Yêu Ma Đạo

Chương 235: Chương 235




CHƯƠNG 237

Nam nhân dựa vào gối đầu, chăn đắp lên đùi của hắn.

Phật Hàng ngồi trong chốc lát liền đứng lên, quỳ tại đầu giường, y kéo hai tay của nam nhân qua, để nam nhân cởi đai lưng cho y……..

Nam nhân không thể nhịn được nữa nên mở miệng: “Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì, ngươi đều ngồi ở trong này thời gian nửa chén trà nhỏ rồi, ta muốn nghỉ ngơi, ngươi rốt cuộc khi nào mới đi ra ngoài?”. Lần này hắn có chút tức giận……

Đối mặt chất vấn của nam nhân thì Phật Hàng căn bản là không có trả lời.

Chỉ nghe trong màn phát ra thanh âm cởi y sam loạt xoạt, Phật Hàng giữ tay của nam nhân, làm cho nam nhân cởi đai lưng cho y, vật kia của Phật Hàng sớm tinh thần dựng đứng lập tức liền vọt ra, đánh vào trên mặt nóng lên của nam nhân…….

Nam nhân lập tức liền ngừng nói.

Phật Hàng cúi đầu thưởng thức vẻ mặt bất an trên mặt của nam nhân, y buông lỏng ra hai tay vô lực của nam nhân ra, hai tay của y xuyên qua dưới nách của nam nhân, nhấc nam nhân lên trên, kéo gối đầu qua, lót ở phía sau của nam nhân.

Để nam nhân vô lực tựa vào đầu giường.

Phật Hàng khóa ngồi ở thắt lưng của nam nhân, ưỡn người, đem vật cực nóng đứng thẳng chậm rãi tiến đến bên môi của nam nhân…….

Phật Hàng cúi đầu, nhìn nam nhân, cũng ra lệnh: “Hé miệng, ngậm nó”. Một tay y giữ tay của nam nhân vịn lên thành giường, 1 tay cố định đầu của nam nhân.

Ngón tay thon dài của y nâng cằm của nam nhân, làm cho ánh mắt của nam nhân nhìn thẳng y, nam nhân nhìn sang chỗ khác, không có ý tứ nhìn y, bởi vì lúc này y phục của Phật hàng rộng mở, thân hình hoàn mỹ kia không chút nào keo kiệt hiện ra ở trước mắt của nam nhân, hơn nữa vật lửa nóng đứng thẳng kia đang khiêu khích quanh quẩn ở hai má cùng cần cổ của nam nhân……..

Xúc cảm cảm giác cực nóng kia, cùng hơi thở ám muội khiến cho thân thể nam nhân cũng bắt đầu dần dần nóng lên, hai má của hắn bị Phật Hàng ma sát tới nóng bỏng, liền ngay cả cổ đều phiếm *** ửng hồng………

“Ngươi chính là vẫn đang trách ta?”. Phật Hàng một bên dùng ngón cái tỉ mỉ cọ xát cằm của nam nhân, ánh mắt tìm tòi của y dừng ở trên mặt của nam nhân, y cúi đầu nhìn nam nhân, bóng của lông mi bao phủ con ngươi của y, làm cho nam nhân nhìn không thấu ý tưởng của y.

Phật Hàng đang hỏi nam nhân. Nhưng nam nhân lại lựa chọn trầm mặc nhìn Phật Hàng.

“Ngươi đi xuống……..”. Yết hầucủa nam nhân hơi rục rịch, hắn nghiêng mặt, muốn tránh khỏi khiêu khích của Phật Hàng, nhưng lửa nóng kia lại từ cổ của hắn trượt hướng về phía xương quai xanh của hắn…….

Phật Hàng hoàn toàn không có ý tứ dừng lại.

Dưới ánh nến u ám, cổ áo của nam nhân hơi mở ra, da thịt mềm dẻo màu mật ong kia rơi vào trong mắt của Phật Hàng, vật dựng đứng của Phật Hàng từ xương quai xanh của nam nhân trượt xuống……..

