Sống ở vùng núi Thiên sơn này đã nhiều năm, nói đến Phiêu Mị - độc nhất yêu hồ ngàn năm tuổi, không yêu tinh nào không biết, không yêu tinh nào không rõ. Trời sinh là thân yêu hồ, dáng vẻ xinh đẹp, lả lướt, bản tính trăng hoa, lẳng lơ lại vô tình ăn được tiên thảo vạn năm khó cầu, linh lực càng thập phần cường đại, trấn áp quần phương. Dễ dàng nắm một núi làm bổn địa, lấy lân cận làm phiên bang, lập yêu cung trên triền núi, thân là hồ yêu lại làm bá chủ một vùng rộng lớn.
Giữa chúng nam yêu đủ mọi dung nhan, dáng vóc phục vụ trong yêu cung, yêu hồ lại vô tình vừa mắt một nam nhân phàm tục là thư sinh, bụng một bồ kinh thư, miệng một bồ phép tắc, lại đoan đoan chính chính, nghiêm trực đường hoàng.
Nam nhân với nam yêu thật là một trời khác biệt!
Nam yêu chỉ cần nhẹ nhàng liếc mắt đưa tình thì đã vội nhảy bổ tới, còn hắn tốn trăm ngàn chiêu trò vẫn dửng dưng.
Nam nhân này với nam nhân khác quả là một trời khác biệt!
Nam nhân khác chỉ cần hớ hênh da thịt thì đã vội nảy sinh ham muốn, còn hắn lại nhởn nhơ như thấy ruồi bọ.
Tuy vẻ ngoài nghiêm túc lạnh lùng, hắn lại là một nam nhân gây nhung nhớ... hại yêu hồ chỉ nghĩ, chỉ nhớ về hắn...
Thì ra đó là ái tình...
Ma mị Yêu hồ: “ Nam Nhân này ta muốn?!”