt được nửa mét, dài mười mấy mét đập xuống mặt biển, bắn lên một đám hoa nước.

Kịch biến diễn ra đột ngột, khiến tinh thần tất cả mọi người chấn động mạnh. Cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong kia lập tức phản ứng lại. Chiếc rìu biến ảo ra từng đạo tàn ảnh, liên tục chém xuống các xúc tu xung quanh.

Ầm ầm!

Kết quả khiến cường giả Nhân Hoàng trợn tròn mắt. Rìu chém vào một xúc tu, lại phát ra tiếng kim loại va chạm vào nhau. Rìu chỉ có thể chém rơi một vài sợi lông trắng thật dài, chém vào một nửa xúc tu.

- A!

Võ giả Nhân Hoàng đỉnh phong chắc ngạc nhiên tới ngây người. Các xúc tu còn lại lập tức phóng tới, cuốn lấy thân thể của võ giả Nhân Hoàng đỉnh phong này kéo xuống mặt biển.

- Thì ra là như vậy!

Trong mắt Tiêu Lãng lóe lên hào quang, trong lòng dường như đã ngộ ra điều gì. Chiến xa chí tôn bắn nhanh đi. Thảo Đằng lao ra. Trăm vạn Thảo Đằng hóa thành những bóng xanh đầy trời, bay về phía những xúc tu vẫn còn ở trên mặt biển chưa rút đi.

Tốc độ chiến xa chí tôn rất nhanh. Tốc độ Thảo Đằng cũng rất nhanh. Bảy, tám xúc tu còn chưa rút xuống dưới biển, đã bị Thảo Đằng quấn lấy. Trên Thảo Đằng màu xanh chớp hiện hàn quang. Hỏa diễm cuồn cuộn, nhanh chóng cắn nuốt.

Kết quả cắn nuốt không để Tiêu Lãng bất ngờ. Hai, ba sợi lông trắng bóc ra xúc tu rất nhanh liền bị cắn nuốt. Những xúc tu hoàn hảo không chút tổn hại lại khó cắn nuốt hơn.

Tất cả vấn đề xuất hiện ở chỗ những sợi lông trắng thật dài này. Chỉ cần những sợi lông trắng dài kia rơi xuống, xúc tu này sẽ không đỡ nổi một đòn.

Khóe miệng Tiêu Lãng lộ ra nụ cười, quát lớn:

- Mọi người không nên hoảng hốt. Tất cả lên trên không trung. Càng cao càng tốt. Xúc tu vừa xuất hiện, dùng tất cả công kích huyền lực hồn lực. Chuyện còn lại giao cho ta!

Nhìn thấy Tiêu Lãng ra tay, còn mang theo nhiều Thảo Đằng khủng bố như vậy, vừa đối mặt đã cắn nuốt hai, ba xúc tu, tinh thần mọi người chấn động mạnh. Bọn họ không chạy trốn khắp nơi nữa, mà dựa theo lời Tiêu Lãng nói, bay lên trên không trung. Khi bay đến khoảng cách gần mười ngàn mét bọn họ mới ngừng lại.

Tốc độ của bọn họ quá chậm. Cho dù giờ phút này có thể thoát được, hải vực mênh mông có thể trốn đi nơi nào? Hải thú này bị thương, lấy tính cách hải thú trừng mắt tất báo, khẳng định nếu chưa giết chết tất cả mọi người sẽ không chịu để yên.

Tiêu Lãng không để chiến xa chí tôn bay lên trên không trung, mà vẫn trôi nổi ở trong không trung, Thảo Đằng nằm rải rác ở dưới biển. Tiêu Lãng thông qua Thảo Đằng cảm ứng tình huống phía dưới.

Yên tĩnh!

Hiển nhiên sau khi hải thú giết chết hai cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong, không tiếp tục đưa xúc tu ra, Tiêu Lãng cũng không hành động. Phía trên còn lại hơn 10 ngàn võ giả, ánh mắt lo lắng nhìn sang xung quanh, không dám thở mạnh.

Nữ tử được tấm lụa mỏng quấn quanh được hơn một vạn người bao quanh. Hiển nhiên đó một tiểu thư có thân phận tôn quý. Nàng chỉ lộ ra một đôi mắt, đầy vẻ chấn động kinh sợ, giống như một con chim sơn ca bị dọa.

