CHƯƠNG 6
Ngày hôm sau, khi Khuynh Vũ ôm cái đầu nhanh vỡ ra thức dậy, tay sờ đến da người nào đó, đột nhiên ý thức được không đúng, không phải đâu, chẳng lẽ giống như trên TV nói, say rượu loạn tính? Khi Khuynh Vũ khẩn trương thấu qua xem thì, mới thở phào một cái, nguyên lai là ngài Doãn a, a, ngày hôm qua tựa hồ là ngài Doãn đưa mình về, không nghĩ tới anh ta cứ như vậy đã ngủ.
Khuynh Vũ dán gần mặt Doãn Hàn Thác, tỉ mỉ xem , người này ngày hôm qua thật đúng là thú vị, sợ mình kể chuyện ma, còn cố ra vẻ đàn ông, ha ha, trách không được anh Mạc có khi sẽ ở trước mặt mình nhắc tới anh ta, bởi vì anh ta thật sự rất đáng được nhắc tới.
Nhìn gương mặt Doãn Hàn Thác khi ngủ, Khuynh Vũ cảm thấy ông trời kỳ thật rất chiếu cố anh, lớn lên đẹp trai lại có khí tức vương giả, dáng người lại tốt như vậy, gì không trọn vẹn cũng không có, năng lực bản thân còn mạnh như vậy, khó trách nhiều phụ nữ thích như vậy, đêm qua thiệt nhiều chị gái xinh đẹp đều tìm cơ hội gần anh đâu. Mà chính mình…… Không đúng, chính mình thì thế nào, thứ này quan tại tùy duyên, nói không chừng thật sự có người sẽ không ghét bỏ chính mình, sẽ chính thức thích mình.
Doãn Hàn Thác kỳ thật cũng đã có điểm tỉnh lúc Khuynh Vũ lại gần, liếc trộm Khuynh Vũ vẫn nhìn mặt của mình, thiếu chút nữa không khống chế được đỏ mặt. Vì cái gì cậu còn không rời đi, vẫn nhìn lom lom mặt của mình, trên mặt có cái gì sao? Đợi đến lúc Khuynh Vũ chống thân rời đi đi tìm kính mắt, Doãn Hàn Thác mới thở phào một cái, làm bộ vừa tỉnh ngủ đứng lên.
“A, ngài Doãn, anh tỉnh rồi, ngày hôm qua cám ơn anh a.” Khuynh Vũ quay đầu lại tựa hồ là đối với vị trí của Doãn Hàn Thác, chính là cậu không biết, Doãn Hàn Thác cảm thấy cậu giống như nhìn chính là gối đầu bên cạnh kia.
“A, thật không phải, ngủ quên ở nhà cậu.” Doãn Hàn Thác rất muốn cười, tiểu quỷ này thật là nhìn không thấy mình.
“Không quan hệ, cái kia…… ngài Doãn, anh có thể giúp tôi tìm mắt kính hay không, tôi thật sự là nhìn không thấy.”
“Ưm, để tôi tìm cho.”
Đội kính mắt, Khuynh Vũ rốt cục thấy rõ thế giới, cũng thấy rõ Doãn Hàn Thác, nhìn nhìn lại chính mình, hai người đều là loạn thất bát tao, còn mang theo mùi rượu.
“Ngài Doãn, cái kia……”
“Tôi nói, cậu có thể đừng gọi tôi ngài Doãn hay không a, không tự nhiên, cậu gọi Tiếu Mạc sao liền gọi tôi như thế a.”
“A, cái kia, anh, anh Hàn Thác, tôi cảm thấy chúng ta hẳn là đi gột rửa a, mùi vị thật nặng.”
Doãn Hàn Thác nghe được Khuynh Vũ sửa lại miệng, đột nhiên cảm thấy rất vui mừng, quan hệ thêm gần tầng một. Gột rửa? A, tắm rửa, chẳng lẽ cùng một chỗ?
“Ừ, đi.” Đáp ứng, Doãn Hàn Thác liền đến ôm Khuynh Vũ, Khuynh Vũ còn không kịp phản ứng, Doãn Hàn Thác liền ôm cậu đến phòng tắm, phòng tắm không phải rất lớn, nhưng hai người hay là cũng đủ, Doãn Hàn Thác bắt đầu giúp Khuynh Vũ thoát quần,
“Một chút…… ngài, anh Hàn Thác, anh làm gì a, nếu anh muốn để cho tôi tắm trước, chuyện này tôi còn là có thể làm. Hơn nữa, quần áo tắm rửa còn không có cầm ni.”
Doãn Hàn Thác ngừng lại, anh không biết mình vì cái gì nôn nóng như vậy, hơn nữa anh hoàn toàn hiểu sai ý. Đành phải nói thật có lỗi, ôm Khuynh Vũ trở về gian phòng, đặt ở xe lăn. Khuynh Vũ cười đẩy Doãn Hàn Thác đi trước rửa, cậu đi tìm quần áo tắm rửa cỡ lớn.
