Đám người Huyết Y Huyết Nô
càng sợ hãi. Gia chủ đại thế gia trong Thần Hồn Thành mấy vạn năm đều
run đến mức chân mềm nhũn. Bọn họ có thể không sợ sao?
Tuy rằng mấy người này nói, bọn họ nghe không hiểu, nhưng Thần Hồn Thành bị diệt, đại lục Thần Hồn diệt thế gì đó, bọn họ vẫn có thể hiểu được.
Bọn họ bị dọa như vậy, cũng không biết phải làm sao, chỉ có thể trơ mắt nhìn mấy vị Chiến Đế của Thần Hồn Thành.
Mấy tên Chiến Đế Thần Hồn Thành tập trung lại một chỗ thì thầm bàn luận
một hồi. Ba tên Chiến Đế xanh mặt ôm lấy thi thể của ba người Tề đại
nhân, không nói một câu, lập tức bay về phía Thần Hồn Thành. Hai tên
Chiến Đế còn lại dẫn theo các Chiến Hoàng Chiến Vương, toàn bộ xuống
lăng mộ trong lòng đất tra xét.
Bọn họ đã quyết định báo cáo chuyện này. Như vậy trước khi chờ đặc sứ
Thiên Châu đến, nhất định phải cho bọn họ một công đạo. Nếu như trước
khi bọn họ đến còn chưa tra ra ba người thành chủ Thần Hồn Thành chết
như thế nào, là ai hại chết, sợ là Thần Hồn Thành tuyệt đối sẽ biến
thành tro bụi.
Vèo!
Ở sâu trong dãy núi tử vong tại Chiến Vương Triều, có ba thân sảnh bay vụt ra.
Sau khi Ẩn đế nhận được tin tức, liền dẫn theo hai trưởng lão chạy về phía Huyết Đế Thành.
Hắn biết rõ vị trí gia tộc thành chủ Thần Hồn Thành cường đại đến mức
nào. Tuy rằng không cường đại như gia tộc của Tiểu Đao, nhưng cũng coi
như gia tộc nhất lưu, có mấy chục vực diện. Trong biển Thần Hồn cũng có
mấy vạn hòn đảo.
Đại lục Thần Hồn cằn cỗi như vậy, lại thuộc về khu vực biên giới của thế giới này, linh khí thiên địa mỏng. Ở trong mắt các đại gia tộc tại
Thiên Châu, nơi này không khác gì xã làng ở nông thôn. Mà chính ở nơi
xã, làng này, lại làm cho hai người trong gia tộc của bọn họ bị chết.
Trong đó còn có một người là sứ giả...
Nhân vật lớn bên kia Thiên Châu có bao nhiêu lãnh huyết và vô tình, Ẩn
đế đã lĩnh ngộ được vô cùng sâu sắc. Việc này một khi xử lý không tốt,
toàn bộ đại lục Thần Hồn coi như xong.
Đối với những đại nhân vật kia mà nói, người ở trong đại lục Thần Hồn
không khác gì một đám khỉ trong núi sâu, bọn họ diệt thế sau đó tùy tiện lưu lại mấy vạn người. Sau mấy ngàn năm nữa, rất nhanh sẽ lại sinh
sôi ra ngàn vạn người.
Sau khi Tông chủ Vũ Tông biết được tin tức, đã chạy tới đầu tiên. Thần
Hồn Thành ở trong lãnh thổ Vũ Vương Triều, cách ra Thiên Vũ Thành không
xa. Gia tộc trong Thần Hồn Thành và gia tộc Vũ Vương Triều có ngàn vạn
quan hệ. Cho nên Tông chủ Vũ Tông hiểu rất rõ ràng tính nghiêm trọng của việc này.
Hai đại Chiến Thánh đi tới Huyết Đế Thành, không dừng lại lập tức xuống
lăng mộ trong lòng đất, cùng hai tên Chiến Đế bắt đầu điều tra, tìm hiểu nguyên nhân cái chết của bốn người.