Vật cực nóng dựng đứng của Phật Hàng quanh quẩn trước ngực mẫn cảm của nam nhân……..

Nam nhân cúi đầu, ánh mắt của hắn dừng ở trên chăn, hắn không có khí lực, nhưng ở dưới khiêu khích ám muội kia của Phật Hàng thì hơi thở vốn bình tĩnh yên ổn của hắn cũng dần dần trở nên hỗn loạn, ngay cả ánh mắt bình tĩnh từ trước đến nay cũng trở nên phức tạp hỗn loạn, kỳ thật dục vọng của hắn rất khó khống chế, một khi bị khơi mào thì khó mà hồi phục……..

“Phật Hàng……..”. Nam nhân thấp giọng mở miệng, thanh âm của hắn rất thấp thực vô lực, giống như đang cầu xin.

“Ân?”. Phật Hàng dùng giọng mũi khẽ đáp lại, động tác của y không có ngừng lại, vật phát nóng đứng thẳng kia chậm rãi vẽ vòng tròn ở trước ngực của nam nhân, khiến cho ngực của nam nhân phập phồng càng thêm lợi hại, vật nhỏ mẫn cảm kia của nam nhân không hề phản ứng, đã ở dưới khiêu khích lửa nóng này dần dần biến cứng, trở nên có chút phát trướng………

“Phật Hàng…….”. Nam nhân chậm chạpthấp giọng ngăn cản Phật Hàng, trong thanh âm của hắn mơ hồ lộ ra chút run rẩy, “Đừng như vậy…….”. Hắn chỉ cảm thấy hô hấp của chính mình đều đang run rẩy.

“Không thích ngô đối với ngươi như vậy, vậy thích ai đối với ngươi nhưu vậy ? Mạt Đồng? Lại hoặc là Xích huynh đệ của ngươi?”. Vật  dựng đứng kia của Phật Hàng nóng tới làm cho người ta sợ hãi dừng lại ở trước ngực của nam nhân, nam nhân nhìn không rõ đáy mắt Phật Hàng là giận hay là khiêu khích.

“Không cần như vậy”. Nam nhân vô lực lắc đầu, hắn giơ tay nghĩ muốn đẩy Phật Hàng ra, nhưng lại đụng đến cái đùi bóng loáng của Phật Hàng, ngay tại thời điểm hắn sững sờ ngắn ngủi thì Phật Hàng tóm lấy hai tay vô lực của hắn, làm cho hai tay của hắn khoát lên thành giường……

Hai tay của nam nhân khoát lên thành giường, Phật hàng kéo vạt áo của nam nhân ra, y phục của nam nhân chậm rãi rơi rụng, cả bờ ngực đều lộ ra, da thịt màu mật ong của nam nhân sờ lên thực trơn tay, thực sự mềm dẻo, cảm xúc lại khá chắc nịch, hai tay của Phật Hàng xoa thắt lưng của nam nhân, nam nhân lập tức mẫn cảm “ân” 1 tiếng.

Thanh âm trầm thấp kia giống như ma chướng quấn quanh Phật Hàng, đáy mắt y tràn ngập dục hỏa mà nam nhân đã quen thuộc, nam nhân chỉ có thể dùng lời nói ngăn cản y, đáng tiếc tất cả đều trở thành gió thoảng bên tai y.

Ánh mắt Phật Hàng ám muội nhìn chằm chằm nam nhân, thưởng thức hai má dần dần hồng của nam nhân, cảm giác được hơi thở nam nhân nặng thêm, động tác vuốt ve nam nhân của y cũng trở nên mãnh liệt, này chỉ có thể lửa cháy đổ thêm dầu, khiến cho dục vọng của nam nhân càng cháy dữ dội hơn, trong lòng bị ngọn lửa kia thiêu đốt càng thêm mãnh liệt, nhìn đến bộ dáng nhẫn nại của nam nhân thì y liền cười khẽ ra tiếng.

Phật Hàng biết nam nhân chịu không nổi loại khiêu khích này……..

