Yêu Hận Vô Biên

Chương 25: Chương 25




2525.

Mễ Lan mở cửa, đứng ở bên cạnh cửa nhìn Hoắc Minh Hách, đáy mắt đầy sự phẫn nộ và căm ghét.

Lúc này, Diệp Khâm vừa về liền nhìn thấy Hoắc Minh Hách đang đứng ở cửa, không có ý muốn rời đi. Khuôn mặt hắn trở nên biến sắc, định xông lên đánh Hoắc Minh Hách, nhưng Mễ Lan đã kịp kéo lấy cánh tay hắn.

Hắn giận không nhịn nổi, trợn trừng mắt chỉ về hướng cửa mà gầm lên: “Hoắc Minh Hách, tên tiểu tử này da mặt dày thật, còn dám chạy đến nhà của tao! Cút, mau cút đí!”

Sắc mặt Hoắc Minh Hách trở nên khó coi, lúc này hắn hận không có cái lỗ nào để chui xuống.

Không sai, đây là nhà của Mễ Lan và người đàn ông khác, chủ nhà quay về rồi, hắn phải đi thôi!

Hắn vừa rời đi được hai bước, phía sau, giọng nói yêu kiều của Mễ Lan lọt vào tai hắn, chỉ có điều sự mềm mại yêu kiều này không thuộc về hắn.

“Chồng yêu, cuối cùng anh cũng về rồi! Em đã tự tay xuống bếp nấu món anh thích ăn nhất, không biết lúc nào anh mới về, em đã hâm nóng mấy lần rồi đó. Em không thể chờ đợi được, muốn anh thử tài nghệ nấu ăn của em! Còn nữa, giường trong phòng ngủ bé quá cho nên em đã thay cái lớn hơn, đợi lát nữa chúng ta đi thử xem có thoải mái hay không!”

Trong đầu Hoắc Minh Hách lập tức hiện ra hình ảnh cô và người đàn ông khác ở trên giường ôm hôn quấn quýt, hắn lập tức quay đầu. Lúc này, khuôn mặt Mễ Lan e thẹn đỏ hồng.

Sắc mặt đỏ hồng này làm tim hắn nhói đau, như có một dòng điện chạy dọc các dây thần kinh trên cơ thể hắn, cảm giác nghẹt thở trước đây chưa từng có đè chặt lên tim hắn, đến hô hấp cũng khó khăn.

Mễ Lan mang thai, hắn đương nhiên biết, giữa Mễ Lan và Diệp Khâm đã xảy ra chuyện này, hơn nữa nhất định không chỉ có một lần! Nhưng khi hắn thực sự đối diện với chuyện này, vẫn còn có chút không dám tin, cũng không dám tiếp nhận!

“Lát nữa chúng ta đi thử!”

Lời nói này lặp đi lặp lại bên tai Hoắc Minh Hách, lởn vởn không chịu rời đi.

Mắt nhìn Diệp Khâm đóng cửa, Mễ Lan quặp lấy cổ Diệp Khâm, hai người họ ánh mắt thâm tình nhìn nhau, sau đó xảy ra chuyện gì có thể tưởng tượng được...

“Không! Không thể, Hoắc Minh Hách không thể chịu đựng được việc Mễ Lan cùng người đàn ông khác thân mật!

Hắn xông lên dùng lực chặn cửa lại, ôm một tia hy vọng cuối mà gào hét: “Mễ Lan, tuy chúng ta đã kí giấy ly hôn nhưng chưa ra cục dân chính làm thủ tục ly hôn, trên pháp luật em vẫn là vợ của Hoắc Minh Hách tôi, em không thể lên giường với người đàn ông khác, không thể.”

Tuy rằng Diệp Khâm đã dùng hết lực để đóng cửa lại, nhưng Hoắc Minh Hách liều mạng đẩy cửa ra.

Mễ Lan lạnh lùng nhìn hắn: “Là vợ anh thì đã sao? Trong bụng tôi là con của Diệp Khâm, anh không lưu tâm sao?

Trong đáy mắt Hoắc Minh Hách hiện lên sự đau đớn, nhưng rất nhanh liền biến mất, hắn nghiêm túc nhìn vào mắt Mễ Lan, ngữ khí chân thành: “Tôi không lưu tâm! Em sinh con ra, tôi sẽ coi nó như con đẻ!”

Để chứng minh tình yêu của mình dành cho Mễ Lan, hắn có thể phá vỡ nguyên tắc của bản thân, có thể thỏa mãn tất cả yêu cầu của cô!

Nhưng hắn không biết, tất cả thỏa hiệp của hắn trong mắt Mễ Lan chỉ là chuyện cười.

“Hoắc Minh Hách, tôi không ngờ rằng những việc này anh cũng có thể nói ra được.”

Mễ Lan bước đến cạnh Hoắc Minh Hoắc,một tay mắt lấy cà vạt của hắn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh cho rằng Mễ Lan tôi là con ngốc trước đây anh nói cái gì cũng tin sao? Còn nữa, anh đồng ý chấp nhận con tôi và Diệp Khâm, còn tôi thì không! Cút, lập tức cút đi cho tôi!”

Nói xong cô hùng hổ túm mạnh lấy áo hắn, Hoắc Minh Hách không phòng bị, lùi về sau vài bước, vẫn còn chưa đứng vững thì cánh cửa ‘rầm’ một cái đóng sầm lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.