Chỉ có điều... Lăng mộ trong lòng đất chẳng có cái gì cả. Những Thảo
Đằng màu xanh vô cùng quỷ dị đã biến mất hoàn toàn. Bên trong này, ban
đầu chỉ có Thảo Đằng màu xanh và bộ quan tài tử ngọc. Nhưng hiện tại,
quan tài tử ngọc biến mất ở trong hư không. Không ai thấy Thảo Đằng màu
xanh, vậy ai có thể tra ra vấn đề đây?
Trong lăng mộ đã sụp đổ dưới lòng đất, mỗi một khối đá đều bị người ta
lật tung lên, lòng đất cũng bị đào ra vô số thông đạo. Vô số cường giả
lục soát lăng mộ trong lòng đất mấy chục lần, vẫn không thu hoạch được
gì, không có một chút đầu mối nào.
Ẩn đế và Tông chủ Vũ Tông, cùng với hai vị Chiến Đế Thần Hồn Thành kia
bất đắc dĩ lui ra ngoài, bắt đầu hỏi dò hai người Huyết Nô Huyết Tắc
chuyện liên quan đến lăng mộ trong lòng đất.
Huyết Tắc và Huyết Nô thực sự đã từng xuống lăng mộ trong lòng đất. Vấn
đề là hai người chỉ đi vào vài vòng bên ngoài, chưa từng đi vào trong
nội điện, cuối cùng cũng không thể hỏi ra được điều gì.
Bọn họ chỉ biết Tông chủ Huyết Tông đã từng nói, nội điện của lăng mộ
trong lòng đất có khí tức mạnh mẽ, có thể khiến hắn cảm giác sợ hãi.
Ẩn đế và Tông chủ Vũ Tông không có cách nào khác, lại cùng hai tên Chiến Đế Thần Hồn Thành thương nghị một phen. Mấy người quyết định đi Thần
Hồn Thành trước, điều tra một chút về nguyên nhân cái chết của ba vị đại nhân, xem có thể có phát hiện gì không.
Bảy, tám người bay lên trời, lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới Thần Hồn
Thành. Những người còn lại tiếp tục điều tra lăng mộ trong lòng đất. Cho dù bọn họ cũng đều biết, sẽ không tra xét được điều gì, chỉ có điều
giờ phút này bọn họ có thể làm gì?
Đám người Ẩn đế lòng như lửa đốt bay hết tốc lực. Chỉ trong thời gian một ngày, bọn họ đã đến Thần Hồn Thành.
Tất cả trực tiếp tiến vào Thần Hồn Các, kiểm tra nguyên nhân cái chết của ba vị đại nhân.
Nhưng mà, ba tên Chiến Đế trở về trước đã sớm kiểm tra. Giờ phút này
Ẩn đế và Tông chủ Vũ Tông thực lực đạt tới Chiến Thánh kiểm tra vô số
lần, cũng không tra xét ra được chút thương thế nào.
Tất cả chỉ nhìn thấy trong ánh mắt ba người sau khi chết vẫn còn đọng lại vẻ hoảng sợ, giống như bị dọa chết tươi vậy...
Mấy người Ẩn đế trợn tròn mắt, không điều tra ra được nguyên nhân cái
chết của bọn họ. Phía bên lăng mộ trong lòng đất cũng hoàn toàn không
có đầu mối. Nếu như sứ giả bên Thiên Châu tới, bọn họ còn không có một
lời giải thích hợp lý, sợ là mọi người đều gặp tai ương.
Chiến Đế lúc trước trở về, thật ra vẫn chưa truyền tin tức cho Thiên
Châu bên kia. Bọn họ đang chờ đợi kết quả kiểm tra được từ phía lăng mộ
trong lòng đất. Bằng không một khi đưa tin qua, chẳng mấy chốc sứ giả
bên kia sẽ thông qua Truyền tống trận truyền tống đến đây.
- Đừng vội truyền tin tức. Tiếp tục tra xét nguyên nhân đi. Không tìm được nguyên nhân, đưa tin qua mọi người đều phải chết!
Ẩn đế cắn răng nói với mọi người. Mọi người cũng rất tán thành. Thật ra thành chủ Thần Hồn Thành các nàng đã chết cũng không phải là một, hai
ngày. Nhanh, chậm hơn mười ngày nửa tháng, cho dù người bên Thiên Châu
kia nghi ngờ tại sao lâu như vậy Tề đại nhân vẫn không trở lại, trong
thời gian ngắn cũng sẽ không phái người đến đây.