Phật Hàng ngồi ở bên hông của nam nhân, lửa nóng đứng thẳng kia liền chống ở rốn của nam nhân, xúc cảm nóng rực chân thật kia khiến cho nam nhân “nức nở” lên, bộ dạng của nam nhân có vẻ có chút đáng thương, giãy dụa trong *** khiến cho nam nhân bất đắc dĩ rồi lại không thể vượt qua, tay của Phật Hàng theo thắt lưng tê dại của nam nhân, xoa cái lưng bóng loáng của nam nhân, lưu luyến ở ngực của nam nhân…….

Phật Hàng cúi đầu, sợi tóc ngân sắc rơi ở trên người của nam nhân, xúc cảm rất nhỏ kia khiến cho thân thể nam nhân run rẩy, thần sắc trong mắt của nam nhân chật vật bất định, Phật Hàng sáp tới hôn hôn khóe mắt của nam nhân.

“Ngươi thật lâu không giải quyết, đến mức rất khó chịu, đúng không?”. Phật Hàng cười khẽ, ngậm cằm của nam nhân, ám muội vuốt ve thắt lưng của nam nhân, “Xích Luyện cho ngươi ăn nhiều thuốc bổ như vậy, hiện tại cũng có tác dụng rồi, đại bổ như vậy, khó trách có tinh thần như thế”. Tay y từ hạ phúc (dưới bụng) của nam nhân trượt tới nóng bỏng giữa hai chân của nam nhân…….

Nam nhân đã có phản ứng, nhưng lại trướng tới thật sự khó chịu, cảm giác được độ ấm lòng bàn tay của Phật Hàng thì hắn nhợt nhạt hút một hơi, trong lòng hắn cảm giác ngứa ngáy vô cùng, lập tức khiến cho hắn trở nên khó có thể chống đỡ, Phật Hàng nhạy cảm bắt giữ được bất đắc dĩ chợt lóe lướt qua trong mắt của nam nhân, Phật Hàng đứng thẳng dậy, vỗ vỗ cằm của hắn, bảo hắn hé miệng.

Nam nhân đương nhiên không chịu.

Phật Hàng đành phải nắm cằm của nam nhân, chủ động tính tiến quân thần tốc, đưa vật đứng thẳng sớm bộc phát tinh thần chấn hưng vào miệng của nam nhân, ở dưới cái nhìn chăm chú bất an của nam nhân, cùng vô lực giãy dụa, chậm rãi đưa vào trong miệng của nam nhân, đầu lưỡi của nam nhân bị xúc cảm cực nóng của y nóng tới có chút run lên, đôi môi của nam nhân tại vật nóng bỏng không ngừng đẩy mạnh cùng rút ra liền trở nên nóng bỏng đồng dạng,  đôi môi run lên của nam nhân cực nóng tới đáng sợ, con ngươi ôn hòa kia đang hỗn loạn, liền ngay cả lông mi kia cũng đang run rẩy………

Phật Hàng rất trực tiếp.

Làm cho nam nhân khó có thể kháng cự, cũng vô lực chống cự.

Miệng của nam nhân lại ướt lại nóng, bao lấy y thực thoải mái, Phật Hàng không ngừng đẩy mạnh, tiến vào sâu bên trong, hai tay của y đang cầm đầu của nam nhân, động tác lôi kéo nam nhân, y khiến nam nhân ngẩng mặt,  nam nhân vừa phun ra nuốt vào ngậm ăn vừa vẻ mặt phức tạp nhìn y…….

Trong lòng trong mắt Phật Hàng cùng với xúc cảm thể nghiệm đến chính là nhiều tầng hưởng thụ, hai tay của nam nhân vịn giường, một bộ bộ dáng tùy người xâm lược, cái loại hấp dẫn mê người  này đều mạnh hơn bất kỳ xuân dược nào.

