Yêu Ma Đạo

Chương 293: Chương 293




CHƯƠNG 295

Nam nhân biết rõ ý tứ đêm nay Mạt Đồng tìm hắn tới, Mạt Đồng đơn giản chính là muốn hắn cùng với bọn họ cùng nhau chơi đùa nữ nhân, tuy rằng hắn cảm thấy loại chuyện này thực hoang đường, nhưng hắn cũng không luống cuống.

Ngược lại là theo bằng hữu của Mạt Đồng cùng nhau uống rượu, nam nhân nhưng thật ra một ngụm đồ ăn cũng không ăn, chính là bồi người, mấy người tùy ý hàn huyên tán gẫu, nam nhân cũng gia nhập đề tài.

Nhưng bọ họ càng tán gẫu càng kỳ quái, đều là quay chung quanh chuyện phòng the.

Nam nhân nhìn Mạt Đồng, cũng không nói chuyện, hắn liền lắng nghe.

Bởi vì Mạt Đồng không nhìn nam nhân, nhưng phần lớn thời gian đều là báo yêu cùng hổ yêu đang nói loại vấn đề này, thỉnh thoảng nữ nhân cũng sẽ chen vào mấy câu, sau đó liền che miệng cười khẽ, nam nhân nghe cũng liền nghe thôi.

Mạt Đồng vẫn là lưu ý biểu tình của nam nhân, y nhìn đến nam nhân tuy rằng thỉnh thoảng sẽ nhíu mày, nhưng động tác rất nhỏ, rất khó phát hiện, nam nhân cơ bản không phát ngôn đối loại sự tình này.

Rượu cũng uống tới không sai biệt lắm, nam nhân nhìn đến hai cái yêu nghiệt ngồi ở đối diện hắn đang ôm hai nữ nhân, tựa hồ là hưng trí tới rồi, bắt đầu cởi y sam của 2 nữ nhân kia.

Mạt Đồng kéo hoa khôi y sam mỏng manh bên người vào trong phòng, hoa khôi bên người nam nhân có chút xấu hổ, bởi vì đêm nay nam nhân một cả đêm cũng chưa chạm qua tay nàng……..

Điều này làm cho nàng hoa khôi đầu bài có vẻ có chút không nhịn được, bởi vì nàng thấy nam nhân thần sắc bình tĩnh, lại một thân thanh lịch, không giống như là nam tử kinh nghiệm nơi phong nguyệt………

Nam nhân nhìn đến hai vị mỹ nữ đối diện kia chơi đùa dưới thân 2 yêu tinh kia, mềm nhũn tựa vào trên người hổ yêu báo yêu kia.

Hai yêu tinh kia cũng không để ý nam nhân ở đây, kéo loạn y sam của hai mỹ nữ kia, làm cho hai nàng ghé vào trên bàn, liền bắt đầu……..

Nam nhân thấy mỹ nữ bên người có chút ngượng ngùng, hắn giơ tay cầm tay của hoa khôi kia, hoa khôi kia tựa hồ không nghĩ tới nam nhân sẽ nắm tay của nàng, nghi hoặc nhìn về phía nam nhân: “Tích gia, ngươi đây là?”.

“Chúng ta tới bên trong đi”. Nam nhân giơ tay kéo hoa khôi vào phòng trong, hắn chỉ nghe đến tiếng vang lạch ca lạch cạch của cái bàn bên ngoài, hắn dẫn hoa khôi vào phòng trong.

Vừa mới vào phòng, hắn liền nhìn đến Mạt Đồng y sam nửa mở ngồi trên giường, mà hoa khôi kia tựa hồ ở phía sau rèm mỏng tắm rửa trong đại dục trì(bồn tắm lớn), Mạt Đồng nhìn đến nam nhân dắtn nữ nhân kia tiến vào liền cười rộ.

“Ngươi đi tắm rửa trước”. Nam nhân bảo nữ nhân kia đi tắm rửa, nữ nhân kia cũng không dám không nghe, liền ngoan ngoãn đi.

Nam nhân nhìn thoáng qua cái giường Mạt Đồng ngồi, giường kia cực kỳ rộng, chứa 10 người đều được, là hoa lâu chuẩn bị cho khách nhân thích chơi đùa cùng nhiều người dùng.

Nam nhân vẫn bình tĩnh, hắn trực tiếp ngồi ở bên giường, nới lỏng đai lưng: “Ngươi nghĩ rằng ta không thể ôm nữ nhân sao?”. Thanh âm của hắn thực bình tĩnh, hắn một bên nới lỏng đai lưng, một bên nghiêng đầu nhìn về phía Mạt Đồng y sam nửa cởi.