- Ai... Ta lại đi tra xét một chút!
Tuổi tông chủ Vũ Tông cũng đã cao, tóc chòm râu đều một màu trắng như
tuyết. Thân thể hắn rất cao nhưng có hơi gầy, nhìn bộ dạng giống như một cây gậy trúc vậy.
Hắn lắc đầu, lại đi vào trong Thiên điện, dùng linh thức kiểm tra hết lần này tới lần khác trên người ba thi thể kia.
Sau nửa ngày, Tông chủ Vũ Tông bất đắc dĩ mở mắt, lắc đầu chuẩn bị rời
đi. Nhưng trong đúng thời khắc hắn xoay người, lông mày trắng như của
hắn chợt thoáng nhíu lại. Sau đó trong con ngươi loé lên một tia nghi
hoặc.
Chỉ một lát sau hắn vội vàng đi ra, rống lớn:
- Ai cầm Tu Di Giới của thành chủ?
- Tu Di Giới?
Mấy tên Thần Hồn Thành Chiến Đế liếc mắt nhìn nhau, thi nhau nhớ lại.
Gần đây bọn họ đều bị hù chết, làm sao lo lắng được tới Tu Di Giới gì
đó. Một tên Chiến Đế đột nhiên nhớ tới nói:
- Ta nhớ ra rồi. Lần đầu tiên chúng ta đi tới Huyết Đế Thành, thời điểm
nhìn thấy thành chủ các nàng, trên tay bọn họ cũng không có Tu Di Giới!
Ẩn đế và Tông chủ Vũ Tông liếc mắt nhìn nhau. Trong mắt bọn họ đầy vẻ
kinh ngạc nghi ngờ. Lẽ nào đám người Huyết Y lại có lá gan lớn như thế?
Dám trộm bảo vật của ba vị đại nhân hay sao?
Đám Chiến Đế còn lại cũng lặng lẽ trầm ngâm, nghĩ tới nghĩ lui sợ là đám người Huyết Y Huyết Nô hẳn cũng không có lá gan này.
- Chẳng lẽ là...
Mắt một tên Chiến Đế chợt sáng ngời, có chút do dự nói. Những người còn
lại cũng đoán được khả năng này, nhưng đều không dám xác định.
- Lẽ nào tiểu tử kia thật sự không chết? Lẽ nào cái chết của mấy vị đại
nhân kia có liên quan đến tiểu tử hắn? Nếu quả thật có liên quan, lần
này hắn chơi quá lớn...
Sắc mặt Ẩn đế trở nên âm trầm. Suy nghĩ của hắn và mọi người đều giống nhau.
Tiêu Lãng!
Tiêu Lãng không có thi thể!
Tuy rằng có một chiến giáp của Tiêu Lãng ở trong lăng mộ dưới lòng đất.
Gần đó cũng có một đoạn Thảo Đằng, xem ra dường như thi thể của Tiêu
Lãng trực tiếp bị nát thành bột mịn. Trước đây mọi người không cảm thấy
có gì lạ. Nhưng giờ phút này, sau khi tra xét nguyên nhân cái chết của ba người, bọn họ lại cảm thấy hoài nghi.
Ba người chết hiển nhiên là bị linh hồn công kích, linh hồn trực tiếp bị diệt. Như vậy nếu như Tiêu Lãng thật sự đã chết, hẳn linh hồn cũng bị
diệt, thi thể của hắn phải giống như mọi người vậy, không thể nào hóa
thành bột mịn được!
- Đi!
Tông chủ Vũ Tông và Ẩn đế liếc mắt nhìn nhau, hai người bay lên trời,
tiến thẳng về hướng Huyết Đế Thành. Nếu như việc này thật sự có liên
quan đến Tiêu Lãng, nếu như Tiêu Lãng thật sự không chết, như vậy nhất
định phải bắt lấy Tiêu Lãng, hỏi rõ ràng xem chuyện gì đã xảy ra. Thuận
tiện... để hắn đến chịu sự phẫn nộ của sứ giả Thiên Châu. Bằng không kẻ
chết có thể chính là bọn họ!