Nam nhân chỉ cảm thấy tần suất nảy lên của Phật Hàng thực rõ ràng, đôi môi của hắn từ nóng bỏng tới tê dại, Phật Hàng cũng thỏa mãn, lấy ngón tay nhẹ nhàng cọ xát hai má của hắn, động tác thân mật như ái nhân này khiến cho trong lòng hắn xuất hiện vài phần lỗi giác lạ lùng hỗn độn………

Kế tiếp, Phật Hàng nói với nam nhân rất nhiều, nam nhân chỉ cảm thấy toàn thân run lên, độ ấm trong miệng giống như muốn hòa tan nam nhân, đối mắt lãnh ngạo kia của y lẳng lặng nhìn nam nhân chăm chú, thiếu vài phần sắc bén, hơn vài phần ám muội, nhìn mà nam nhân thiếu chút nữa mất hồn, cái loại cảm giác tê dại nong nóng này, cho tới khi y rời khỏi môi của nam nhân, cũng không có tiêu tan.

Miệng nam nhân đều đầy hương vị của Phật Hàng, y còn cố ý lưu “thứ quý giá này” tại miệng của nam nhân, nam nhân vẻ mặt thống khổ nhìn y, muốn phun thứ ngậm trong miệng ra, lại không khí lực xoay người, sau khi y hưởng thụ phục vụ của nam nhân thì nửa tựa vào trên đùi của nam nhân, y vừa nhìn chăm chú vào nam nhân vừa thay nam nhân đắp kỹ chăn……

“Muốn nói chuyện?”. Phật Hàng hất ngân phát trước người ra phía sau, y thân mật tựa vào nam nhân, ánh mắt lưu luyến ở trên mặt của nam nhân, y nhìn chằm chằm môi của nam nhân,  trêu chọc nói với nam nhân, “Nếu muốn nói thì nuốt đi là có thể nói”.

Mấy lần Phật Hàng tựa hồ cảm thấy được nam nhân sắp khóc, nhưng chính là trong mắt nam nhân đều chỉ có chút ướt át, nhìn đến bộ dáng nam nhân nín thở nhẫn nại, y lại vào lúc này ngả ngớn nâng nâng cằm của nam nhân, hôn mạnh lên môi của nam nhân, đầu lưỡi của y thuần thục khiêu mở môi của nam nhân, cảm giác được nam nhân muốn tránh thì y chế trụ đầu của nam nhân, nâng cằm của nam nhân lên, hôn sâu nam nhân, hơn nữa làm cho nam nhân đều nuốt xuống thứ đang ngậm trong miệng.

Yết hầu của nam nhân rục rịch, Phật Hàng ôm sát nam nhân, nụ hôn xâm nhập kia khiến cho toàn thân nam nhân giống như bị châm lửa, thân thể hắn trở nên thực nóng, hô hấp của hắn trở nên lại trầm lại thâm sâu lại nóng cháy……..

Phật Hàng hôn nam nhân, cho tới khi nam nhân sắp ngạt thở mới buông môi nam nhân ra, để nam nhân hô hấp, nhìn đến trong mắt nam nhân khi nhìn y mang theo một chút thấp ý, y liền cười khẽ, nhéo nhéo cằm của nam nhân.

“Ăn ngon không?”. Phật Hàng ám muội hỏi nam nhân.

Nam nhân lắc đầu.

“Vậy lại ăn thêm mấy lần, khẳng định sẽ cảm thấy ăn ngon”.

Bây giờ trong miệng nam nhân còn lưu lại hương vị của Phật Hàng, giữa răng môi còn kèm theo vài phần hương vị tươi mát như  hoa sen, hắn biết kế tiếp Phật Hàng muốn làm cái gì, Phật Hàng liền áp sát hắn, đánh giá hắn 1 lát, hắn cũng không nói gì, ánh mắt dừng ở  nụ cười khẽ bên môi của Phật Hàng, khí lưu ám muội giữa hai người không có tán đi, ngược lại càng lúc càng mãnh liệt.

