Chu Nham Hải si mê nhìn từng thần thái của người nằm dưới thân mình, trong lòng đang thầm hút từng ngụm khí.
Cô gái thật này muốn chết mà!
Vẻ mặt đang hãm sâu vào tình dục của cô lúc này, mái tóc đen hỗn độn xõa ra hai bên gối, đôi gò má ửng đỏ, mị nhãn như tơ, đôi môi đỏ sẫm ướt át nhẹ nhàng khép mở đang hút lấy không khí, cô nhẹ nhàng “ưm” một tiếng”.
Xinh đẹp, diễm lệ, phóng đãng…………
Anh đã biết trước là cô có thần thái rất mê người.
Chỉ là anh không ngờ được, bộ dáng của cô giờ phút này không chỉ mê người mà còn muốn đem tinh khí của đàn ông ép khô nữa!
Âm thanh của giọng nói kia, mềm mại và phóng đãng, ăn sâu vào tận xương tủy anh.
Chu[ Nham Hải đã không thể nhẫn nại được nữa, dục hỏa mãnh liệt trong thân thể anh đang kêu gào muốn được phóng thích!
Yêu tinh câu hồn chết người này!
Anh vẫn biết là cô sẽ luôn ở trước mặt anh mà bày ra bộ dáng này…….
Nhưng người si mê cô đâu chỉ có một mình Chu Nham Hải anh.
Hiện tại anh vô cùng muốn hoành hành ngang ngược trên cơ thể cô, tiến sâu vào bên trong, dày vò thân thể cô, chỉ có như vậy thì trái tim anh mới có thể dễ chịu được một chút.
Thù Man, anh đã không thể đau lòng cho em nữa rồi!
Nhưng mà trái tim anh lại nói với anh rằng, tuyệt đối không được đối xử thô bạo với em.
Cho dù em chưa bao giờ để tới thái độ mà anh đối xử em!
Cho dù em không hề nói một câu nào, nhưng chỉ một ánh mắt lạnh nhạt của em cũng có thể đẩy anh xuống vực sâu!
Anh vẫn đang muốn quyết định thật dứt khoát,
Cả đời của Chu Nham Hải anh có lẽ là không yêu được thêm người nào nữa, thân thể và trái tim này chỉ dành cho một mình yêu tinh của anh…….
Cho Thù Man của anh….
Đột nhiên anh liền bắt lấy tay của cô chạm vào chỗ ở giữa hai chân của anh, để cô cảm nhận được nó đang cấp bách đến mức độ nào. Truyện chỉ được đăng tại diễn đàn lê quý đôn, nếu bản thấy bản dịch này ở nơi khác thì đó alf hàng copy không xin phép.
“Thù Man…anh muốn đi vào…anh muốn vào….”
Giọng nói của anh khàn khàn, trầm thấp và hơi thở cũng rất nặng nề.
Cô nhìn vào đôi mắt đỏ ngầu của anh, liền cười khanh khách thành tiếng, tạo thành bộ dáng vô cùng xấu xa giống như một con mèo ăn vụng, đầu ngón tay cô nhẹ nhàng ma sát lên hầu kết của anh, thở ra khí nóng phun lên môi của anh khiến cho thân thể của anh run lên.
“Ha ha……” Thù Man càng cười càng lỗ mãng khiến đầu vai run lên. Cô nghiêng thân qua kề sát vào anh làm cho chóp mũi hai người chạm vào nhau, nói bằng giọng trào phúng:“Người đàn ông của tôi ơi, chúng ta đã có quan hệ thân mật như vậy rồi mà tôi lại không biết anh tên là gì?”
Một tay của anh ôm lấy eo nhỏ của cô, liền khẽ vuốt ve sườn thắt lưng, một tay kia nhẹ nhàng vuốt ve chiếc cằm mềm mại, ngón tay cái của anh vuốt ve da thịt non mịn sau tai của cô, nói bằng giọng giận dữ: “Yêu tinh, nghe cho rõ đây, anh là Chu Nham Hải, là anh trai của em.”
“Hả, anh trai sao?” Thù Man liền cười khẽ, ngửa thân mình ra phía sau, nhìn cân nhắc về người đàn ông này.
Nhưng anh ta lại không hề né tránh cái nhìn của cô.
“Chúng ta có chung huyết thống không?”
Môi anh liền khẽ nhếch lên, nhìn thẳng vào mắt Thù Man.
“Vậy……..tên của tôi là gì?” Ý cười trong mắt của cô đã tắt hẳn.