Yêu Giả Vi Vương

Chương 118: Q.8 - Chương 118: Thần khí thể có gì tốt để xem?




Tiêu Lãng cũng ngây người. Thần Chí Cao gọi đích danh mình vào triệu kiến? Đây còn là Thần Chí Cao hoàn toàn không có chút quan hệ nào với hắn. Hắn và Thiên Tôn Hiên Viên nhìn nhau một chút, đều thấy được vẻ kinh ngạc từ phía đối phương. Bọn họ lại càng kinh ngạc hơn.

Thần Chí Cao triệu kiến, hai người không thể không gặp. Thiên Tôn Hiên Viên lập tức căn dặn đám người Hiên Viên Thiên Tâm một câu, bảo bọn họ tìm kiếm tửu lâu để ở lại, lúc này mới khách khí nói với Thiên Tôn Luyến Tâm:

- Luyến Tâm huynh, mong huynh dẫn đường!

Luyến Tâm khẽ mỉm cười, thân thể bay lên không trung tiến về phía bắc. Thiên Tôn Hiên Viên và Tiêu Lãng theo sát phía sau.

Trên quảng trường phía dưới, vô số võ giả đều lộ ánh mắt hâm mộ. Nơi này có rất nhiều người của Luyến gia, nhưng cũng giống như ở Hoàng Thành Tử Mị Đằng, không phải ai cũng có thể gặp được Thần Chí Cao Luyến Ca.

Càng bay tới gần cung điện hùng vĩ trên ngọn núi cao vút chìm vào trong mây kia, trong lòng hai người càng chấn động. Cung điện này không phải là loại chí bảo như Tử Đế Cung, nhưng chỉ cần tới gần liền đột nhiên cảm giác được một uy áp, khiến người ta nảy sinh cảm giác muốn quỳ bái.

Vù!

Luyến Tâm bay đến phía trước cung điện, một tay tùy tiện vung lên. Cánh cửa lớn mở ra. Hắn đứng ở trước cửa cười một tiếng nói:

- Mời hai vị theo ta vào trong!

Ba người nối đuôi nhau đi vào. Bên trong là một đại điện rộng lớn, bên trong lại không có bất luận một người nào. Hai người đang vô cùng kinh ngạc, Luyến Tâm lại quay về phía hư không chắp tay nói:

- Đại nhân, đã dẫn Chiến Ma và vị tiểu hữu này tới.

Tiêu Lãng và Thiên Tôn Hiên Viên vội vàng quỳ một gối xuống nói:

- Tham kiến Thần Chí Cao đại nhân.

Trong đại điện vẫn không có bất kỳ người nào, không có bất kỳ âm thanh nào. Hai người cũng không dám động. Chờ giây lát bọn họ không nhịn được ngẩng đầu nhìn lướt qua xung quanh.

Vù!

Lúc này không gian phía trước khẽ run lên. Một đôi mắt đột nhiên hiện ra. Thân thể Tiêu Lãng và Thiên Tôn Hiên Viên đồng thời chấn động. Nhìn thấy cặp mắt kia, hai người dường như nhìn thấy một biển sao lớn, nhìn thấy toàn bộ thế giới hỗn độn.

Con mắt lạnh lùng đến cực điểm, chỉ nhìn hai người một chút sau đó chậm rãi biến mất trong không trung, chỉ lưu lại một câu nói lạnh lùng như có như không:

- Đi xuống đi!

Tiêu Lãng và Thiên Tôn Hiên Viên liếc mắt nhìn nhau. Thần Chí Cao Luyến Ca này làm cái gì vậy? Triệu kiến hai người chỉ liếc mắt nhìn, sau đó bảo hai người đi xuống?

Nhưng cặp mắt kia đã biến mất. Hai người chỉ có thể xấu hổ đứng lên đi theo Luyến Tâm đi xuống. Đi ra khỏi cung điện Thiên Tôn Hiên Viên không nhịn được hỏi:

- Luyến Tâm huynh, Thần Chí Cao đại nhân triệu kiến chúng ta có chuyện gì vậy?

Luyến Tâm cười khổ nói:

- Ta làm sao biết được? Vừa nãy đại nhân truyền tin cho ta, ta mới đi mời các ngươi tới. Chỉ có điều hẳn là chuyện tốt. Đã nhiều năm nay đại nhân không triệu kiến người ngoài. Hiên Viên huynh, tới chỗ ta uống vài chén chứ?