Mạt Đồng ngồi ở bên giường, một đầu tóc đen đen như mực kia rối tung ở trên giường, mái tóc của y rất dài, đuôi tóc đều tản ở trên giường, sợi tóc đen thùi mềm mại như tơ lụa lẳng lặng dínhlên chăn đơn miên tú (chăn tơ tằm thêu hoa)………

Mạt Đồng mặc hắc bào tản ra quang trạch ẩn ẩn, vải dệt thượng đẳng kia cực kỳ trơn tay, tay của nam nhân đè lên vạt áo mềm nhẵn kia, mà hai người im lặng ngồi ở bên giường, ý vị thâm trường đối mặt.

Nam nhân thấy Mạt Đồng không trả lời hắn, hắn dứt khoát trực tiếp cởi đai lưng ra: “Ngươi đừng quên, trước kia ta còn thành thân qua”. Nam nhân cũng không sốt ruột, hắn đặt đai lưng ở trên giường.

“Ta biết”. Hai tay của Mạt Đồng chống giường, nửa nằm ở trên giường, y sam của y rộng mở, cơ bụng cũng mơ hồ lộ ra, y bất động thanh sắc (tỉnh bơ) nhìn chằm chằm nam nhân.

Nam nhân nhìn Mạt Đồng, giơ tay thay Mạt Đồng kéo tốt y sam: “Người còn chưa đi ra, hiện tại lộ, có sớm quá hay không”. Bọn họ thật giống như một đôi lão hữu (bạn lâu năm, bạn chí cốt) hẹn cùng ngoạn nữ nhân, câu được câu không trò chuyện.

Tuy rằng thực hoang đường.

Chính là ai cũng không chịu nhận thua trước, đây là 1 trận đọ sức.

Mạt Đồng nửa nằm ở trên giường, nhàn nhã cùng đợi hai vị hoa khôi kia đi ra.

Nam nhân liền ngồi tại bên giường.

Mạt Đồng nói với nam nhân, đêm nay y tìm 4 nữ nhân này là bốn vị xinh đẹp nhất trong lâu, mà hai vị hầu hạ y cùng nam nhân đều coi như là đầu bài.

Một người tên là Đỗ Quyên, một người tên là Mẫu Đơn.

Mẫu Đơn là người đêm nay một mực ở bên người của nam nhân.

Thừa dịp thời điểm hai nữ nhân kia đang tắm rửa, nam nhân ngồi ở trên giường nghỉ ngơi, cái bàn bên ngoài phát ra tiếng vang thật lớn, đan xen thanh âm nam nữ tán tỉnh, hoàn toàn hình thành đối lập mãnh liệt cùng im lặng của phòng trong.

Nam nhân không rõ, vì sao Mạt Đồng lại thích tới loại địa phương này, hắn chậm rãi nằm xuống, nằm thẳng ở trên giường: “Ngươi là khách quen của nơi này?”. Hắn nhìn nóc nhà, bình tĩnh hỏi Mạt Đồng ở bên cạnh.

Cả người Mạt Đồng đều nằm nghiêng ở trên giường, sớm liền có chút buồn ngủ, bởi vì hai nữ nhân kia tắm rửa, thật sự là cọ rửa rất lâu, nhưng nam nhân cùng Mạt Đồng cũng không sốt ruột, cũng không có thúc giục.

“Ân, thường xuyên tới”. Mạt Đồng nằm nghiêng ở trên giường, lông mi tinh xảo kia che song mâu mặc mầu (hai tròng mắt đen như mực), y nhắm mắt im lặng nghỉ ngơi, tay y đương nhiên để ở trên giường, liền để ở trước chóp mũi của y, đôi môi của y như có như không dán ngón cái của chính mình, ấn ký Phạn văn màu đen trên ngón tay y cực kỳ bắt mắt.

Thực tế, Mạt Đồng cũng phi thường bắt bẻ đối nữ nhân, nam nhân cũng không có lại truy hỏi, nam nhân chính là một lần nữa chậm rãi ngồi dậy, Mạt Đồng nằm ở trên giường, y sam tơ lụa màu đen kia cùng tóc đen mềm nhẵn sáng bóng kia, mang theo uy vũ nguy hiểm cùng hoa mỹ, rồi lại ẩn ẩn lộ ra vài phần hơi thở đế vương.

Lúc này, hai yêu tinh tinh lực tràn đầy kia ôm hai hoa khôi kia tiến vào, chẳng qua người trong lòng của 2 người lại thay đổi rồi.

Nam nhân nhìn đến loại trường hợp này, hiển nhiên là cảm thấy thực hoang đường.

Chỉ là hắn cũng không nói gì cả, nhìn đến hai yêutinh kia thả nữ nhân tại trên giường, hắn liền cảm giác được giường đang chấn động rất nhỏ.

