Yêu Ma Đạo

Chương 211: Chương 211




CHƯƠNG 214

Đối mặt câu hỏi ái muội của Xích Luyện thì nam nhân vẫn mở miệng: “Nghĩ tới…….”. Hắn không muốn nói dối.

Nam nhân đích thật là nghĩ tới.

Bởi vì Xích Luyện là huynh đệ kết bái của nam nhân, hắn đương nhiên là có nghĩ tới Xích Luyện.

Nhưng lúc này Xích Luyện đạt được đáp án của nam nhân lại chậm rãi sáp tới, dùng đôi môi hơi lạnh kia ngậm đôi môi đang muốn mở miệng nói chuyện của nam nhân……..

Hơi thở của Xích Luyện nháy mắt kéo tới, xuyên thấu qua đụng vào răng môi làm cho nam nhân bị hơi thở của Xích Luyện xâm chiếm.

Khi đối mặt nụ hôn lâu dài nhỏ vụn của Xích Luyện thì đáy mắt bình tĩnh của nam nhân vẫn không có chút chấn động nhỏ nào.

Đã lâu đều không có qua cảm giác thân mật cùng Xích Luyện như thế, lâu tới nam nhân thiếu chút nữa quên hương vị của Xích Luyện……..

Đôi môi của Xích Luyện khẽ cọ xát đôi môi đang hé mở của nam nhân, hai tay của y vuốt ve thân thể mềm dẻo của nam nhân, không có chút ngừng nghỉ nào, môi của y làm cho nam nhân cảm thấy hơi run rẩy.

Xích Luyện cảm giác được thân thể của nam nhân rất nóng rất nóng, y rất thích độ ấm kia, nam nhân như vậy khẳng định có thể “hòa tan” y……..

Trong con ngươi u tĩnh của Xích Luyện lộ ra vài phần ám quang khiến người khác mơ màng, ánh mắt của y chậm rãi dừng ở mặt bên của nam nhân, thanh âm phát ra khi y hôn môi nam nhân làm cho hai má của nam nhân trở nên nóng bỏng.

Trán của nam nhân đổ mồ hôi, từ hai má của hắn chậm rãi rơi xuống.

Xích Luyện bán mị hai tròng mắt hôn nam nhân, đầu lưỡi của y trượt ra khỏi miệng của nam nhân, ái muội liếm đi mồ hôi trên gương mặt của nam nhân.

“Tích đại ca, mặt của ngươi thật nóng, thân mình cũng thật nóng”. Xích Luyện một bên chậm rãi  hôn 2 má của nam nhân, một bên ngữ khí cuống quít tỏ vẻ, “Muốn ta  hay dập dập lửa cho ngươi không?”.

Tay Xích Luyện đụng tới đùi của nam nhân……..

Miệng nam nhân nhịn không được khẽ phát ra tiếng hút không khí , hắn nhận thấy chính mình bị Xích Luyện kéo, hắn có chút xấu hổ liếc mắt nhìn Xích Luyện một cái.

Nhưng Xích Luyện không có cười nhạo nam nhân, chỉ là lẳng lặng nhìn chăm chú vào nam nhân.

Nam nhân phát hiện đáy mắt Xích Luyện tràn ngập vô hạn dục niệm (dục vọng , ham muốn), hắn rất quen thuộc loại ánh mắt  ái muội chờ đợi đáp án này.

Nam nhân biết Xích Luyện muốn làm cái gì, hắn giật giật môi, muốn nói chút gì đó nhưng cuối cùng lại ngậm miệng lại.

Xích Luyện vừa triền triền miên miên hôn nam nhân vừa vuốt ve khu vực mẫn cảm giữa 2 chân của nam nhân.

“Tích đại ca thật là mẫn cảm a”.

“……..”

“Tích đại ca, ta thật muốn ôm ngươi”

“………”

“Tích đại ca, ngươi có nghĩ muốn giống ta hay không? Ngươi có nghĩ là…….để ta ôm ngươi không?”.

