Yêu Giả Vi Vương

Chương 43: Q.6 - Chương 43: Thiên mộ của Tà Chủ.




Tiêu Lãng biến sắc mặt, mắt liếc bốn phía.

Tiêu Lãng trầm giọng quát:

- Tinh Thần Điện chủ? Có ngon thì lăn ra đây, ta và ngươi đơn độc khiêu chiến, như thế nào?

Vô Ngân Thiên Đế và Âu Dương Thúy Thúy liếc nhau, đồng thanh kêu lên:

- Thiên mộ của Tà Chủ?

Tiêu Lãng thấy mặt Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy trắng bệch liền nghi hoặc hỏi:

- Tà Chủ là ai? Thiên mộ của hắn khủng bố lắm sao?

- Tà Chủ...

Âu Dương Thúy Thúy không lên tiếng, Vô Ngân Thiên Đế sắc mặt âm trầm giải thích rằng:

- Hơn hai vạn năm trước có một tông phái bí ẩn tên là Tà Nguyệt giáo. Khi đó lão nhân gia Hồng Đế đã quy tiên, quần hùng Thiên Châu tự mình tranh bá. Tà giáo này ý định thống nhất Thiên Châu, tất nhiên bị các đại gia tộc chống cự. Mấy ngàn gia tộc tổ thành đại quân ngàn vạn chiến đấu với Tà Nguyệt giáo. Cuối cùng các gia tộc biến mất, võ giả khai chiến thành thi nhân, bao gồm hai Chí Tôn Thiên Đế. Tà Nguyệt giáo càn quét Thiên Châu, chỉ ba tháng mà đã có ức vạn thi nhân. Cuối cùng dẫn đến Mê Thần cung, Diệt Hồn điện tức giận trấn áp. Nhưng hai siêu cấp thế lực đánh hơn một năm mới hoàn toàn tiêu diệt Tà Nguyệt giáo. Cuối cùng tuy Tà Chủ bị đánh chết nhưng một tia tàn hồn tốn vào thiên mộ của Tà Chủ. Tà Chủ đã tuyên bố là bất cứ ai dám vào Cửu Tinh Loạn Thế đại trận sẽ bị biến thành thi nhân.

Tiêu Lãng hút ngụm khí lạnh:

- Ui ui!

Tiêu Lãng hiểu rõ nhất Mê Thần cung, Diệt Hồn điện cường đại cỡ nào. Hai siêu cấp thế lực tiêu diệt một Tà Nguyệt giáo mà cần hao phí hơn một năm? Cuối cùng Tà Chủ có một tia tàn hồn trốn ra. Không cần nói, chắc chắn thực lực của Tà Chủ đạt đến Bán Thần cảnh.

Ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy rơi vào thiên mộ của lão quái Bán Thần cảnh thì còn đi ra được không?

Kiếm Ảnh Đại Đế chỉ có thực lực Đại Đế, mười Chí Tôn Thiên Đế không dám đi vào mộ địa của gã nữa là. Còn đây là mộ của siêu cấp cường giả có năng lực đối kháng cùng Mê Thần cung, Diệt Hồn điện.

Vô Ngân Thiên Đế khựng một lúc, lại cảm thán rằng:

- Thiên mộ của Tà Chủ này còn có một điểm quái dị là có thể di chuyển. Mấy ngàn năm trước thiên mộ của Tà Chủ xuất hiện trong Loan Luân Hải, hễ võ giả nào đi ngang qua, bước vào trong thì chưa từng trở ra. Đợi khi người Mê Thần cung đi điều tra thì thiên mộ của Tà Chủ kỳ dị biến mất. Ba ngàn năm trước thiên mộ của Tà Chủ xuất hiện ở bắc bộ Thiên Châu, cắn nuốt trăm vạn võ giả xong lại biến mất, không ngờ lúc này xuất hiện tại Tây hoang.

Tiêu Lãng giật mình kêu lên:

- Không đúng!

Nếu thiên mộ của Tà Chủ có thể di chuyển, Diệt Hồn Điện nói là chờ Âu Dương Thúy Thúy đã lâu vậy tức là gã cố ý đi vào trong thiên mộ của Tà Chủ hấp dẫn ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy đến truy sát? Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc nói rất nhiều tộc nhân của tâm ma lần thứ năm đi vào thiên mộ của Tà Chủ, gã không sợ toàn bộ tộc nhân bị khốn chết ở bên trong sao?

Không lẽ Diệt Hồn Điện khống chế được cấm chế của thiên mộ của Tà Chủ?

Tiêu Lãng càng nghĩ càng cảm thấy rất có thể. Suy đoán của Tiêu Lãng được chứng thực.

Tiếng cười lạnh của Diệt Hồn Điện lại vang lên:

- Lão điên, không phải ngươi rất lợi hại sao? Trước đưa lên điểm tâm cho ngươi nếm thử!

Diệt Hồn Điện dứt lời, trong đá núi di động phía xa chậm rãi chui ra một số bóng đen. Bên ngoài những cái bóng đen toát ra khói đen bao phủ bốn phương tám hướng. Tiêu Lãng cảm ứng sơ giật mình phát hiện trong khói đen có vô số thi thú và thi nhân.

- Thằng nhãi Tinh Thần ngươi cho rằng ngươi khống chế được thiên mộ của Tà Chủ là có thể giết lão phu sao? Ngươi quá coi thường lão phu rồi!

Âu Dương Thúy Thúy phát ra khí thế ngạo nghễ vô song, thân hình biến thành chim to xông lên trước. Một thanh âm mơ hồ vang bên tai Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế.

