<lại tặng chương ngày lễ, chúc các nàng nghỉ lễ vui vẻ>
Edit: V.O
"Ở nhân gian, nữ nhân đẹp nhất chính là lúc thành thân." Tỷ tỷ chọt trán ta: "Muội đó, vẫn đừng nghĩ phải lập gia đình, có ai thích tính tình gây họa nhà muội!"
"Nhất định sẽ có." Ta mỉm cười: "Được rồi được rồi, tỷ mới là nhân vật chính. Lát nữa Hứa Tiên sẽ tới."
Nghe thấy tên Hứa Tiên, mặt tỷ tỷ ửng đỏ. Xem ra chuyện không ngoài suy đoán của ta, quả nhiên lúc tỷ tỷ gả cho Hứa Tiên cũng đã yêu Hứa Tiên rồi.
Nhưng, bản thân ta không nhìn ra Hứa Tiên có cái gì tốt. Mặc dù vẻ ngoài khá đẹp, nhưng nói đến tính tình, giống như bong bóng cao su mặc cho người đập, cả ngày treo nụ cười bất biến, mọi chuyện đều khách sáo, thật không biết rốt cuộc tỷ tỷ thích hắn ở điểm nào. Có lẽ là mỗi người đều có thứ mình thích. Nếu ta tìm nam nhân, nhất định phải cưng chìu ta mới được. Không khí tương kính như tân đó, ta không chịu nổi.
"Bạch nương tử, Hứa tướng công tới." Một bà tử đi vào, cắt đứt suy nghĩ của ta.
Ta đỡ tỷ tỷ dậy, chậm rãi đi ra ngoài.
Hứa Tiên đứng im lặng ở cửa. Lúc ta ra ngoài, ta còn thấy vẻ vui mừng trong mắt của hắn. Ta không thích con người hắn, có lẽ là bởi vì trong truyện nói hắn hèn yếu vô dụng, còn ruồng bỏ lời thề nâng đở lẫn nhau vì Bạch Tố Trinh là xà yêu, cho nên ta có chút địch ý đối với hắn.
Thật ra thì với hiểu biết của mình với Hứa Tiên, con người hắn cũng coi như không tệ. Có mấy lời đơn thuần với nhân vật Tiểu Thanh của ta mà nói, phải nói. Nhưng, tỷ tỷ lại không muốn để cho ta hỏi, bởi vì nàng chỉ trả ơn, không cần những lời này. Giây phút Hứa Tiên dắt tay tỷ tỷ. Ta vẫn vươn cánh tay ra, ngăn cản hắn.
"Tiểu Thanh?" Tỷ tỷ thắc mắc. Hứa Tiên ngẩng đầu nhìn ta, trong mắt không hiểu.
"Hứa Tiên, ta hỏi ngươi mấy vấn đề, ngươi phải trả lời rõ ràng cho ta biết." Ta vẫn không nhịn được mở miệng. Mặc dù Bạch Tố Trinh không phải là tỷ tỷ chân chính của ta, nhưng ta vẫn hy vọng nàng có thể hạnh phúc.
"Xin Tiểu Thanh cô nương cứ nói." Hứa Tiên mỉm cười gật đầu.
Ta nhìn kỹ vẻ mặt hắn, hỏi: "Nếu như tỷ tỷ ta không xinh đẹp, ngươi còn yêu tỷ ấy không?"
Hứa Tiên mở trừng hai mắt, vẻ mặt dần dần nghiêm túc, thản nhiên nói: "Chuyện này, ta cũng không biết."
"Không biết?" Ta có hơi ngạc nhiên với câu trả lời của hắn. Vốn ta là cho là hắn sẽ trả lời khẳng định. Có lẽ trong thế giới thực tế, ta cho là đa số nam nhân sẽ thích vẻ ngoài, tình huống như thế, cho dù đáp án của hắn là phủ định, hắn cũng sẽ dối trá che giấu. Nhưng, Hứa Tiên này cũng coi như là thành thật.
"Vậy, ngày tỷ ấy già đi, ngươi còn có thể yêu tỷ ấy không?" Ta tiếp tục hỏi.
"Ta sẽ, nàng ấy già đi, ta cũng sẽ yêu nàng ấy." Lần này ngoài dự đoán của ta, Hứa Tiên đáp vô cùng kiên quyết, ánh mắt cũng chưa từng tránh né.
"Cho dù tỷ ấy tuổi già sắc suy?"
"Đúng." Hứa Tiên gật đầu. Chẳng biết tại sao trong lúc bất chợt ta cảm thấy lúc này hắn cao lớn hơn rất nhiều. Dáng vẻ của hắn không giống như là nói dối.
Đám người ở chung quanh ồn ào, ta nở một nụ cười, buông cánh tay xuống.
Vậy...nếu như ngươi biết, bây giờ người ngươi lấy không phải là người, ngươi còn có thể thề son sắt như vậy sao? Ta mấp máy môi, cũng không nói gì nữa.
Nhìn tỷ tỷ ngồi lên kiệu hoa. Từ từ biến mất ở phía xa.