“…….”

Ngón tay của Xích Luyện chậm rãi xẹt qua, chậm rãi vẽ vòng tròn trên đùi của nam nhân.

Xích Luyện đang không ngừng dụ dỗ nam nhân.

Nam nhân có chút khẩn trương, mấy lần hắn muốn tóm lấy tay của Xích Luyện, để Xích Luyện đừng trêu cợt hắn như vậy nữa, hắn sẽ nhịn không được, hắn thực sắp nhịn không được.

Xúc cảm cực nóng kia cùng cảm giác cả người mềm yếu khiến cho nam nhân tựa vào trong lòng Xích Luyện khó nhịn hừ nhẹ vài tiếng……..

Nhẫn không được.

Có một số việc thật sự là nhịn không được………

“Tích đại ca, ngươi không cần nhẫn nại nữa, thật ta ta biết ngươi cũng muốn”. Xích Luyện vừa thấp giọng nói ở bên tai nam nhân vừa  hôn cái lổ tai nóng lên của nam nhân, “Ngươi còn nhớ lần chúng ta ở sơn tuyền (suối trong núi)không?”.

Y phục của nam nhân bị Xích Luyện thong thả cởi từng cái ra, không khí hơi lạnh xâm nhập thân thể của nam nhân, Xích Luyện áp đảo nam nhân ngay tại trên giường, màn giường rơi rụng ngăn cách bên ngoài………

Y phục trên người của nam nhân không có, Xích Luyện y phục lộn xộn đè trên người nam nhân, y phục của Xích Luyện rộng mở, thân thể của hai người gắt gao dán tại cùng nhau.

Xích Luyện giữ chặt hai tay của nam nhân, cúi đầu hôn sâu nam nhân, đầu lưỡi của hai người dây dưa cùng một chỗ, xúc cảm nóng lạnh đan xen làm cho nam nhân không thể nào trốn tránh, nam nhân tiếp nhận nụ hôn của Xích Luyện.

Giữa đôi môi phát ra tiếng vang rất nhỏ làm cho hơi thở của nam nhân nặng nề thêm, biến nóng, hơn nữa tay của Xích Luyện không ngừng vuốt ve thân thể hắn, đụng vào khu vực mẫn cảm trên thân thể hắn.

Hơi thở của hai người sâu xa lại ấm áp, động tác hôn môi của Xích Luyện thực thong thả lại làm cho người ta không thể vùng ra, toàn thân nam nhân đều đang nóng lên nóng lên.

“Xích huynh đệ, thời điểm ly biệt lần trước ta đã nói thật sự rõ ràng”. Nam nhân thở hổn hển nói nhỏ, môi của hắn bị Xích Luyện ngậm lấy, thanh âm phát ra khi hắn nói chuyện có chút không rõ ràng.

“Ta biết”. Xích Luyện thong thả lấp kín môi của nam nhân, không cho nam nhân lại có cơ hội nói chuyện, y biết nam nhân nghĩ muốn cự tuyệt y, nhưng y muốn ôm nam nhân.

Hơn nữa Xích Luyện cũng biết, chỉ cần ôn nhu đối nam nhân một chút thì nam nhân sẽ nhận y, cho nên y hôn 1 lát thì thả nam nhân ra, thấy nam nhân nghiêng đầu không nhìn  y thì y cũng không tức giận.

Ngón tay hơi tái nhợt của Xích Luyện xoa mặt bên của nam nhân, y xoay mặt nam nhân qua, khiến nam nhân nhìn y, đôi mắt của nam nhân có chút ướt át, cái trán của y chậm rãi kề lên cái trán của nam nhân……….

“Ta rất nhớ ngươi”. Sau khi Xích Luyện trầm mặc 1 lát mới chậm rãi nói với nam nhân, “Ta nói chính là thật”. Mặc kệ nam nhân có tin hay không thì y vẫn nói ra……….

