CHƯƠNG 98
Dù sao cái phủ nhìn như trống rỗng này của hắn, vào ban đêm âm khí luôn rất nặng, nếu hắn không ở nơi này, tối nay tất có nữ quỷ tìm tới Tích Duyên, dù sao nữ quỷ đều luôn yêu thích thải dương bổ âm.
Tích Duyên cũng không biết chính mình như thế nào chìm vào giấc ngủ, tư thế của y cũng không mấy dễ chịu. Xích Luyện cảm giác được hơi thở của Tích Duyên gần kề bên cạnh, cổ nhiệt lưu nhàn nhạt kia khiến cho hắn thực thoải mái, hắn không đẩy ra Tích Duyên ngược lại còn gác lên thắt lưng Tích Duyên, theo độ ấm từ thân thể Tích Duyên truyền đến, ngón tay tái nhợt của hắn cách một lớp vải dệt chậm rãi di động ở trên người Tích Duyên, độ ấm bên dưới bàn tay khiến cho hắn lưu luyến không muốn rời đi.
“Tích đại ca. . . . . .” Xích Luyện chậm rãi gọi Tích Duyên, thanh âm trầm thấp của hắn tràn ngập dụ hoặc.
“Ân. . . . . .” Tích Duyên hàm hàm hồ hồ ứng thanh.
Xích Luyện biết Tích Duyên chưa tỉnh, động tác của hắn nhẹ nhàng chậm rãi kéo lấy vạt áo Tích Duyên, bàn tay tái nhợt xâm nhập vào bên trong lớp y phục của Tích Duyên. Ngay khi chạm đến làn da nóng rực của Tích Duyên, hắn thực sự nổi lên một cỗ xúc động chỉ muốn một phen hung hăng niết mạnh xuống, da thịt vừa nóng vừa trơn nhãn lại vô cùng tinh xảo kia, xúc cảm tuyệt vời đến mức vượt quá sức tưởng tượng.
“Tích đại ca ngươi đang ngủ sao?” Bàn tay của Xích Luyện chậm rãi di động trên da thịt mềm dẻo nhẵn bóng của Tích Duyên, hơi thở ấm áp của Tích Duyên chỉ cách rất gần hắn.
“. . . . . .” Tích Duyên không phản ứng.
Ngón tay của Xích Luyện đẩy ra vạt áo trước ngực Tích Duyên, thân thể rắn chắc lại mềm dẻo của Tích Duyên vuốt lên thực vô cùng thoải mái, dị thường nóng rực, nhũ thủ màu sắc mê người trước ngực Tích Duyên khiến cho kẻ khác rất muốn cắn xuống một ngụm. Ngón tay của Xích Luyện vuốt ve phần ngực nóng rực của Tích Duyên, thân thể Tích Duyên ở dưới sự khiêu khích của hắn, dần dần mỗi lúc một nóng lên.
Khi ngón tay của Xích Luyện đùa bỡn nhũ tiêm trước ngực Tích Duyên, Tích Duyên trong miệng hàm chứa rên rỉ đầy áp lực, y phát ra những thanh âm rên rỉ nho nhỏ, thẳng đến khi đôi môi có chút lạnh lẽo của Xích Luyện chạm nhẹ xuống ngực Tích Duyên, hàm chứa lấy điểm mẫn cảm trước ngực y. . . . . .
Tích Duyên “Ngô ân” một tiếng, mở to mắt, cảm giác được đầu lưỡi của Xích Luyện đang trêu chọc điểm mẫn cảm trước ngực mình, y sửng sốt trong chốc lát, cảm thấy nơi đó bị hấp trụ, y lúc này mới có chút thanh tỉnh vội đẩy ra Xích Luyện.
Phốc. . . . . .
Nhũ thủ bị hàm đắc đỏ lên, một chút liền trượt ra khỏi miệng Xích Luyện, còn phát ra tiếng nước *** mĩ, nghe đến Tích Duyên mặt đỏ tai hồng, y phục trước ngực y không biết như thế nào đều đã bị kéo hết ra, Tích Duyên phát hiện bản thân nửa thân trần đang dựa vào Xích Luyện, tư thế của hai người thập phần thân mật, cơ hồ là muốn dán lại cùng một chỗ. Tích Duyên cảm giác được hơi thở gần trong tấc của c Xích Luyện, tim của y không tự chủ được đập càng lúc càng nhanh hơn.
“Xích huynh đệ ngươi. . . . . . Ngươi sao có thể như thế?” Tích Duyên thân thể lui về phía sau, kéo giãn khoảng cách giữa hai người, nhưng khi Xích Luyện nhìn thấy phản ứng Tích Duyên như vậy, hứng thú lại nổi lên.
Nơi trước ngực Tích Duyên bị đôi môi Xích Luyện hàm quá, liếm quá, đến bây giờ vẫn còn ngứa ngáy tê dại, ma sát với lớp vải dệt làm cho Tích Duyên mẫn cảm đến suýt nữa hừ ra tiếng. Y cau mày, nghi hoặc nhìn chầm chằm vào Xích Luyện đang chậm rãi đến gần mình, y chưa bao giờ nghĩ tới ngay khi vừa tỉnh lại, thế nhưng lại sẽ nhìn đến vị huynh đệ kết nghĩa của mình, hàm chứa nhũ thủ của mình mà mút vào.
Xích Luyện thùy hạ mắt, một bàn tay bắt lấy cổ tay của Tích Duyên, bàn tay còn lại ôm lấy thắt lưng Tích Duyên, đem Tích Duyên từ bên mép giường kéo vào trong lòng ngực, Xích Luyện chưa cho Tích Duyên một lời giải thích nào cả, hắn không cần giải thích, hắn cũng lười giải thích, càng không tất yếu phải giải thích, hiện giờ thực rõ ràng là hắn đang xâm phạm Tích Duyên, hắn cũng không nghĩ muốn tái tiếp tục vờ vịt nữa.
Hiện giờ Tích Duyên đã mất đi giá trị lợi dụng, hắn căn bản cũng không còn chỗ nào để mà cố kỵ, thế nhưng thời điểm khi hắn nghe được Tích Duyên hô lên “Không”, hắn vẫn là dừng lại động tác.
Tích thúc bảo trọng thân thể. . . . . .