Yêu Ma Đạo

Chương 103: Chương 103




CHƯƠNG 103

Xích Luyện chậm rãi buông lỏng đôi môi của Tích Duyên, phật âm kia khiến hắn hắn cảm thấy không mấy thoải mái. Xích Luyện trong lòng có chút kinh ngạc, không nghĩ tới cái tên tăng nhân này còn chưa có chết, lúc nào cũng cùng hắn đối nghịch, cái phật âm kia khiến cho hắn cảm thấy rất chói tai. Xích Luyện đem chăn che đi khuôn mặt Tích Duyên, từ không trung truyền đến một tiếng thanh phật chú, tựa lưỡi dao sắc bén phá tan yêu khí, chấn đắc giường lớn cũng phải khẽ hoảng động.

Tích Duyên trầm mặc nhìn chằm chằm Xích Luyện, biểu tình trong mắt y hiện ra rõ vẻ bất an. Xích Luyện cũng không ngừng lại động tác, dục vọng ở trong thân thể Tích Duyên cương cứng vẫn tiếp tục trừu sáp, nghe thấy phật âm kia lần thứ hai truyền đến, linh hoạt kỳ ảo dường như có chứa theo tính công kích, khiến cho Xích Luyện sửng sốt, hắn thân thủ che lại đôi mắt của Tích Duyên, trên mu bàn tay của hắn, lớp da xà màu đỏ như ẩn như hiện.

Trên không trung nơi Xích phủ ẩn hiện một phật ấn kim sắc rất lớn không ngừng chậm chạp xoay tròn, một trận lại một trận cường quang, từ không trung chiếu xuống mặt đất, tựa như sóng nước mà nhanh chóng khuếch tán.

Yêu phù trên giường ánh sáng càng ngày càng u ám, Tích Duyên cũng không biết Xích Luyện vì sao đột nhiên che lại hai mắt y. Còn Xích Luyện thì nằm úp sấp trên thể Tích Duyên, đồng tử của hắn đã biến thành một đôi xích đồng*, khóe miệng lộ ra đầy răng nanh, y phục của hắn rớt xuống bên hông, sau thắt lưng hắn hiện ra một mảng da xà đỏ tươi không ngừng thay đổi. . . . . .

*xích đồng: mắt đỏ

Tại căn phòng u ám hiện tại lại càng đỏ sậm đến thập phần yêu dị. . . . . .

Hắn che kín lại hai mắt Tích Duyên khiến Tích Duyên một chút cũng không thể nhìn thấy được cảnh tượng trước mắt, dục vọng của Xích Luyện lại không ngừng xâm nhập khiến y cũng không còn tâm tư nào để mà để ý đến chuyện khác. Rốt cục dưới sự ma sát cùng xâm nhập không ngừng, miệng của Tích Duyên không kềm được mà tiết ra thứ tiếng rên rỉ yếu ớt. Y cực lực cố gắng nhẫn nhịn, nhưng cuối cùng vẫn là không thể chịu đựng được, thân thể lạnh lẽo của Xích Luyện mang đến một cỗ hàn ý cho y, cảm giác băng hỏa cùng dung hợp khiến thân thể y không khỏi phải rung động, hơn nữa Xích Luyện hiện tại lại đang vuốt ve thân thể y, cùng với quan hệ giữa y và Xích Luyện. . . . . .

Đủ loại cảm xúc rối rắm giằng co cùng một chỗ, khiến cho Tích Duyên hỗn loạn đến rối như tơ vò, thế nhưng lý trí của nam nhân lại chống cự không nổi sự dự hoặc cùng với khoái cảm. Y không thể nhìn thấy gì thế nhưng như vậy lại tiêu giảm không bớt cảm giác tội lỗi trong y.

“Xích huynh đệ. . . . . . Ngô. . . . . .” Tích Duyên run rẩy mở miệng, y hy vọng Xích Luyện chậm lại một chút, như vậy so sánh y sẽ dễ chịu hơn.

Thế nhưng Xích Luyện lại đem hai chân Tích Duyên kẹp lấy thắt lưng hắn, đôi mắt xích hồng của Xích Luyện sâu thẳm nhìn chằm chằm vào đôi môi của Tích Duyên, hắn đang muốn cúi đầu lại nhớ tới răng nanh hiện tại đang lộ ra.

Hắn vội hôn nhanh Tích Duyên, cảm xúc tựa như chuồn chuồn lướt nước làm cho Tích Duyên không thể cảm thấy răng nanh bên miệng Xích Luyện. Xích Luyện áp chế phật chú lại, yêu khí kích dương. . . . . .

Sợi tóc hỗn độn bay múa toán loạn, từng sợi từng sợi tóc đen trong nháy mắt biến ảo thành một màu diễm hồng, tựa như hỏa diễm thiêu đốt khinh vũ phi dương, hạ xuống hời hợt phủ lên lớp da xà màu hồng sắc nơi thắt lưng hắn. Trên mu bàn tay của hắn một lớp vảy xà thoáng hiện lên khi thì rõ ràng khi lại mờ ảo. Gió phong kích khởi tứ phía, thổi đến khiến mành trướng cũng hỗn độn mà bay lên.

Chỉ có Tích Duyên lại không may mắn thấy được bộ dáng giờ phút này của Xích Luyện. . . . . .

“Xích huynh đệ thủy hành thi này, Viêm Phượng nhi có thể sẽ không ngăn cản lại được. . . . . .” Tích Duyên đứt quãng nói, y biết Viêm Phượng nhi tuy không phải là đối thủ của những quái vật này, thế nhưng y hiện nay lại không có pháp lực, còn đang mở ra hai chân cùng Xích Luyện giao hoan, hai mắt y bị che lại, tựa như có một cổ lực lượng cường đại đem y áp trụ lại, không thể động đậy.

“Phượng nhi muốn chúng ta đừng đi ra ngoài, nói nếu đi ra ngoài cũng chỉ sẽ khiến nàng vướng tay vướng chân, chúng ta căn bản không thể giúp đỡ gì nàng.” Xích Luyện nói chỉ như có lệ, thế nhưng Tích Duyên lại nghe không ra chút nào quỷ dị. Y chỉ có thể cảm giác được sự tiến nhập của Xích Luyện, nghe được bên tai tiếng gào thét cùng phật âm niệm tụng kinh văn trong tiếng gió hỗn loạn.

Thanh âm thân thể va chạm, cùng tiếng thở dốc ái muội lại câu dẫn nhân tâm, tràn ra  bên ngoài phòng. Giường không ngừng hoảng động, từng đợt âm phong kích khởi tựa như sóng triều, thổi vào trong phòng thế như phong ma nhập xâm, hết thảy đều có vẻ ái muội, yêu dị cùng hỗn độn.

Ngoài phòng.

Bên trên không trung như bị vẩy lên một lớp mực màu hắc ám, Phật Hàng kim nhược chỉ thủy đứng giữa không trung, gió mạnh thổi bay trường sam bạch sắc của hắn, mái tóc dài ngân sắc ở trong gió tung bay. . . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.