Yêu Giả Vi Vương

Chương 35: Q.4 - Chương 35: Thảo Đằng tiến hóa




Tiêu Lãng bế quan. Điều khiến Thanh Minh thấy không hiểu chính là, Thảo Đằng này lại hành động tự chủ, phóng ra tất cả, giống như một con giao long cực lớn, phá hỏng cả phần lớn không gian sơn động rộng rãi. Sau đó Thảo Đằng lại phát ra hào quang chói lọi. Hào quang màu vàng kia chớp hiện khiến ánh mắt Thanh Minh không mở ra được. Huyễn ma thú Tiểu Bạch cũng sợ hãi làm tổ ở cửa động, nhìn Thảo Đằng.

Nếu như Tiêu Lãng nhìn thấy hào quang này, nhất định sẽ cực kỳ vui mừng. Bởi vì loại hào quang này thể hiện xu thế tiến hóa của Thảo Đằng. Lần tiến hóa này rõ ràng không giống với những lần tiến hóa trước. Những lần tiến hóa trước đó, Thảo Đằng dài ra, cũng thay đổi màu sắc. Nhưng lần này nó thực sự biến sắc. Toàn thân từ màu vàng đã biến thành màu xanh lục. Nhưng chiều dài của Thảo Đằng không thay đổi, trái lại bắt đầu phân chia.

Một biến thành hai, hai biến thành bốn. Cuối cùng nó phân chia ra thành hơn một ngàn phần. Mỗi phần đều rất ngắn, cũng rất nhỏ, giống như từng con rắn nhỏ màu xanh lục vậy.

Vèo!

Sau khi Thảo Đằng tách thành 3600 phần, ánh sáng màu xanh lục lại lóe lên. Vô số con rắn nhỏ quấn lấy nhau, lại biến thành con giao long cực lớn, lại hợp lại thành một, hóa thành hư ảnh chậm rãi biến mất ở trong thân thể Tiêu Lãng.

- Chuyện… chuyện này...

Thanh Minh không ngừng chớp mắt, trái tim cũng thiếu chút nữa nhảy ra ngoài. Cả đời này hắn chưa từng thấy qua chuyện quái dị như vậy. Thần hồn lại có thể phân chia? Hơn nữa còn tự chủ phân chia ra thành hơn ba ngàn phần? Thần hồn của Tiêu Lãng biến dị sao?

Đại lục Thần Hồn vẫn có một vài thần hồn biến dị, nhưng hắn chưa từng nghe nói tới chuyện biến dị đến mấy lần. Hắn nghĩ tới một khả năng, tiến hóa! Nghĩ đến đây, nội tâm của hắn lại càng dâng trào.

Giờ phút này trong lòng Tiêu Lãng càng xúc động hơn.

Bởi vì sau khi hắn luyện hóa cái hột kia, phát hiện một năng lượng cực kỳ đặc biệt trào vào thân thể hắn, cuối cùng tất cả lại tập hợp về phía linh hồn.

Năng lượng này thật ra rất tinh thuần. Vấn đề là nó trào dâng về phía linh hồn như vậy khiến hắn sợ hãi. Linh hồn là căn bản của con người. Nếu như xảy ra bất kỳ vấn đề gì, cho dù không chết cũng sẽ biến thành ngu ngốc.

Cái năng lượng này cường đại khác thường sau khi tràn vào linh hồn, linh hồn của hắn nhất thời trở nên trống rỗng. Tiêu Lãng cảm thấy buồn ngủ, cuối cùng rất tự nhiên ngủ thiếp đi.

Tiêu Lãng vẫn giữ nguyên tư thế ngồi thiền, Thanh Minh còn tưởng rằng hắn vẫn đang tu luyện. Kỳ thực hắn đã tiến vào giấc ngủ sâu, cái gì cũng không biết.

Suốt một ngày một đêm, hắn rốt cuộc đã tỉnh lại. Hắn vẫn nhìn thấy được vẻ chán động trong mắt Thanh Minh. Hắn hơi nhíu mày, hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Thanh Minh khẩn trương nói:

- Tiểu Lãng Lãng, thần hồn của ngươi có sự biến đổi khác thường, không phải là tiến hóa chứ?

- Thần hồn?

Tiêu Lãng cả kinh, lập tức nhắm mắt tra xét. Ý niệm của hắn tập trung vào Thảo Đằng quả nhiên phát hiện có điểm không đúng. Thảo Đằng đã biến thành màu xanh lục. Bên trong thân thể Thảo Đằng ẩn chứa khí tức cũng cường đại hơn.