Nam nhân nhìn qua nơi khác.

Nam nhân nhìn đến Mạt Đồng tỉnh, Mạt Đồng giống như đã sớm nhìn quen loại trường hợp này, Mạt Đồng ngồi dậy tiến đến bên người nam nhân: “Ngươi có thể xem bọn họ trước, học 1 chút kinh nghiệm trước”.

“Không cần”. Nam nhân ngước mắt nhìn về phía Mạt Đồng, không e dè nói thẳng, “Ta có thể”.

Mạt Đồng nghe được nam nhân vừa nói như thế, liền ngạc nhiên nhìn nam nhân: “Dù sao bây giờ còn chưa bắt đầu, nếu ngươi không muốn tham gia, còn có thể rời khỏi”.

Nam nhân nhìn Mạt Đồng, cảm thấy sẽ không dễ dàng như vậy.

Quả nhiên, lập tức chợt nghe tới Mạt Đồng ghé vào lỗ tai hắn nói: “Chỉ cần ngươi nguyện ý, trước mặt bọn họ, ngồi ở trên người ta, để ta ôm ngươi”. Mạt Đồng không giống như là đang nói đùa.

“…….”

“Bất quá, vậy liền chứng minh ngươi không rời khỏi ta được”. Đôi môi của Mạt Đồng dán bên tai của nam nhân càng ngày càng ái muội, đôi môi của y chậm rãi lướt qua sườn mặt phát nóng của nam nhân.

Nam nhân nghiêng đầu nhìn về phía Mạt Đồng, thấp giọng nói: “Ai nói ta không tham gia”. Hắn thật lâu không ôm nữ nhân, nhưng không có nghĩa là hắn không được.

Mạt Đồng bị lời nói của nam nhân khiến cho sắc mặt đại biến, nhưng y rất nhanh liền khôi phục, không thèm nói (nhắc) lại, nhìn đến đôi mắt bình tĩnh của nam nhanh, rất tốt, y biết nam nhân đang khởi xướng khiêu chiến với y.

Đỗ Quyên cùng Mẫu Đơn cũng tắm rửa xong quấn khăn tắm đi ra.

Mà hai vị hoa khôi vốn bị hổ yêu cùng báo yêu áp, sau mấy vòng chiến đấu kịch liệt, cũng đi tắm rửa.

Hai cái yêu tinh kia liền ngồi ở trên giường nghỉ ngơi, dùng chăn che dưới thắt lưng, nhìn chằm chằm nam nhân cùng Mạt Đồng, rất có một bộ tư thế xem kịch.

Đây là cái bọn họ gọi là trao đổi kinh nghiệm.

Nam nhân để Mẫu Đơn ngồi ở trên giường, mà Mạt Đồng liền ném một ít đồ chơi hiếm lạ cổ quái cho Đỗ Quyên, để Đỗ Quyên chính mình ngồi lên biểu diễn cho bọn họ xem, 2 yêu tinh kia ở bên cạnh cười mỉa.

Nam nhân không thích như vậy, nhưng vẫn nói với Mẫu Đơn: “Đêm nay ta sẽ thực ôn nhu”. Ngón tay hắn mơn trớn mái tóc rối của nữ nhân kia, nữ nhân kia ngây ngẩn cả người.

Bởi vì nam nhân rất ôn nhu.

Thanh âm thành thục lại ôn hòa của nam nhân kia hạ xuống ở trong phòng, trong phòng nhất thời im lặng, tất cả mọi người nhìn về phía nam nhân, dưới ánh sáng u ám, vạt áo của nam nhân lỏng lẻo………

Lộ ra da thịt màu mật ong đường cong no đủ lại khá mềm dẻo, theo cổ đến ngực đến bụng, mỗi một thứ đều là mê người như vậy, dáng người của hắn rất tuyệt…….

Liền ngay cả Mẫu Đơn đều xem ngây người.

Mạt Đồng bất mãn, y nhắc nhở Mẫu Đơn: “Thất thần làm cái gì, còn không nhanh hầu hạ Tích gia đi”. Y một bên phiền lòng thúc giục, một bên lại muốn móc hai mắt của nữ nhân này.

“Tích gia, ta thay ngươi cởi áo”. Mẫu Đơn đứng lên, khắn tắm rớt xuống.

Nam nhân đón lấy khăn tắm của nàng, ôm nàng vào trong ngực, dùng khăn tắm quấn lấy nàng, không cho ba nam nhân khác nhìn đến: “Không cần thay ta cởi áo, cứ như vậy cũng được”.