Sắc mặt Tiêu Lãng không dao động, chỉ thản nhiên đứng sừng sững ở trên chiến xa, giống như đang đi dạo trong sân vắng. Chỉ một lát sau hắn mới đột ngột bắt đầu rống lên:

- Chuẩn bị, tất cả công kích hồn lực huyền lực!

Ngoài khơi bắn lên hoa nước. Mấy trăm xúc tu với lông trắng vọt ra khỏi mặt nước, mang theo đợt sóng cao ngàn tầng, bắn nhanh lên trên trời cao. Mục tiêu là hơn một vạn võ giả đang tập trung ở cùng một chỗ.

Vèo!

Xì xì!

Ầm!

Tất cả đám võ giả bắt đầu phóng ra công kích huyền lực hồn lực. Trong nháy mắt bầu trời sáng lên. Đủ các loại đao quang kiếm ảnh quyền phong chưởng ấn với mọi màu sắc gào thét lao xuống, đánh vào phía trên xúc tu.

Chút công kích ấy hiển nhiên không đáng chú ý. Mấy trăm xúc tu thậm chí không rơi một giọt máu. Chỉ có vô số lông trắng rơi xuống. Trên bầu trời vốn đang có tuyết lớn bay ngập trời, giờ phút này lại càng trắng.

- Dừng lại!

Tiêu Lãng gầm thét một tiếng. Trăm vạn Thảo Đằng lao ra. Những xúc tu này đều gặp phải bi kịch, bị cắn nuốt với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, bầu trời tuyết trắng đã biến thành mưa máu.

- Xì xì!

Hơn một vạn võ giả đều sợ tới mức choáng váng. Bọn họ nhiều người công kích như vậy, lại thêm hai cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong công kích, cũng chỉ chặt đứt một xúc tu. Giờ phút này dưới một đợt công kích của Tiêu Lãng, mấy trăm xúc tu đã bị cắn nuốt. Bọn họ chưa từng thấy công kích nào hung tàn như vậy.

Nữ tử kia toàn thân bao phủ trong tấm lụa mỏng, trong đôi mắt linh động vốn đầy vẻ sợ hãi và kinh ngạc, hiện tại lại nhìn chằm chằm vào Tiêu Lãng. Tất cả vẻ sợ hãi kinh ngạc đều biến thành sùng bái.

- Ngao ngao!

Mặt nước biển chấn động mãnh liệt. Một tiếng rít chói tai từ trong mặt nước biển truyền ra. Mọi người nghe được thân thể run lên, suýt nữa thì ngã xuống. Tất cả người thay đổi sắc mặt, trở nên vô cùng kinh sợ.

Sắc mặt Tiêu Lãng cũng trở nên ngưng trọng. Hắn khống chế chiến xa chí tôn bay lên không trung, ánh mắt tập trung vào mặt nước biển phía dưới đang càng lúc càng chấn động mãnh liệt.

Bản thể của quái xúc tu đi ra!

Một cái đầu cực lớn giống như đầu hà mã chậm rãi nổi lên mặt nước. Hai con mắt oán độc phát ra hung quang, nhìn chằm chằm vào Tiêu Lãng. Thân thể của nó vô cùng khổng lồ, giống như một hải đảo trôi nổi, được lông trắng bao phủ bản thể và cả các xúc tu. Chỉ có điều đều lông trắng chỉ bao phủ nửa đoạn, xem ra vô cùng xấu xí. Hơn nữa này xúc tu đang chầm chậm sinh trưởng ra, tốc độ rất nhanh.

Vèo!

Hải thú không biết tên, trong hai con mắt đột nhiên bắn ra hai cột sáng. Tốc độ di chuyển của cột sáng nhanh như chớp giật, thoáng cái đã đánh trúng chiến xa của Tiêu Lãng.

Vù!

Lồng ánh sáng năng lượng của chiến xa rung lên, bay ngược vào không trung mấy ngàn mét, lại có nguy cơ bị vỡ tan. Uy lực của cột sáng năng lượng công kích này lại có thể tương đương với một đòn toàn lực của cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong.

- Muốn chết!

Tiêu Lãng nổi giận. Trên người con quái thú này đều là lông trắng, hiển nhiên lực phòng ngự khủng bố khác thường. Thân thể khổng lồ như vậy cắn nuốt khẳng định khó khăn. Hắn cũng không thèm chơi. Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một trường kiếm dài ba thước ba, lập tức chém xuống dưới. Đồng thời hắn quát lớn:

- Vô Tình Kiếm Khí, nghiệt súc nhận lấy cái chết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.