Thiên Tôn Hiên Viên lắc đầu nói:

- Không, lần này ta đi Yêu Vực gặp Tử Mị Hoàng, đã ở lại Tử Đế Cung mấy ngày để xin một hạt sen ngũ sắc. Ta phải nhanh chóng trở lại để đại nhân Tu La phục sinh tiểu nhi tử của ta. Lần sau có cơ hội, ta sẽ trở lại nói chuyện với Luyến Tâm huynh!

Lúc Thiên Tôn Hiên Viên nói những lời này, sắc mặt rất bình thản, chỉ có điều trong lời nói lộ rõ ý khoe khoang. Luyến Tâm cũng cảm thấy kính phục giơ ngón tay cái lên, cười nói:

- Vậy được, ta không giữ huynh lại nữa. Lần sau đến Luyến Ca Thành nhất định phải nhớ cho ta biết.

Hai người Tiêu Lãng bay xuống phía dưới. Luyến Tâm lại đi vào trong cung điện. Cặp mắt kia lại xuất hiện lần nữa, có chút kỳ quái lẩm bẩm nói:

- Tử Mị Hoàng lại truyền tin, bảo ta nhìn thiếu niên kia? Một thần khí thể có gì để xem chứ?

Luyến Tâm lộ vẻ kinh ngạc. Thì ra đại nhân triệu tập hai người tới chỉ vì thiếu niên kia? Nghĩ đến những lời Thiên Tôn Hiên Viên vừa nói bọn họ mới vừa từ Tử Đế Cung trở về, lẽ nào thiếu niên kia và Tử Mị Hoàng có quan hệ? Nhưng như Thần Chí Cao Luyến Ca nói, một thần khí thể làm sao có thể có quan hệ được với Thần Chí Cao tối thượng Tử Mị Hoàng được?

Cặp mắt của Thần Chí Cao Luyến Ca lại biến mất, lưu lại một truyền âm:

- Không cần quan tâm. Ngươi để ý thiếu niên này một chút. Lúc cần thiết trợ giúp hắn một chút đi. Nếu như Tử Mị Hoàng đã mở miệng, vậy phải cho hắn chút mặt mũi!

Thiên Tôn Luyến Tâm gật đầu, biểu thị đã nhớ việc này. Có một số việc Thần Chí Cao chắc chắn sẽ không đứng ra. Chỉ có điều nếu đại nhân đã căn dặn, hắn cũng không dám xem thường.

...

Đám người Hiên Viên Thiên Tâm vừa tìm được tửu lâu liền nhận được truyền tin của Thiên Tôn Hiên Viên. Mọi người lại khởi hành. Lần này tốc độ di chuyển rất nhanh. Bởi vì bọn họ một đường truyền tống trở lại, chỉ tốn thời gian mấy ngày đã trở về Hủy Diệt Chi Địa.

Tại Bạch Thán Thành phía cực tây, Hiên Viên Thiên Tâm ngừng lại, khoát tay với đám người Hiên Viên Thiên Tâm nói:

- Các ngươi về Hiên Viên Lĩnh đi. Ta dẫn Tiêu Lãng đi núi Tu La.

Đám người Hiên Viên Thiên Tâm gật đầu, bọn họ cũng không tư cách lên núi, lần trước Hiên Viên Thiên Tâm bị mang đi một chuyến vẫn lưu lại bên dưới ngọn núi, hắn cũng không muốn lại thảo không thú vị.

Tiêu Lãng và Thiên Tôn Hiên Viên truyền tống về phía bắc. Tu La ở phía bắc Tu La Lĩnh, cách Tuyết Mai Lĩnh cũng không xa. Lần này truyền tống còn nhanh hơn. Chỉ trong thời gian hơn nửa ngày, bọn họ đã truyền tống tới núi Tu La.

- A...

Nhìn thấy một cục điện màu đen cực lớn nằm ở trên ngọn núi cao phía bắc thành, Tiêu Lãng không tránh khỏi nảy sinh cảm khái. Các Thần Chí Cao đều thích ở chỗ cao lạnh lẽo mới có cảm giác sao? Cung điện của Tử Mị Hoàng, Thần Chí Cao Luyến Ca, Thần Chí Cao Tu La đều ở thật cao trên núi. Ở nơi cao như vậy... cũng không sợ choáng váng đầu óc sao?

