Yêu Khi Có Thể

Chương 1: Chương 1




Có một đứa con gái mặt đẹp như thiên thần, vừa đi vừa hát :-Girl bánh bèo, girl nhà nghèo... èo èo...

Cái chất giọng hay như thiên sứ vang lên lảnh lót cả một vùng, mặc dù trời còn rất sớm. Các bạn đoán được là ai không nào? Phải! chính là Đình Khả Lam xinh đẹp, hiền thục, tốt bụng tôi đây.

Tôi đang đi đến trường Weena, bật mí cho mà biết nhá, tôi sắp vào học trường này đấy, Weena là thứ mà tôi mơ ước từ lâu lắm rồi, không phải vì độ giàu có hay xuất sắc gì, mà trường dành cho những đứa cá biệt như tôi đây... Đang tự sướng ngon lành thì cái chất giọng hách dịch của thằng cha nào đó vang lên :

- Tránh đường giùm! Cô bé cẩn thận.

sau 2 câu nói đó, chưa kịp hiểu mô tê gì sất là tôi đã có một màn hôn đường hoành tráng bự... Mà cái thằng cha nào làm tôi ra nông nổi này? Tôi đưa đôi mắt phải nói là cực xinh đẹp của mình tìm hung thủ, kết quả chỉ bằng con số không tròn trĩnh, ngoài cái con người có mái tóc bạch kim nổi bật đang lao như bay trên chiếc xe đạp thì chẳng còn ai cả. Phải! Chính hắn ta đã làm tôi hôn đường, hắn còn mặt dày tới mức dám nói hai từ ''Xin lỗi'' trước mặt tôi rồi lao vút đi luôn. Mà hình như hắn mặc đồng phục của trường Weena ấy nhỉ? Hê hê, tóc bạch kim á, đợi tôi đấy nhá!

~*~

''Cốc cốc''

- Mời vào!

Tôi trưng bộ mặt ngây thơ bẩm sinh ra đối diện thầy hiệu trưởng, giọng nhỏ nhẹ đến lạ!

- Thưa thầy, em là Đình Khả Lam học sinh mới chuyển đến ạ.

Người đàn ông nhìn tôi, trông thầy khá trẻ nếu cha tôi mà còn sống thì cũng cỡ tuổi thầy bây giờ...

- Được rồi, thầy đã nói chuyện với dì Liên, em sẽ học 10D7.

10D7 á? cái lớp cuối cùng của khối 10! Sao thầy nỡ lòng nào làm vậy với tôi chứ... Mà thôi kệ biết đâu càng cuối thì càng quậy, vậy cũng hay! Tôi lễ phép chào thầy rồi đi tìm lớp 10D7.

Tôi lang thang khắp cái dãy lầu khối 10. Trường này tuy nhiều học sinh quậy nhưng cũng rất xa hoa, chứ xây chi mà bự tổ chảng vậy, chỉ tội mấy đứa thường xuyên đi học muộn như tôi đây này. Nghe dì tôi nói mấy đứa học khối C với D như tôi thì quậy khỏi bàn hoặc có tiền hay quen biết với thầy hiệu trưởng, đa số là con trai tính ra chỉ có mấy chục đứa con gái thôi, hai khối này tự do lắm nhé, đi học chỉ cần mặc đồng phục còn tóc tai thì tùy ý, còn mấy đứa bên A, B với cái sức học kinh khủng bố mới vào được, học sinh khối này phải gọn gàng khi đến trường, không scandal lùm xùm, mới nghĩ thôi là tôi phát mệt. Cái trường này phân biệt đối xử lắm nhé, học sinh khối C-D và A-B có bảng tên màu khác nhau ý! Khối C-D thì màu xanh lá quê ơi là quê. Còn khối A-B thì đen đỏ đẹp khỏi bàn! Vì vậy mà học sinh khối A-B rất được tôn trọng trong cái trường này.

~*~

Đi hoài mà cái lớp 10D7 mới hiện ra trước mắt tôi, nó ở cuối dãy luôn mới nhọ chứ ==

- Tụi bây ơi, lớp có học sinh mới! _ Giọng của một con nào đó nhão nhoét nhoẹt vang lên khi tôi chưa đến cửa. Bắt mùi hay gớm!

Cả đám ùi ra kéo tôi vào lớp, lại nháo nhào :

- Giới thiệu đi mày

- Trông mặt mũi hiền như đất vậy mà vào được khối D, con này không phải dạng vừa đâu.

- Biết đâu nó nguy hiểm ngầm mày ạ! _ Một thằng nào đó nói với thằng kế bên.

...

...

...

Bloblaaaa... Đủ thứ lời bàn tán, tôi bực :

- Tao là Đình Khả Lam, mong tụi bây giúp đỡ.

Một đứa con gái đứng lên, cười khẩy, giọng chua loét :

- Để xem mày đủ bản lĩnh không đã!

Rồi luôn, tôi gặp thứ dữ rồi! cái ''bản lĩnh'' ở đây chắc làm bẽ mặt thầy cô, quậy phá chứ gì đâu khó! Khỏi nói cũng biết nãy giờ lớp không có giáo viên là do đâu rồi, chắc thầy cô mắc vào viện kiểm tra huyết áp rồi!

- Tao xin giới với mày những thành phần quyền lực trong lớp. Xin tự giới thiệu tao là My - gián điệp đáng tin cậy! chuyên rình mò, tiếp cận những đứa lớp khác, tao thay mặt bốn tổ trưởng quản lí lớp. Còn con có bản mặt đẹp kia là Thảo Anh - Hot girl của lớp mình đấy! Nó coi vậy chứ là lớp phó học tập, quậy cũng thuộc hàng sư phụ. Còn thằng đeo kính mặt ngu hiền hiền kia là lớp trưởng, lãnh đạo cả đội quân 10D7 chiến đấu với với mấy ông bà giáo, tên nó là Tùng.

Hắc Hắc ~ cái lớp này thú vị rồi đây, tôi thực sự rất khoái mấy cái thể loại quậy phá như này! MÀ cái con tên Thảo Anh gì đấy nó bảo tôi có bản lĩnh không, mặt đẹp mà chanh chua như con cua! Tôi lâng la làm quen.

- Chào mày! Mày là Thảo Anh hả? tao ngồi với nhé!

Nó nhìn tôi, ánh mắt bất cần đời, con này có vẻ lạnh lùng đây! Trông rất máu! Mà tôi lại hâm mộ mấy đứa máu máu giống như con này và bà chị họ của tôi ==.

Nó nhìn tôi hoài, tôi bắt đầu bực, dọa :

- Mày không cho tao ngồi là tao ám mày hoài nghe con! _ Đấy, lại giở trò hổ báo

Nó lại cười khẩy, môi khẽ nhếch :

- Tao đâu có cấm mày ngồi? Hâm à? Có cần tao đi xin thuốc giùm cho hạ cơn hâm không?

Nó hất mặt thách thức, tôi cực kì bực mình luôn, đốp lại :

- Hâm là một nghệ thuật còn người hâm là một nghệ nhân đấy! Mày xinh thế mà đầu óc kém quá, chắc hâm giống tao nhỉ?

Lần này nó nín luôn, nhích qua một bên cho tôi ngồi, cái con này sao đáng ghét thế không biết nhưng chắc chắn sau này nó sẽ là một đứa không thể thiếu trong danh sách tri kỉ của tôi. Hê Hê.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.