Nam nhân bình tĩnh nhìn Xích Luyện , giơ tay đẩy tay Xích Luyện ra: “Xích huynh đệ, ta hiểu ý tứ của ngươi, nếu ngươi thật sự nghĩ muốn thì ta sẽ không cự tuyệt, nhưng mà xin ngươi đừng nói như vậy nữa…….”. Bởi vì nam nhân không chịu nổi sự ôn nhu này, sẽ tưởng là thật, mặc kệ là thật hoặc là giả thì hắn đều sẽ tin tưởng lời nói của Xích Luyện.

Xích Luyện trầm mặc.

Xích Luyện không ngờ nam nhân sẽ như vậy.

Xích Luyện  vốn cho rằng nam nhân sẽ cao hứng, chính là sự tình lại vừa vặn tương phản (trái lại, ngược lại).

Nam nhân tựa hồ không có nửa điểm vui sướng………

Xích Luyện  phát hiện hốc mắt nam nhân đo đỏ, thanh âm khi nói chuyện có chút run rẩy rất nhỏ.

Vẻ mặt của nam nhân làm cho trong lòng y vô cùng khó chịu, khi nam nhân còn muốn mở miệng nói chuyện thì Xích Luyện dùng môi chặn miệng của nam nhân lại, làm cho nam nhân muốn nói mà không thể nói, có miệng mà không thể nói.

Chân của nam nhân bị Xích Luyện thong thả tách ra.

Nam nhân thật lâu không có làm.

Nam nhân có chút khẩn trương nhìn chằm chằm mặt bên của Xích Luyện.

Xích Luyện vẫn hôn nam nhân như cũ, đôi môi của hai người gắt gao dính vào cùng nhau.

Lúc này nam nhân không dám nhìn ánh mắt của Xích Luyện.

Một tay nam nhân túm chăn bông bên cạnh, 1 tay túm ga giường cẩm tú mềm mại dưới thân, mỗi một động tác của Xích Luyện đều làm cho hắn cảm nhận càng rõ ràng, mỗi một động tác đều làm cho trái tim hắn bất an nảy lên.

“Tích đại ca, ngươi có thể không tin ta, nhưng ta nói chính là thật, ta thật sự rất nhớ ngươi”. Xích Luyện dán tại bên môi của nam nhân, vừa hôn nam nhân vừa thì thầm, “Là thật”.

Xích Luyện giống như muốn chứng minh gì đó còn cố ý lập lại một lần, thanh âm ngữ khí ái muội của y cùng hơi thở ấm áp kia đều kích thích nam nhân……..

Nam nhân khẽ khép kín đôi môi bị Xích Luyện hôn tới ửng đỏ, hắn không biết nên nói cái gì, nên nói hắn đều nói rồi, hắn là loại người chính là người khác đối tốt với hắn một chút thì hắn sẽ đáp lại người khác gấp 10, gấp 100 lần…….

Suy bụng ta ra bụng người.

Đều tới loại thời điểm này rồi……..

Nếu nam nhân lại đẩy Xích Luyện ra thì có vẻ làm cao quá, hơn nữa hắn không phải nữ nhân……..

Nam nhân không cần kiêng kị giống nữ nhân như vậy, cũng không cần đối phương chịu trách nhiệm.

Có lẽ Xích Luyện cũng nghĩ như vậy nên mới lần nữa làm ra loại hành động này đối hắn.

Nam nhân cảm giác được Xích Luyện nâng 2 chân của hắn lên, làm cho hai chân của hắn tự nhiên gập lại, đặt ở trước ngực của hắn, làm cho hạ thân của hắn lơ lửng, tất cả mọi thứ đều bại lộ dưới ánh mắt của Xích Luyện……..

Nam nhân đã sớm bị Xích Luyện xem hết nên cũng không có kiêng dè gì, hắn biết Xích Luyện sẽ không theo nói chuyện cảm tình với hắn, Xích Luyện bất quá chính là mượn hắn giảm bớt tịch mịch mà thôi.