- Chủ nhân, ta tiến hóa đến cấp thứ tư, thức tỉnh thần thông thiên phú, thân thể bất tử!

Vào thời khắc này, trong đầu Tiêu Lãng đột nhiên vang lên một tiếng nói, khiến toàn thân hắn chấn động. Chờ sau khi hắn hoàn toàn hiểu hàm nghĩa của lời nói này, nhất thời trong lòng dâng lên một trận sóng to gió lớn.

Hắn ép mình phải trấn tĩnh lại, tập trung truyền lại cho Thảo Đằng một ý niệm, hỏi:

- Thảo Đằng, là ngươi đang nói chuyện sao?

Trước đó Thảo Đằng chỉ có thể truyền lại tin tức đơn giản. Tiêu Lãng phải cẩn thận cảm ngộ mới có thể hiểu được rõ ràng. Nhưng giờ phút này, Tiêu Lãng lại nghe thấy truyền âm hết sức rõ ràng, giống như có một người đang nói chuyện bên tai hắn vậy.

Sau khi Tiêu Lãng nhận được sự khẳng định từ Thảo Đằng, hắn lập tức kích động, vội vàng dò hỏi:

- Cấp thứ tư, vậy ngươi còn có thể tiến hóa được bao nhiêu cấp nữa? Thân thể bất tử là sao? Lẽ nào sau này không ai có thể giết chết ngươi được nữa?

Thảo Đằng rất nhanh liền truyền âm lại:

- Chủ nhân, ta cũng không biết là còn có thể tiến hóa nữa hay không. Thân thể bất tử cũng không phải là không giết chết được, mà là bây giờ ta có thể biến ra 3600 phân thân. Chỉ cần có một phân thân không chết, bản thể của ta sẽ vĩnh viễn không chết. Đương nhiên nếu như bản thể và phân thân bị người tiêu diệt cùng lúc trong nháy mắt, ta vẫn sẽ chết!

- Phân thân?

Tiêu Lãng nghi ngờ hỏi. Thảo Đằng ở sâu trong linh hồn, lập tức tự động diễn hóa. Trong đầu Tiêu Lãng chủ động hiện lên một hình ảnh. Một cây Thảo Đằng màu xanh lục trong nháy mắt hóa thân ra hơn ba ngàn Thảo Đằng, lay động trên không trung. Khung cảnh kia giống như những cây Thảo Đằng màu xanh lục hắn đã từng nhìn thấy ở lăng mộ trong lòng đất.

Tiêu Lãng nuốt một ngụm nước bọt, tiếp tục hỏi:

- Sau khi phân thân của ngươi bị giết chết, ngươi có thể tiếp tục diễn hóa ra phân thân khác không? Còn nữa, phân thân này bị công kích, có thể ảnh hưởng tới bản thể hay không, có thể ảnh hưởng đến ta hay không?

- Bị công kích tự nhiên sẽ ảnh hưởng tới bản thể. Phân thân chết, chỉ cần có nguyên lực sinh mệnh và năng lượng cho ta cắn nuốt, ta tất nhiên có thể tiếp tục diễn hóa ra phân thân. Ừm... Phân thân là phân thân của ta, chỉ cần bản thể không bị thương, đương nhiên sẽ không ảnh hưởng đến chủ nhân!

Thảo Đằng cho ra đáp án, khiến Tiêu Lãng mừng như điên. Hắn hận không thể ngửa mặt lên trời thét dài vài tiếng.

Thảo Đằng có thể tạo ra phân thân. Phân thân bị thương và chết đi đều không ảnh hưởng đến mình. Đây không phải có nghĩa là, một khi có người chiến đấu với mình, có thể để Thảo Đằng liên tục đưa phân thân ra, công kích kẻ địch sao?

Nghĩ đến tình hình ở lăng mộ trong lòng đất, Thảo Đằng không ngừng điên cuồng lao về phía các võ giả công kích, thân thể Tiêu Lãng cũng run rẩy. Hơn ba ngàn phân thân, đủ để vây chết võ giả bình thường, cho dù không chết, chí ít cũng có thể ngăn cản kẻ địch, để mình chạy thoát thân.

- Đúng rồi!