Tấm chăn trên người của nam nhân bị kéo xuống, quần bị tụt xuống dưới, dưới thân lạnh lẽo, Phật Hàng cứ như vậy để nam nhân vẫn duy trì tư thế rộng mở, ngón tay thon dài kia nhẹ nhàng chạm chân của nam nhân, nam nhân lại giống như bị điện giật cả người chấn động, miệng phun ra than nhẹ ám muội.

“Ngươi cùng Mạt Đồng mỗi đêm đều như thế sao?”. Ánh mắt của Phật Hàng nhìnchằm chằm môi của nam nhân, thong thả lướt tới đôi mắt đang xao động của nam nhân, “Thật giống rất không cao hứng với sự xuất hiện của ngô”.

Vài ngày trước Phật Hàng thường xuyên tới phủ của nam nhân, đáng tiếc nam nhân luôn không chịu gặp y, nhưng y vẫn đang chờ đợi nam nhân, nếu y nghĩ muốn vào phủ thì dễ như trở bàn tay, chưa tới vạn bất đắc dĩ (không thể khác được) thì y thật sự là không muốn dùng loại phương pháp này.

” Bởi vì ngươi bận bịu, hơn nữa ngươi là chủ nhân của Tà Đế cung, cùng ta giới phàm phu tục tử đồng ẩm đồng nhạc, sẽ hạ thấp thân phận của ngươi”. Nam nhân giật giật cánh tay, lại bủn rủn tới nâng bất động, hắn chỉ có thể vẫn duy trì tư thế rộng mở này.

Phật Hàng mân môi, nghiêng người về phía trước, tách 2 chân của nam nhân ra.

Hai thân thể cực nóng dán cùng 1 chỗ, y  thân mật nhìn chăm chú vào biểu tình của nam nhân, sau khi đã cự tuyệt mấy lần thì nam nhân đã từ bỏ giãy dụa, hắn chỉ cảm thấy Phật Hàng bao phủ thân thể hắn, thật sâu xâm chiếm hắn…….

“Nóng quá, buông ta ra, ngươi đi xuống……..”. Nam nhân chỉ cảm thấy nóng quá nóng quá, lửa nóng kia xâm nhập cùng lạc ấn giống như muốn tổn thương hắn, nhưng trong đó lại xen lẫn khoái cảm khó có thể nói.

“Ngô không thể buông ngươi ra”. Tay của Phật hàng nắm chân của nam nhân, y giơ tay nâng đầu của nam nhân lên, ngón tay ám muội di chuyển bên môi đang run lên của nam nhân, “Ngươi ăn nhiều thuốc bổ như vậy, lúc này không hạ hỏa thì còn muốn đợi tới khi nào?”. Y vừa nói vừa chế trụ thắt lưng của nam nhân, chậm rãi xoa nắn.

Nam nhân mẫn cảm ngước mắt lên: “Không cần nói quá lớn, Mạt Đồng sẽ nghe thấy”. Hắn không biết làm thế nào……..

“Hiện giờ Mạt Đồng biết ngươi bất đồng, có thể đã chạy đi uống hoa tửu”. Phật Hàng nói thẳng, cũng giơ tay kéo màn giường xuống.

Tấm màn lụa mỏng kia chậm rãi buông xuống, tâm tình của nam nhân trở nên càng thêm phức tạp, nhìn Phật Hàng cở áo tháo đai lưng ở trước mắt mình thì hắn cảm thấy thực thượng hoả, thực nóng, thực khó chịu……..

Đường cong được coi là hoàn mỹ của Phật Hàng khiến cho nam nhân có chút miên man suy nghĩ.

“Ngươi đừng nói bậy”. Nam nhân thấp giọng phản bác Phật Hàng.

“Ngô cũng không có nói bậy, Mạt Đồng không chịu nổi tịch mịch, ngươi có biết nửa tháng y rời đi thì y đều đã làm gì hay không?”. Tươi cười bên khóe môi của Phật Hàng dần dần sâu hơn, chiếm được kết quả hoàn mỹ, y thành công làm nam nhân trầm mặc.

Phật Hàng còn đang nói tiếp.