Thân thể của nữ nhân dị thường mềm mại, nam nhân ôm Mẫu Đơn, phát hiện mặt của Mẫu Đơn đỏ tới lợi hại, trong mắt là 1 hồ nước xuân phong tình vạn chủng, bởi vì nữ nhân này chưa từng gặp qua khách nhân sẽ quan tâm thân thể của nàng như vậy.

Nam nhân bế nàng lên, kéo chăn đơn trên giường qua, choàng trên vai của nàng, Mẫu Đơn nghiêng người, dán tại ngực của nam nhân, nam nhân nhìn đến những người đó nhìn chằm chằm bên này như hổ rình mồi.

Hắn 1 tay ôm thắt lưng của Mẫu Đơn, 1 tay chậm rãi theo thắt lưng của Mẫu Đơn, trượt tới ngực của Mẫu Đơn, hắn kề sát bên tai của Mẫu Đơn, bình tĩnh nói: “Thân thể của ngươi thật mềm mại”. Hắn nói chính là nói thật.

Mẫu Đơn đỏ mặt gọi hắn 1 tiếng : “Tích gia…….”.

Tích Duyên là 1 người nam nhân bình thường, thích nữ nhân cũng là bình thường, hắn ôm Mẫu Đơn, hắn chậm rãi ngồi lên giường, để Mẫu Đơn ngồi ở trên đùi của hắn……..

Thân thể mềm mại kia dán lên hắn, hai tay của hắn vói vào trong chăn đơn trên người của Mẫu Đơn, Mẫu Đơn thần tình thẹn thùng nhìn nam nhân: “Tích gia, thật hư hỏng………”. Thanh âm hờn dỗi kia vang vọng ở trong phòng.

Nam nhân thực bình tĩnh, nhưng Mẫu Đơn lại rất kích động, thật ra nam nhân cũng không làm gì đối nàng, chính là chậm rãi vuốt ve thắt lưng của nàng mà thôi, nam nhân nằm ở trên giường.

“Tích gia, thật cường tráng”. Hai tay của Mẫu Đơn run rẩy theo bụng của nam nhân, trượt hướng về phía ngực của nam nhân, y sam của nam nhân bị nàng vén lên, hai yêu quái ngồi xem diễn, ánh mắt cũng trở nên ái muội………

Sắc mặt của Mạt Đồng lần thứ hai âm trầm vài phần.

Cái chân trắng nõn của nữ nhân kia lộ ra ngoài, nam nhân 1 tay vuốt ve chân của nàng, 1 tay ở trong chăn theo thắt lưng của nàng di chuyển hướng lên trên, mỗi khi tay của hắn di chuyển 1 phân thì ánh mắt của Mạt Đồng liền biến hóa 1 phân.

“Thật là thú vị”.

“Chúng ta cũng nên học tập, học tập”.

Hai yêu tinh kia ở phía sau đè thấp thanh âm nói chuyện với nhau, ánh mắt hai người lại vẫn nhìn chằm chằm thân thể của nam nhân.

Nam nhân ôm Mẫu Đơn, để Mẫu Đơn đưa lưng về phía hắn, hai tay của hắn ở ngoài chăn, chậm rãi bóp bộ ngực mẫn cảm của nữ nhân kia, thanh âm của nữ nhân kia vang lên, hắn kề sát cái cổ của nữ nhân này, rủ mắt nhìn nàng: “Mẫu Đơn hoa hạ tử, tố quỷ dã phong lưu*, Mẫu Đơn cô nương, ngươi……..”.

*Mẫu Đơn hoa hạ tử, tố quỹ dã phong lưu (chết dưới hoa Mẫu Đơn, thành quỷ cũng phong lưu): chết dưới tay người đẹp, thành quỷ cũng sướng chán.

Nam nhân lập tức liền cảm giác được một đôi tay hữu lực gắt gao ôm hắn vào trong ngực, lập tức chợt nghe đến Mạt Đồng bá đạo nhắc nhở hắn: “Không cho ngươi lại tiếp tục, cho ngươi làm, ngươi thật đúng là làm”.

Nam nhân nghiêng đầu nhìn về phía Mạt Đồng, lông mi của hắn rủ xuống, che lại tình tự của đáy mắt hắn: “Ta cũng là 1 người nam nhân bình thường”. Hắn thản nhiên bày tỏ, thanh âm thành thục kia tràn ngập cảm tính trầm thấp.

Mẫu Đơn kinh ngạc ngồi ở trên giường, mà hai yêu quái kia cũng bị động tác thình lình xảy ra của Mạt Đồng khiến cho có chút mất phương hướng.

Mạt Đồng cùng nam nhân liền ái muội ôm nhau như vậy.

Y sam của 2 người đều nửa mở, đôi môi của hai người đều sắp dán cùng nhau……..

Dưới ánh sáng lờ mờ, vô hạn ái muội……..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.