Bởi vì Xích Luyện muốn thành tiên.

Muốn đi gặp Thanh Thiên Tôn.

Cho nên Xích Luyện sẽ không chạm vào phàm nhân.

Tuy rằng nam nhân là phàm nhân, nhưng ít ra hắn thực thuận tiện, dùng xong là có thể quăng bỏ, cũng sẽ không ồn ào, cũng sẽ không nháo, chờ thời điểm nhớ tới hắn mới hống mấy lần thì hắn sẽ ngoan ngoãn nghe lời, thật ra hắn không biết làm thế nào để cự tuyệt. Cũng sẽ không cự tuyệt Xích Luyện.

Cho nên nam nhân bị đối đãi như vậy thì chính hắn cũng không oán ai, đây đều do chính mình mềm lòng, hắn trọng cảm tình, hắn bận tâm cảm thụ của người khác, tự hắn chuốc lấy mà thôi.

Nam nhân đều đã như vậy rồi, bị mắng là hài rách, cũng không phải một hai lần, hắn không có tư cách cự tuyệt Xích Luyện, nói cách khác may mà Xích Luyện còn nguyện ý ôm hắn, không có ghét bỏ hắn bẩn……..

Nam nhân vẫn cố gắng tiếp nhận Xích Luyện, cái địa phương kia của hắn vừa chặt lại nóng, gắt gao ngậm lấy Xích Luyện.

“Thật là nóng, bên trong thật chặt”. Xích Luyện nửa nằm ở trên người của nam nhân, mặt bên hơi lạnh của y thong thả cọ xát hai má nóng bỏng của nam nhân.

Cảm giác trong cơ thể nam nhân hơi hơi co rút lại khiến cho Xích Luyện thong thả nắm chặt đùi của nam nhân……..

Nam nhân liếc mắt  nhìn Xích Luyện một cái.

Phát hiệnXích Luyện đang cúi đầu nhìn chăm chú vào địa phương tương liên của cả 2.

Từ sau lần trước Xích Luyện chạm qua nam nhân thì y liền cũng không có chạm qua những người khác.

Cảm xúc cực nóng trong cơ thể nam nhân làm cho Xích Luyện phi thường hoài niệm.

Một bàn tay của y chống bên cạnh đầu của nam nhân, một bàn tay vịn thắt lưng mềm dẻo của nam nhân, hơn nữa bộ dáng nam nhân ngoan ngoãn như thế làm cho động tác thong thả của Xích Luyện trở nên có chút ôn nhu, mái tóc đen dài của y chậm rãi rủ ở ngực của nam nhân, mồ hôi trên thân nam nhân đã ươn ướt đuôi tóc của y………

Dung nhan tuấn mỹ của Xích Luyện vẫn rõ nét trong bóng đêm như cũ.

Xích Luyện nghiêng đầu, hình dáng mặt bên hiện ra rõ nét trong bóng đêm, dung nhan tinh xảo kia tiến đến phía trước nam nhân, hôn hai má đẫm mồ hôi của nam nhân…….

Động tác của Xích Luyện rất chậm.

Cho dù là ở thời điểm ân ái cũng rất chậm………

Nam nhân giật giật thân thể.

Hai chân của nam nhân bị Xích Luyện tách ra, hai chân thon dài của hắn quấn quanh thắt lưng của Xích Luyện, theo xâm chiếm của Xích Luyện thì thân thể mẫn cảm của hắn run rẩy rất nhỏ.

Thân thể theo động tác của Xích Luyện mà thong thả lắc lư, động tác của Xích Luyện thực giày vò người khác.

Nam nhân ngượng ngùng nhìn Xích Luyện.

Bởi vì hắn cảm giác được Xích Luyện cầm địa phương không thể phát tiết của hắn, bàn tay hơi lạnh kia nhẹ nhàng bao vây lấy hắn, hắn khẽ hút không khí, đồng thời cảm giác được tần suất tiến vào hắn của Xích Luyện trở nên thường xuyên hơn rất nhiều, tuy rằng tiết tấu kia giày vò người ta, nhưng nam nhân đang  cố hết sức thích ứng, cố gắng kiềm chế lại tình tự của chính mình.