Kỳ thật Phật Hàng không muốn nói xấu Mạt Đồng, nhưng ai bảo Mạt Đồng phá hỏng ước định của bọn họ trước chứ, y làm như vậy cũng không có gì đáng trách cả, cũng không phải là y vi phạm trước.

Huống chi nam nhân cũng không phải chuyên chúc của Mạt Đồng.

Lại nói tiếp………

Giữa y cùng với nam nhân cũng khá thân mật, người bên ngoài căn bản là không thể hiểu được, Phật Hàng rõ ràng cảm giác được nam nhân là có cảm giác đối y, hơn nữa sau đó bọn họ cũng có cảm tình…….

“Phật Hàng, ngươi không cần như vậy, trước kia ngươi chưa bao giờ sẽ dùng loại thủ đoạn này”. Nam nhân dựa vào giường, nhìn Phật Hàng.

“Là các ngươi bức ngô”. Phật Hàng vừa hôn nam nhân vừa ôm nam nhân tới trên thắt lưng, làm cho hai tay vô lực của nam nhân vịn cổ của y, cái trán của nam nhân kề lên trán của y, y hơi nghiêng đầu, mút hôn đôi môi no đủ đang phun nhiệt tức của nam nhân…..

“Ta khi nào lại bức bách ngươi?”.

“Ngươi vừa rồi liền tại bức ngô rời đi”. Hai tay của Phật Hàng trượt xuống từ thắt lưng của nam nhân, ánh mắt của nam nhân hơi run rẩy.

Nam nhân bị Phật Hàng hôn tới nỗi chỉ có thể thanh âm hàm hồ nói: “Ngụy biện…….”.

Đôi môi của Phật Hàng vân vê nhanh môi của nam nhân, hơi thở của hai người theo đầu lưỡi thiêu đốt, nóng cháy tới giống như phải làm phỏng làn da lẫn nhau, ánh mắt hư hỏng bao hàm ám muội của y dừng ở sườn mặt của nam nhân, ánh mắt phức tạp của nam nhân dần dần bị mềm hoá, từ tức giận tới bất đắc dĩ tới vô lực tới thỏa hiệp tới lại mềm nhũn cho tới mê ly hiện tại……….

Nếu bị Mạt Đồng nhìn tới hình ảnh hài hòa tốt đẹp này thì đêm nay Trương phủ cũng đừng nghĩ muốn an bình, mặc cho ai xông vào đều sẽ cho rằng hai người đang ân ái triền miên gắn bó keo sơn.

Phật Hàng cũng không để ý tới kháng nghị vô lực của nam nhân, ôm nam nhân làm tới thỏa mãn mới thôi, tuy rằng động tác của y không thể nói là thô lỗ, nhưng cũng là cường thế vô pháp chống cự.

Mỗi lần nam nhân nghĩ muốn động thì Phật hàng đều sẽ một bước chế trụ nam nhân trước, làm cho nam nhân toàn thân vô lực nằm ở trên giường, tùy ý y bài bố, thấy thân thể của nam nhân ẩm ướt nhỏ mồ hôi thì y càng thêm dùng sức ôm nam nhân, làm cho nam nhân căn bản là không thể lại kháng cự y, nhìn tới nam nhân lộ ra vẻ mặt mỏi mệt thì y sẽ cúi đầu hôn đôi môi khẽ run của nam nhân……..

Nam nhân mang đến cảm giác vô cùng vui vẻ cho Phật Hàng, đồng thời y mang tới cho nam nhân an ủi cực nóng, cái loại cảm giác thủy nhũ giao dung (nước sữa hòa nhau, hòa hợp gắn bó) liên hệ chặt chẽ cùng một chỗ, là chân thiết (chân thành tha thiết) như vậy, làm cho người ta không thể nào tránh né, chỉ có thể toàn thân toàn tâm cảm thụ, tiếp thụ, dung nạp, hàm chứa đối phương…….

Lúc này ——

Cửa phòng phát ra một tiếng vang nhỏ………

Phật Hàng cảnh giác ngẩng đầu, cả người nam nhân đều cứng đờ……..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.