- Tham kiến Hiên Viên đại nhân!

Từng đám hộ vệ trong thành quỳ xuống. Quả nhiên địa vị của Thiên Tôn Hiên Viên ở trong mắt Thần Chí Cao Tu La rất cao. Rất nhiều người trong bộ tộc Tu La trong Tu La Thành gặp hắn lại tỏ ra cung kính như vậy.

Thiên Tôn Hiên Viên mỉm cười gật đầu. Hắn còn chưa nói gì, từ trong một cổ bảo cực lớn phía xa liền có một cường giả bay lên. Người còn chưa tới, đã nghe thấy có tiếng cười lớn nói:

- Huyết Kỵ, nhìn vẻ mặt ngươi tươi cười như vậy, lần này đi Yêu Vực hẳn có thu hoạch lớn đúng khong? Ồ? Huyết Kỵ ngươi lại đột phá Thiên Tôn đỉnh phong? Chúc mừng. Đại nhân nhìn thấy khẳng định sẽ rất vui mừng.

- Ha ha!

Thiên Tôn Hiên Viên thoáng nhìn về phía Tiêu Lãng. Hai người bay tới đón người kia. Thiên Tôn Hiên Viên cười lớn nói:

- Đại ca Tu Kiếm. Lần này vận khí cũng không tệ, ngẫu nhiên có chút cảm ngộ đột phá. Ừm... Lần này ta ở trong Tử Đế Cung nửa tháng, được Dạ Hậu tặng sen ngũ sắc. Đại nhân ở trong cung chứ?

- Lợi hại! Đại nhân ở trong cung. Để ta đi thông báo!

Cường giả này cũng là Thiên Tôn, hiển nhiên là Đại quản gia trong Tu La Cung giống như Luyến Tâm. Hắn vừa nói xong, trong không trung liền vang lên một âm thanh hư vô mờ mịt:

- Chiến Ma đã trở lại sao? Lên đây đi!

- A...

Âm thanh này vừa vang lên, vô số người trong thành lập tức quỳ một gối xuống, lớn giọng hô:

- Bái kiến Thần Chí Cao!

Thiên Tôn Hiên Viên và Tu Kiếm nhìn nhau một chút. Hai người đều nở nụ cười. Chỉ có điều Thiên Tôn Hiên Viên lại có chút bất đắc dĩ nhìn Tiêu Lãng than thở:

- Tiêu Lãng, ngươi về Hiên Viên Lĩnh trước đi. Khi nào trở về ta sẽ tìm ngươi.

Trong mắt Tiêu Lãng xuất hiện một sự buồn bã. Rõ ràng Thần Chí Cao Tu La không muốn gặp hắn. Chuyến đi đến Tu La Thành này đã uổng công. Hắn trầm ngâm một hồi đột nhiên mở miệng nói:

- Thúc thúc Hiên Viên, ta trực tiếp trở lại Thiên Châu. Lần sau đến Thần Vực, ta sẽ đi tới Hiên Viên Lĩnh tìm thúc thúc.

Thiên Tôn Hiên Viên vỗ vào vai hắn nói:

- Vậy được. Ngươi trở về đi thôi. Cứ đi Hiên Viên Lĩnh trước, bảo Thiên Minh và Thiên Cương đưa ngươi trở lại. Không cần nhiều lời! Nếu còn chối từ thúc thúc sẽ tức giận!

Nói xong Thiên Tôn Hiên Viên còn lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho Tiêu Lãng, Tiêu Lãng cũng không khách khí nhận lấy, bay tới truyền tống trận phía dưới truyền tống rời khỏi đó.

- Hắn là ai vậy?

Tu Kiếm thấy Thiên Tôn Hiên Viên coi trọng Tiêu Lãng như vậy, có chút ngạc nhiên nói.

Thiên Tôn Hiên Viên nhìn theo bóng dáng Tiêu Lãng rời khỏi, lúc này trên mặt mới lộ vẻ cảm khái nói:

- Hắn là một thiếu niên thần kỳ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.