Mồ hôi của nam nhân thấm vào chăn đơn dưới thân, thanh âm ái muội của hắn chậm rãi quanh quẩn trong màn giường, Xích Luyện thưởng thức bộ dáng cực lực nhẫn nại của hắn.

Nóng quá……..

Thật là khó chịu……..

Nam nhân giật giật môi, phát ra thanh âm rất nhỏ, ở dưới kỹ xảo cao siêu của Xích Luyện thì ánh mắt của hắn có chút mê ly, hắn nghiêng đầu tùy ý Xích Luyện hôn khuôn mặt đẫm mồ hôi của hắn.

Di chuyển trong cơ thể rõ ràng như thế, thật giống như đóng dấu thật sâu vào trong lòng của nam nhân, hắn biết từ biệt ngày mai, có lẽ sẽ không còn được gặp lại người huynh đệ kết bái mà hắn từng coi là tri kỷ này, cho nên giờ phút này ánh mắt của hắn đều dừng lại ở trên mặt của Xích Luyện, hắn mặc kệ động tác của Xích Luyện, không có lên tiếng ngăn cản nữa.

Thực rõ ràng tại cuộc ân ái kéo dài, giường lớn dưới người nam nhân phát ra tiếng “kẽo kẹt, kẽo kẹt”, trong biệt viện thực yên tĩnh, nếu làm ra động tĩnh quá lớn thì khẳng định sẽ kinh động những người khác.

Đây là địa phương của Cửu Hoàng, bị thấy được thủy chung không tốt lắm, nam nhân căn bản là không mặt mũi gặp Cửu Hoàng, qua đêm nay thời điểm hắn cũng không có thể cây ngay không sợ chết đứngđối mặt Cửu Hoàng .

Làm đều làm rồi.

Sai cũng muốn sai thêm rồi.

Nam nhân còn có thể làm sao nữa………..

Huynh đệ kết bái của nam nhân ôm nam nhân giống như ôm nữ nhân……….

Tuy rằng nói đây là làm trái luân thường nhưng bọn họ đồng giường cũng đều không phải là một hai lần, cho dù da mặt hắn dày thì cũng bị mài mỏng.

Nam nhân liền giống như lời của Nham Vân nói, “Không biết xấu hổ”……..

“Không có liêm sỉ”………

“Hài rách”………..

Vô luận thế nào đều tốt, nam nhân đều thừa nhận, hết thảy đều là lỗi của hắn, hắn không nên không cự tuyệt.

Mức độ nam nhân bị Xích Luyện lay động gia tăng, màn giường theo sự lay động mà chậm rãi đong đưa, chăn đơn cẩm tú bị bóp tới nhăn nhúm, thân thể của nam nhân di chuyển.

Xích Luyện bế nam nhân hơi hơi thở dốc đứng lên, ga giường bị rơi xuống trên mặt đất, tấm lưng trơn bóng của nam nhân hướng phía bên ngoài, hai người nằm ngang ở trên giường, thân mật ôm ấp cùng một chỗ, màn giường buông ở phía sau của nam nhân.

Cổ xao động cực nóng kia ở trong cơ thể nam nhân không ngừng tăng tốc bốc lên, hai chân của hắn khoát lên trên đùi của Xích Luyện, cả người hắn sắp rớt xuống giường.

Nam nhân chỉ có thể tóm lấy bả vai của Xích Luyện, Xích Luyện cúi đầu thưởng thức hình ảnh ân ái của cả 2,  nam nhân vẫn nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn mỹ của Xích Luyện, hai mắt thích ứng bóng tối đã sớm có thể thấy rõ dung nhan lẫn nhau.

