Yêu Một Người Không Yêu 1

Chương 1: Chương 1: Giới thiệu




Cuối cùng... Anh cũng đẩy em ra khỏi cuộc đời anh... Nhìn anh rất hạnh phúc.. :)

Nhưng.... Anh biết không...

... Anh không hạnh phúc,.. e sẽ buồn...

Mà... Anh hạnh phúc... em cũng không vui .... :)

..... Chia tay- Cách tốt nhất mà Phụng nghĩ ra để chấm dứt chuỗi ngày dài đau khổ...

-Em... thật sự muốn chia tay.. :no2: ?

-Đúng vậy,...

-Em đã hết yêu anh?

-Em vẫn yêu anh ... nhưng...

-Nhưng?.. Em có người mới, và rồi em chán anh... Đúng không?..

-Sự thật không phải như anh nhìn thấy.. :-(

-Em đừng ngụy biện nữa... Anh hiểu tất cả mà... Khi nhìn thấy em và cậu ta đi chung... Anh đã hiểu tất cả...

-Em không phải....

-Em đừng nói nữa... Anh sẽ trả lại cho em hết... Tất cả kí ức... Những ngày tháng lúc anh chưa tới... Em hãy hạnh phúc bên cậu ta nhé... Chào em..!

-Kin.....

... Đó là lần cuối cùng Phụng gọi Tuấn bằng cái tên đó...

___ 2 năm trước___

-Kin, anh đang đùa hả?..

-Không, anh nói thật...

-....

-Anh thích em thật đó, làm bạn gái anh nhé..!

-Em cũng thích anh, Kin!

... Và như thế, mối tình của họ đã bắt đầu...

... Có ai nói với bạn rằng... Tình yêu của con gái sẽ muôn phần sâu đậm hơn con trai chưa? :)

.... Tình yêu nào cũng thế, cô gái nào cũng thế, chàng trai nào cũng vậy, lúc đầu mới quen, sẽ dành tất cả sự ngọt ngào và quan tâm cho đối phương... Rồi thời gian sau, tất cả sẽ được thay thế bằng sự vô tâm đến hững hờ...

-Anh à! Anh đang làm gì đó?...

-Anh đang có việc...

-Việc gì thế?..

-Em đừng có quản lí anh nữa được không?...

-Thế... Tối nay anh hứa sẽ chở em đi dạo?...

-Anh xin lỗi! Anh bận rồi...!...

-Nhưng anh đã nói...

-Thôi bai em... Anh làm việc xíu....

.... Phụng thở dài... đã rất nhiều ngày... Tin nhắn của cô đều không thấy rep... Kin đã quên cô? Hay đang có người làm anh vui hơn... Tự an ủi chính mình với cái suy nghĩ Kin bận... Phụng cũng không thấy khá lên...

... Vài ngày sau đó... Không thấy Kin liên lạc... Phụng lo lắng gọi điện... Nhưng thứ cô nhận lại được là một câu nói, từ một người con gái lạ, không phải Kin...

-Anh Kin bận rồi,cô đừng làm phiền nhé... Chào!

.... Tối hôm đó, Phụng khóc rất nhiều... Cô định dùng thuốc ngủ để kết thúc tất cả việc này... NHưng không.... Lí trí của Phụng đã không cho phép cô làm thế... Và sau khi đấu tranh tư tưởng.. Phụng đã chọn việc chia tay...

...Trong thâm tâm của Phụng vẫn nghĩ rằng Kin sẽ níu giữ cô, nhưng thực tế không phải vậy... Kin để cô đi mà không một chút luyến tiếc...

... Kin đã khác... Không còn là Kin ngày xưa nữa,,, Không còn là người sẽ buồn khi thấy Phụng không vui... càng không phải là người sẽ níu lấy tay Phụng khi cô rời đi... Kin giờ đây... Sao lạ lẫm quá chừng...? ... ;) ;) ;)

P/s: Có thể khi đọc tác phẩm này, mọi người sẽ không thể hiểu vì mọi chi tiết vốn không lôgic,... Bởi vì ngay lúc viết nó... Tôi cũng đang lưng chừng giữa một biển cảm xúc lẫn lộn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.