- Ta đi giết thi thú và thi nhân. Vô Ngân, lập tức tính xem bên nào an toàn hơn chút thì chúng ta xông bên đó. Tiêu Lãng, ngươi cẩn thận cảm ứng xem có thể tìm ra thằng nhãi Tinh Thần núp ở đâu không? Nếu có thể bắt giữ thằng nhãi này thì thiên mộ của Tà Chủ sẽ phá vỡ ngay.

Trong tay Âu Dương Thúy Thúy bỗng xuất hiện Trảm Mã đao, thân thể biến thành lốc xoáy lao vào trong gió đen. Trảm Mã đao tỏa ánh sáng vàng lấp lánh tría chém phải quét. Hễ thi thú và thi nhân nào bị Trảm Mã đao chém trúng liền thành thịt vụn rơi rụng trên bầu trời, những khói đen chậm rãi tan biến. Dáng người Âu Dương Thúy Thúy cao lớn vạm vỡ, khí thế ngập trời, tựa như một mãnh tướng vô địch. Không một thi thú và thi nhân nào địch nổi một chiêu của Âu Dương Thúy Thúy.

Âu Dương Thúy Thúy xếp hạng nhất trong mười Chí Tôn Thiên Đế, dù không thể phi độ hư không nhưng lực công kích vẫn rất hung tàn, đạo giết chóc cực kỳ khủng bố.

Trăm vạn thảo đằng thần hồn màu tím chui ra từ sau lưng Tiêu Lãng. Thảo đằng thần hồn màu tím tĩnh dưỡng một lúc, giờ Tiêu Lãng có thể tùy tiện nuốt một vài mãnh thú sẽ hồi phục trăm vạn phân thân. Thảo đằng thần hồn màu tím có thể nuốt thi thú và thi nhân, giờ dùng nó để công kích, phòng ngự thì không còn gì tốt hơn.

Hơn mười vạn thảo đằng thần hồn màu tím bảo vệ hai người, số thảo đằng thần hồn còn lại ẩn núp bên ngoài, một là dò xét tình hình bốn phía, hai là tìm ra chân thân của Diệt Hồn Điện.

Còn Vô Ngân Thiên Đế lại ngồi trên không trung, nhắm mắt lại, tay cầm mai rùa và ít xương thú. Toàn thân Vô Ngân Thiên Đế tỏa ánh sáng bảy sắc, miệng lầm bầm liên tục kết ấn, bắt đầu dự toán cát hung.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Âu Dương Thúy Thúy liên tục càn quét thi thú và thi nhân, nhưng dường như thi thú và thi nhân vô cùng tận, càng giết càng nhiều. Giờ phút này, xuất hiện thi thú và thi nhân đều là cấp thấp. Âu Dương Thúy Thúy giết đến bực mình, công kích lung tung, chặt đứt một số đá núi to lớn, bốn phía hỗn độn.

Vô Ngân Thiên Đế chợt mở mắt ra, truyền âm quát to:

- Lão già, xông bên này!

Người Âu Dương Thúy Thúy lóe ánh sáng vàng vọt hướng bên phải.

Âu Dương Thúy Thúy truyền âm đến:

- Các ngươi đi theo ta. Vô Ngân, ngươi phòng hộ cho Tiêu Lãng, phòng ngự của hắn quá thấp, coi chừng đừng để khói đen kia xâm nhập, nếu không thì sẽ bị thi hóa. Tiêu Lãng, ngươi xem tình huống rồi công kích đi, chủ yếu nghĩ cách tìm ra Tinh Thần Điện chủ, nếu không thì suốt đời chúng ta sẽ xoay quanh trong này.

Vô Ngân Thiên Đế lên chiến xa Chí Tôn của Tiêu Lãng. Tiêu Lãng vừa khống chế thảo đằng thần hồn màu tím dò xét vừa sử dụng chiến xa Chí Tôn đuổi theo Âu Dương Thúy Thúy. Tiêu Lãng nhìn đá núi liên tục sụp đổ, hơi nghi hoặc hỏi Vô Ngân Thiên Đế:

- Vô Ngân, đánh nát những đá núi này không được sao? Không có đá núi thì làm gì có mê trận? Vậy chẳng phải là đã phá mê trận rồi?

Vô Ngân Thiên Đế lắc đầu, cười khổ nói:

- Nếu thiên mộ của Tà Chủ dễ phá như vậy thì đã không khủng bố đến thế. Theo nhiều người súy tính thì thiên mộ của Tà Chủ là một kỳ bảo, pháp khí nghịch thiên. Năng lượng trong pháp khí này là lực lượng linh hồn, nguyên lực sinh mệnh của các võ giả. Năm đó Tà Chủ giết ức vạn người là vì luyện hóa pháp khí này. Ngươi thử tưởng tượng lực lượng linh hồn, nguyên lực sinh mệnh của của ức vạn người thì cường đại cỡ nào? Năng lượng không hao hết thì không phá trận pháp này được.

Tiêu Lãng trầm ngâm nói:

- Ức vạn người...

Trong ức vạn người này chắc bao gồm hai Chí Tôn Thiên Đế, vô số Thiên Đế. Năng lượng cường đại như vậy đủ vây khốn ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy vạn năm.

Đang lúc Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Lãng trầm ngâm thì bên kia Âu Dương Thúy Thúy đột nhiên bay ngược ra, vẻ mặt tức giận quát to với Vô Ngân Thiên Đế:

- Tiểu tử Vô Ngân, ngươi bói toán rốt cuộc có linh không vậy? Sao bên này xuất hiện thi hoàng? Nhanh chóng trốn đi, rất khó giết thi hoàng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.