Nam nhân nghĩ muốn nhìn nhiều thêm mấy lần………

Nhưng mỗi khi thời điểm Xích Luyện ngẩng đầu hôn nam nhân thì nam nhân đều sẽ dời tầm mắt nhìn về phía khác.

Nam nhân không muốn để Xích Luyện phát hiện.

Bởi vì hai người rất “vong tình” nên không chú ý liền té xuống từ trên giường, màn giường đều bị xé rách, rơi lộn xộn trên mặt đất………..

Nam nhân nhíu mày, hắn cảm giác được Xích Luyên rút phân thân ra, hắn vừa định đứng dậy thì lại bị nhồi lần thứ hai.

Xích Luyện ôm lưng của nam nhân, ngón tay thon dài chế trụ ngón tay run nhè nhẹ của nam nhân, lần thứ hai áp nam nhân tới trên mặt đất, hai người dây dưa, tiếng thở dốc của nam nhân càng ngày càng rõ ràng.

Xích Luyện cúi đầu liếm hôn lưng nam nhân.

“Xích huynh đệ, sẽ bị nghe thấy……..”. Nam nhân thực chột dạ, hắn nhỏ giọng nhắc nhở Xích Luyện, ngón tay hắn có chút phát run.

Nhiệt độ của mặt đất hơi lạnh lẽo ẩm ướt, hơn nữa Xích Luyện không ngừng chiếm cứ nam nhân, bờ ngực dẻo dai của hắn bị Xích Luyện ôm, Xích Luyện không buông tha mỗi một chỗ trên thân thể của hắn.

Xích Luyện hôn lên vành tai của nam nhân, cằm để ở đầu vai nam nhân, mặt bên tinh tế của y cọ xát hai má nóng bỏng đẫm mồ hôi của nam nhân: “Không sao, Cửu Hoàng không ở biệt viện, y đi Bạch Vân Quan, đêm nay y sẽ không trở về, a Hồng a Tử cũng đi xuống núi”. Xích Luyện dán tại bên tai nam nhân nói xong thì chậm rãi hôn mặt bên của nam nhân mấy cái.

“……..”

“Đêm nay biệt viện cũng chỉ có hai người chúng ta, không có người nghe được”. Xích Luyện chậm rãi cọ xát mặt của nam nhân, hai tay kéo thắt lưng của nam nhân, càng thêm xâm nhập chiếm cứ nam nhân, làm cho nam nhân rõ ràng cảm giác được tiếp xúc thân mật giữa cả 2, cùng khoảng cách khăng khít làm cho tim người ta đập thình thịch.

Nam nhân không lời nào để nói……..

Nam nhân chỉ có thể cúi đầu, cảm thụ xúc cảm cùng động dẫn Xích Luyện mang đến cho hắn, cảm xúc cực nóng trong cơ thể không ngừng dâng lên, làm cho hai chân của hắn run rẩy, hắn “ân” 1 tiếng.

Thanh âm kia rất thấp rất thấp……….

Cũng vi diệu như vậy làm cho Xích Luyện trở nên càng thêm kiên trì, cho tới khi nhiệt lưu bao phủ nam nhân thì hai người mới dừng lại, đầu nam nhân đổ đầy mồ hôi quỳ rạp trên mặt đất, Xích Luyện nằm sấp trên người của nam nhân, hôn đầu vai nam nhân.

“Xích huynh đệ, ngươi đến trên giường đi ngủ đi, ngủ ở trên mặt đất sẽ cảm lạnh”. Nam nhân nghiêng đầu nhắc nhở Xích Luyện, lại đúng lúc đối diện đôi mắt u tĩnh của Xích Luyện……..

“Đây coi như ngươi đang lo lắng cho ta?”. Ngón tay của Xích Luyện chậm rãi nâng cằm của nam nhân lên, khiến tầm mắt của nam nhân không thể nào tránh né.

“Ân”. Nam nhân gật đầu.