Khuynh Vũ đẩy xe lăn đi vào phòng tắm lúc, không nghĩ tới Doãn Hàn Thác tắm không kéo mành, thân thể trực tiếp lộ ra trước mặt Khuynh Vũ, vừa vặn Doãn Hàn Thác đang gội đầu, không thấy được Khuynh Vũ, ngược lại Khuynh Vũ nhìn thấy thân thể Doãn Hàn Thác trong nháy mắt mặt liền đỏ, không biết vì cái gì, là hâm mộ sao? Giống như cũng không phải……
Khuynh Vũ cảm thấy kỳ quái, vì cái gì Doãn Hàn Thác cùng Tiếu Mạc đồng dạng, không đợi chính mình mặc quần áo tử tế liền xông tới trực tiếp đem mình ôm đi ra ngoài, theo chân bọn họ nhận thức sau, luôn như con gái bị ôm đến ôm đi, vốn đã có thể một người mình trở nên chậm rãi dựa vào bọn họ. Nhìn xem Doãn Hàn Thác mặc áo phông lớn nhất mình mua, còn có chút nhỏ, không khỏi cảm thán, thân hình của mình thật đúng là thất bại. Nhưng Doãn Hàn Thác nhìn Khuynh Vũ đích lần nữa tắm sau, cảm giác mình rõ ràng miệng đắng lưỡi khô.
Doãn Hàn Thác phát hiện mình lại bắt đầu không đúng, hoang mang rối loạn theo Khuynh Vũ nói còn có công tác, đi trước, quần áo sẽ gọi người đưa trả.
Khuynh Vũ nhìn cánh cửa đóng lại kia, kỳ thật cậu đang muốn cùng Doãn Hàn Thác nói mình kêu điểm tâm, cùng một chỗ ăn a, không nghĩ tới Doãn Hàn Thác đã đi, khả năng anh vẫn là không thích chính mình a, cùng mình ở một chỗ là một chuyện thật phiền toái đi. Tiếu Mạc rất thân cận chính mình, phần lớn thời gian hắn đều như đám con nít trong viện phúc lợi, thích nghe mình kể chuyện mà thôi. Quả nhiên, vẫn không có người nào chân chính yêu mến cậu.
Doãn Hàn Thác lại bắt đầu liều mạng công tác, cũng không đi bar uống rượu, chính là công tác, công tác, công tác. Anh mỗi ngày trong lòng nhắc tới :“Mình thích phụ nữ, cậu ta là ‘hồn ma’, mình thích phụ nữ, cậu ta là ‘hồn ma’……” Chính là nhắc nhắc, liền nhớ đến nụ cười của Khuynh Vũ, Khuynh Vũ sờ đầu anh, Khuynh Vũ đáng yêu nói mớ, còn có Khuynh Vũ tắm sau……
Người của công ty cũng phát hiện giám đốc Doãn không đúng, tuy anh một mực công tác, nhưng giống như tựa hồ rất không yên lòng, Tiếu Mạc cũng một mực hỏi anh làm sao, anh luôn che dấu nói không có gì, công tác quá mệt mỏi mà thôi.
Nhưng khi trên tay anh cầm cố ý theo Mỹ mua về mô hình Transformers bằng thép, anh nâng trán, vì cái gì, anh đặc biệt muốn đi mua vật này, vì cái gì, anh có một loại tâm lý may mắn có lý do có thể đi gặp Khuynh Vũ.
Tiếu Mạc đang chuẩn bị đến cùng Doãn Hàn Thác thảo luận lần này hợp tác ai tới đàm, vào cửa đã nhìn thấy trên bàn Doãn Hàn Thác thả Transformers.
“Hàn Thác, cái này, cái này, ông cũng thích Transformers a, tôi trước kia như thế nào không có phát hiện a.”
“A, tao, cái kia, người khác tặng, bạn học bên Mỹ tặng, tao không phải rất thích……”
Tiếu Mạc cười thầm, người này quá sẽ không nói dối đi, có ai sẽ tặng một món đồ chơi cho cậu a. Quản là ai tặng, trực tiếp đưa cho người nào đó a.
“A, ông không thích a, vừa vặn, Khuynh Vũ đặc biệt mê cái này, lấy ra cho tôi, tôi đi đưa cho Khuynh Vũ chơi.”
“Người khác cấp cho tao, tao làm sao cho người khác a, nói sau muốn đưa cũng là tao đưa cho cậu ta, mày là thế thân mạo danh.”
“U, tùy ông.”
Doãn Hàn Thác đã bắt đầu ảo tưởng Khuynh Vũ nhìn thấy quà mình cho là cái gì biểu lộ, vui vẻ ôm đến? Không thể nào, ha ha, đều lớn như vậy, vẫn là rất cao hứng nói cám ơn? Dù sao nhất định là cao hứng, đây là không cần hoài nghi.
Tiếu Mạc gần nhất đều không cùng Doãn Hàn Thác nhắc tới Khuynh Vũ, làm bộ vô ý hỏi, mới biết Khuynh Vũ hiện tại đang bế quan, không thể quấy nhiễu. Đúng nha, ‘hồn ma’ kia còn muốn dựa vào viết gì đó kiếm tiền đâu.
Cuối cùng, trở lại công tác, Tiếu Mạc chơi oẳn tù tì bại bởi Doãn Hàn Thác, Tiếu Mạc đành phải lau nước mắt chuẩn bị đi công tác.