Tiêu Lãng nghĩ tới một vấn đề. Hắn rất khẩn trương hỏi:

- Nếu như ngươi tiến hóa, năng lực cắn nuốt của ngươi có thể được tăng cường không? Năng lực cắn nuốt của phân thân ngươi so và bản thể thì thế sao?

Lần này Thảo Đằng cho ra đáp án khiến Tiêu Lãng có chút thất vọng:

- Năng lực cắn nuốt của bản thể và phân thân vốn như nhau!

- Quên đi, làm người không thể quá tham lam!

Tiêu Lãng thầm than một tiếng. Thảo Đằng lại tiến hóa, lại sinh ra thần thông mới là đủ. Bây giờ không phải mới tiến hóa tới cấp thứ tư sao? Nói không chừng Thảo Đằng còn có thể tiến hóa thêm mấy lần nữa. Đến lúc đó khẳng định sẽ càng nghịch thiên hơn.

Đỏ vàng cam lục lam chàm tím!

Tiêu Lãng đột nhiên nhớ tới một vấn đề. Ban đầu Thảo Đằng là màu tím. Lần đầu tiên biến sắc là biến thành màu đỏ, sau đó là màu cam, lần thứ ba là màu vàng, bây giờ là màu xanh lục? Đây không phải là màu sắc của cầu vồng sao? Lẽ nào hắn còn có thể tiến hóa ba lần nữa? Cuối cùng lại biến thành màu tím?

Nếu quả thật có thể tiến hóa bảy lần, khẳng định uy lực của Thảo Đằng sẽ càng kinh người. Tiêu Lãng lại nghĩ tới cái quan tài màu tím, và tàn hồn Thiên Đế khủng khiếp kia, hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Rốt cuộc Thảo Đằng này có lai lịch thế nào? Nó và cường giả trong quan tài tử ngọc kia rốt cuộc có quan hệ như thế nào?

Chỉ có điều thời điểm Tiêu Lãng hỏi việc này, Thảo Đằng đều trả lời không biết. Hỏi một hồi, Tiêu Lãng chỉ có thể dừng lại. Cuối cùng hắn nghĩ tới cái hột kia, lại hỏi:

- Thảo Đằng, ngươi ở biển Thần Hồn cắn nuốt một con hải thú cường đại như vậy. Ở mộ Long Đế cắn nuốt nhiều thi thú như vậy đều không tiến hóa. Sao lần này lại tiến hóa. Lẽ nào có liên quan đến trái cây kia? Cái hột kia là gì vậy? Vì sao ngươi muốn ta luyện hóa nó?

Thảo Đằng giải thích:

- Chủ nhân, ký ức truyền thừa của ta nói cho ta biết, trái cây kia là một loại linh quả thiên địa, nhưng có kịch độc. Nhân loại nuốt và luyện hóa hẳn phải chết. Tuy nhiên nó đối với tộc ta mà nói lại là vật đại bổ. Vừa nãy ta giúp chủ nhân loại bỏ độc trong linh quả. Phần còn lại đều là năng lượng linh hồn tinh thuần. Sau này chủ nhân có thể tiếp tục tìm kiếm loại trái cây này. Đây là linh quả trân quý bổ dưỡng cho linh hồn. Linh hồn chủ nhân hiện tại có thể cường đại gấp hai lần!

- Thì ra là độc quả. Chẳng trách được lưu giữ trong Tu Di Giới, không ai luyện hóa!

Tiêu Lãng âm thầm nghĩ, cẩn thận cảm ứng linh hồn một chút. Quả nhiên hắn phát hiện ra linh hồn đã cường đại gấp đôi. Hắn âm thầm nhắc mình, sau này nếu gặp loại trái cây này nhất định phải mua lại. Thứ này đại bổ đối với Thảo Đằng, cũng có thể tăng cường cho linh hồn mình. Sau đó này tâm ma đến càng nắm chắc hơn.

- Đúng rồi, Mê Hồn Thuật!

Tiêu Lãng đột nhiên nhớ tới quyển chiến kỹ linh hồn kia. Linh hồn mình đã được tăng cường, không biết có thể học tập chiến kỹ kia hay không? Hắn vội vàng lấy bí tịch chiến kỹ từ trong Tu Di Giới ra. Khi hắn mở bí tịch chiến kỹ kia ra, phát hiện quả nhiên có sự khác biệt. Trên mặt giấy trắng đã xuất hiện từng hàng chữ lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.