Xích Luyện im lặng nhìn chăm chú vào nam nhân, chậm rãi hỏi: “Cảm giác vừa rồi như thế nào?”. Thanh âm của y rất nhẹ, giống như là bay vào trong lỗ tai của nam nhân, trong tiếng nói trầm thấp dễ nghe kia lộ ra nồng đậm ái muội không dứt.

Nam nhân quỳ rạp trên mặt đất, khẽ thở, chờ sau khi thở dốc ổn định lại thì hắn mới nghiêng đầu nhìn về phía Xích Luyện, Xích Luyện cũng cứ lẳng lặng nhìn chăm chú vào hắn như vậy, ngón tay tái nhợt kia của Xích Luyện khều khều cái lổ tai nóng bỏng của hắn………

Nam nhân không có trả lời Xích Luyện, rất nhanh hắn liền cảm giác được Xích Luyện lại có tinh thần, phía dưới hắn ẩm ướt dính dính có chút không thoải mái, nhưng hắn còn có thể chịu được, cũng liền dung túng hành vi của Xích Luyện.

Nửa đêm hôm nay.

Bên ngoài nổi lên mưa to mưa to.

Tiếng giọt mưa ào ào không ngừng cọ rửa mặt đất, giống như cọ rửa tâm hồn của nam nhân.

Cả buổi tối Xích Luyện đều ôm nam nhân lăn qua lộn lại, ôm tới ôm lui, hắn liền ngay cả cơ hội đứng dậy đều không có, hắn bị Xích Luyện ôm làm thật lâu.

Chân của nam nhân đều chết lặng, viên nhỏ trước ngực cùng đôi môi đều bị hôn tới nóng lên nóng lên……..

Động tác của Xích Luyện thong thả lại làm dấy lên sự rục rịch trong lòng người, làm cho nam nhân khó có thể chống đỡ.

Như khi Xích Luyện ghé vào lỗ tai nam nhân ái muội gọi hắn là Tích đại ca, còn thường thường thân mật hôn hai má của hắn, hôn tới mồ hôi trên cần cổ của hắn, thân mật đồng thời như thế làm cho hắn có chút rối loạn.

Nam nhân thực hoài nghi……..

Xích Luyện có phải coi nam nhân là Thanh Thiên Tôn hay không.

Nhưng mà Xích Luyện lại rõ ràng gọi tên của nam nhân………

Cả đêm nam nhân đều không có cơ hội ngủ, thời điểm sắp hừng đông thì Xích Luyện mới ôm hắn tới trên cái giường lộn xộn, ôm hắn rồi an ổn đi vào giấc ngủ, nhưng mà hắn mỏi mệt lại thủy chung đều không có ngủ.

Nam nhân trợn tròn mắt, im lặng nhìn Xích Luyện cho tới khi Xích Luyện tỉnh lại.

Nam nhân còn nhớ rõ Xích Luyện từng đối hắn rất tốt.

Thời điểm nam nhân mới tới Phong Danh thành liền kết giao cùng Xích Luyện, đây là bằng hữu duy nhất hắn kết giao sau nhiều năm ở bên ngoài như vậy, cũng là huynh đệ kết bái duy nhất.

Nam nhân chưa từng có cảm nhận qua thân tình, ở đây được Xích Luyện quan tâm, người này từng đối nam nhân rất tốt rất tốt………

Tuy rằng sau đó biết Xích Luyện là xuất phát từ mục đích khác, nhưng nam nhân cũng chưa từng có trách Xích Luyện, hắn trách thì trách chính hắn ngốc, rất dễ dàng tin tưởng người khác, hắn không muốn lừa mình dối người, nhưng cho dù là giả cũng tốt.

Nam nhân chưa bao giờ oán ai.

Nam nhân tin sai người thì hậu quả hắn đều tự mình gánh vác.

Tích Duyên là nam nhân, hắn có thể đảm đương (gánh vác, chịu trách nhiệm).

Dù sao chuyện tình  lại khổ sở, lại gian nan ra sao nữa thì chỉ cần khẽ cắn môi, đau đau xót xót liền trôi qua……….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.